Xem Như Anh Lợi Hại Đồ Xấu Xa

Xem Như Anh Lợi Hại Đồ Xấu Xa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323024

Bình chọn: 7.5.00/10/302 lượt.

đến trước bàn

Vi Đào, đưa bản báo cáo kế hoạch cho anh, “Xin lỗi, Phó tổng Vi, lúc nãy tôi quên mất, Thuận Liên chưa nhập nước uống A, nên hoạt động lần này

không có siêu thị đó”. Cố Tịch nói hết một hơi rồi đứng đợi.

Vi

Đào nhận lấy rồi xem kỹ lại lần nữa. Cố Tịch thấy dáng vẻ nghiêm túc của anh thì thấp thỏm không yên, nhưng ánh mắt cô vẫn bất cẩn nhìn vào rèm

mi dài của anh, rất dài, sắp bằng búp bê rồi.

Phù, hàng mi ấy nhướng lên, Cố Tịch rơi ngay vào đôi mắt đen nhánh sáng rỡ của Vi Đào, ngẩn ra.

“Lúc nãy sao không giải thích?” Cố Tịch không biết vì sao mà ánh mắt lại ngừng ở đôi môi anh, tai ù ù nghe tiếng anh nói.

Cố Tịch đỏ mặt, “Xin… xin lỗi”. Cố Tịch cũng rất buồn bực, lần nào đối mặt với anh cô cũng thấy bối rối, ngay cả sai lầm nhỏ này mà cũng phạm

phải.

Vi Đào thu ánh mắt lại, lấy bút từ túi áo ra, ký nhanh tên

mình lên. Cố Tịch ngẩn ngơ nhìn nét chữ rồng bay phượng múa của anh, tim dần dần treo lơ lửng, tên anh viết rất đẹp.

Vi Đào đưa lại cho cô, Cố Tịch vội nhận lấy, anh nhìn cô rồi nhẹ nhàng nói, “Lần sau cẩn thận chút”. Cố Tịch vội gật đầu.

Cố Tịch thấy Vi Đào lại cúi đầu thì vội cầm bản báo cáo ra ngoài. Lần này

cô ra khỏi cửa, nhẹ nhàng vặn tay nắm đóng cửa lại, rất lặng lẽ. Trong

khoảnh khắc cửa khép, Cố Tịch nhìn Vi Đào đang vùi đầu vào đống tài liệu trên bàn, sau đó, cửa khép lại.

Cố Tịch cầm tài liệu định đến

tìm Tổng giám đốc Mã để ký tên. Sau khi ra khỏi văn phòng ông ta, Cố

Tịch đi ngang văn phòng Vi Đào, khóe mắt cô vẫn không kìm được mà liếc

về phía anh ở sau cửa kính, vẻ mặt anh rất nghiêm túc, chăm chú.

Cố Tịch đi nhanh vào phòng Kế hoạch, sau đó gọi điện cho Khổng Mạnh Diên,

thông báo cho anh ta biết báo cáo đã được phê duyệt. Khổng Mạnh Diên bảo sẽ đến lấy ngay, anh ta cũng đang đợi người mang văn kiện tới.

Cố Tịch làm xong chuyện này mới cầm ly nước lên từ từ uống. Cô phải làm

sao mới có thể tránh được sai sót trước mặt Vi Đào? Cô khổ sở thẫn thờ

nhìn màn hình máy tính. Kỳ thực thì Cố Tịch không phải người bất cẩn, tự cô cũng không hiểu vì

sao cứ đối diện với Vi Đào là mình lại căng thẳng. Có lẽ một loạt chuyện xấu hổ xảy ra trước mặt anh đã khiến cô bị ám ảnh tâm lý. Tục ngữ nói,

con người càng sợ gì thì nó càng đến. Cô rất muốn không phạm sai lầm

trước mặt anh, nhưng chuyện đó không do cô quyết định. Nên cô không trốn tránh được, nếu cần phê duyệt báo cáo nữa thì cô nhất định sẽ nhờ

Phương Phi đi giúp, không cần thiết phải tìm Vi Đào thì cô quyết không

đi. Cho dù thỉnh thoảng chạm mặt nhau ngoài hành lang, cô cũng gắng nở

nụ cười rồi lướt nhanh qua anh.

Vi Đào vừa vào công ty nên có rất nhiều chuyên môn cần phải học. Còn Mã Sở Vân thời gian này lại luôn đi

họp ở nơi khác, công việc của Lương Thịnh đều do Vi Đào toàn quyền xử

lý. Cách để Vi Đào làm quen với công việc, chính là đi thăm dò thị

trường và họp muộn. Mỗi ngày anh đều ở công ty buổi sáng đê ký công văn, buổi chiều nhờ các chủ quản nghiệp vụ đi cùng mình thăm dò thị trường,

sau đó buổi tối tập hợp các chủ quản kinh doanh để họp muộn.

Đám

nhân viên lâu năm ban đầu không mấy tin tưởng Vi Đào cũng dần dần tỉnh

ngộ. Vi Đào tuy trẻ tuổi nhưng việc quản lý thì rất chuyên nghiệp, đối

với những vấn đề khó nhằn mà đám quản lý cấp trung quăng cho, anh cũng

nhanh chóng tìm được cách giải quyết, vạch ra chế độ quản lý mới, nhanh

nhẹn giải quyết những vấn đề khúc mắc còn đọng lại.

Cố Tịch cảm

nhận rõ rằng sau khi Vi Đào đến, hoạt động của công ty nhiều hơn, đồng

thời phòng Nghiệp vụ cũng phản ánh hiệu quả của hoạt động càng lúc càng

thấy rõ, phản hồi từ thị trường rất tốt. Vì vậy, phòng Kế hoạch cũng

theo đó mà tăng ca, mỗi tối Cố Tịch và Phương Phi rời công ty lúc bảy

giờ hơn mà vẫn thấy Vi Đào vùi đầu vào làm việc. Sự nỗ lực và tận tình

của anh đã nhanh chóng phá tan lời ong tiếng ve nghi ngờ.

Mã Sở

Vân đi công tác một tuần trở về, buổi chiều triển khai họp các cấp quản

lý. Ông rất tán thưởng thành tích của Vi Đào đồng thời bảo các trưởng

phòng phải tích cực phối hợp hơn. Vi Đào không mấy đắc ý với những lời

khen đó, ngược lại còn đề nghị đi khảo sát các thị trường khác, muốn

nhanh chóng hiểu rõ về nghiệp vụ hơn. Mã Sở Vân rất tán thành, bảo Vi

Đào sắp xếp để ngày mai đi thăm đò thị trường.

Tống Huệ Liên họp

xong quay về, nói rằng ông Mã khen Vi Đào nhiều lắm, quả nhiên là tuổi

trẻ tài cao. Sau đó lại nói Mã Sở Vân khen các phương án gần đây của

phòng Kế hoạch, không chỉ đuổi kịp tổng bộ mà còn chủ động vạch kế hoạch phù hợp với thị trường. Cố Tịch thấy Tống Huệ Liên vừa dương dương đắc ý tự khen mình, vừa tỏ ra kênh kiệu dạy dỗ họ, nói rằng một số người tính “giác ngộ” chưa cao, ngày nào cũng nhiều việc mà không chịu tăng ca,

vừa nói vừa quét mắt về phía Phương Phi, Cố Tịch.

Cố Tịch rủa

thầm, bà cô này bệnh hay sao? Mỗi ngày họ tăng ca tới hơn bảy giờ, không lẽ cô ta mong họ bị đói đến mức đau dạ dày thì mới vui sao. Cố Tịch

liếc nhìn Phương Phi, quả nhiên thấy bên kia, bạn mình đang tỏ vẻ bất

mãn. QQ nhấp nháy, Phương Phi gửi tin nhắn tới.

“Nhà chị ta ở

ng


XtGem Forum catalog