
oát duy
nhất, duy nhất chỉ có ở chỗ đó.
Đều là vụng về, không có cách thức, lần đầu tiên mê loạn, nhận thức mơ hồ qua sự va chạm.
Cuối cùng làm thế nào đi vào anh đều không nhớ rõ, cô bị đau đớn kéo lại
chút tỉnh táo, đau đớn, nhưng mà âm thanh kêu đau chỉ nhỏ nhoi, giống
như ngâm nga mời gọi.
Anh cảm thấy mình giống như lên cơn điên,
tùy ý để dục vọng dẫn dắt, càng sâu một chút, một chút rồi lại một chút, chẳng biết mệt mỏi, thẳng đến tận bến bờ khoái cảm sâu thẳm…
Một đêm hỗn loạn mê ly này, đau nhức và khoái cảm, mồ hôi và máu,
rượu và nụ hôn nồng nhiệt…Tất cả đều đan xen vào nhau, hòa quyện thành
một dòng chảy ào ạt, đưa bọn họ cuốn vào vùng đất bí ẩn xa xôi.
Tuổi còn trẻ mà không biết tiết chế cơ thể, không ngừng trao đổi nhu cầu cho nhau, mãi đến khi mệt mỏi, mới ôm nhau ngủ say.
Sáng sớm hôm sau, Cao Ca bị cuộc điện thoại của Cố Tư Nguyên đánh thức.
Lúc đầu, cô cũng không muốn nhận, cô cảm thấy toàn thân đều như rời rạc ra
vậy, chỉ muốn tiếp tục tận hưởng giấc ngủ dài ngọt ngào. Nhưng tiếng
chuông vẫn bền bỉ vang lên liên tục.
Cao Ca muốn kéo chăn che lỗ
tai, nhưng lúc giơ tay lên không phải chạm vào cái chăn, mà là một cơ
thể ấm áp xa lạ. Cô có chút bối rối mở mắt ra, chỉ liếc mắt thôi đã dọa
cô phát sợ, thiếu chút nữa thì thét lên thành tiếng.
Trước mắt dĩ nhiên là tấm lưng trần rắn chắc của một người đàn ông.
Một dòng điện xẹt qua, đủ các loại chuyện kiều diễm của tối hôm qua nổi lên trong đầu, dĩ nhiên cô đã làm chuyện đó cùng Tả Thừa Nghiêu!
Trong lúc nhất thời cô hết cả buồn ngủ, không biết nên hoảng loạn hay là xấu hổ nữa.
Mà điện thoại di động vẫn còn đang vang, Cao Ca giống như bắt được nhánh cỏ cứu mạng, đúng rồi, phải nghe điện thoại trước.
Thế nhưng điện thoại di động đang ở đâu vậy? Cô cấp tốc nhảy xuống giường,
tìm kiếm xung quanh. Quần áo của bọn họ rải đầy đất, xộc xệch, quấn bện
một chỗ. Cao Ca nửa quỳ trên sàn nhà tìm kiếm, nhưng vẫn không thấy bóng dáng của chiếc điện thoại.
Vai bị ai đó vỗ một cái, Cao Ca phản xạ có điều kiện quay đầu lại, là Tả Thừa Nghiêu đã tỉnh.
Anh nửa ngồi ở trên giường, đem điện thoại di động của cô đưa cho cô, hóa ra điện thoại rơi xuống bên cạnh Tả Thừa Nghiêu.
Cao Ca hơi sửng sốt một chút, nhìn thấy nửa thân trên để trần của Tả Thừa,
không khỏi lập tức liên tưởng đến cô cũng đang không mảnh vải che thân
nên cảm thấy mỗi một sợi lông trên người đều xấu hổ đến nỗi đỏ lên như
ứa máu.
Sau đó, cô cũng không tìm được thứ gì để che chắn cho
mình, chỉ đành một tay cầm lấy điện thoại di động, một tay che chắn
trước ngực, sau đó nhanh chóng xoay người sang chỗ khác, đưa lưng về
phía Tả Thừa Nghiêu để nhận điện thoại.
Đầu dây bên kia truyền đến giọng nói lo lắng của Cố Tư Nguyên: “Tiểu Ca, em đang ở đâu?”
“Sao vây?”
“Em đã quên hôm nay là sinh nhật chú Cao à? Bữa tiệc trưa nay chẳng phải
muốn lên bục phát biểu cảm ơn tới ba sao? Bây giờ đã là 10 giờ rồi, em
đi đâu vậy?”
Cao Ca lấy tay chống trán. Trời, tối hôm qua, tối hôm qua thực sự đã quá điên cuồng hỗn loạn rồi, rõ ràng cô uống không đáng
là bao mà sao lại sau thành như vậy? Cô biết rõ hôm nay là bữa tiệc sinh nhật ba, sao lại còn phóng túng như thế cơ chứ? Thật là đáng chết, vì
sao vừa đụng vào Tả Thừa Nghiêu là quên hết mọi thứ được cơ chứ?
“Em, em đang ở trong căn nhà mà mẹ tặng cho em.”
“Em, một mình?” Cố Tư Nguyên hơi chần chừ, vẫn là hỏi ra.
“Cố Tư Nguyên, chuyện này không liên quan đến anh.” Cao Ca đang xấu hổ, tính tình cũng không tốt.
“Tiểu Ca, anh chỉ quan tâm em. Tối hôm qua em ở cùng Tả Thừa Nghiêu cả đêm
không về, bà chủ lo lắng vô cùng, anh còn giúp em giấu giếm, nói em dự
sinh nhật một người bạn cùng bọn Na Na, muộn sẽ ở lại nhà bạn. Còn nói
em đã gọi điện thoại về để báo lại. Nhưng đến giờ em vẫn chưa về, điện
thoại cũng không nghe, tin nhắn cũng không gửi, vừa xong bà chủ còn hỏi
anh, anh sắp không che giấu giúp em được nữa.”
“Em biết rồi, anh kiên trì thêm chút nữa, em lập tức trở về.”
Nói xong, Cao Ca định ngắt điện thoại, nhưng trong loa truyền đến tiếng vội vã của Cố Tư Nguyên. “Chờ đã, Tiểu Ca, em có muốn anh giúp em mang một
bộ lễ phục hôm nay mặc đến cho em hay không? Anh mang váy của em ra
ngoài, bay giờ đang cách khu nhà không xa.”
Phản ứng đầu tiên của
Cao Ca chính là cự tuyệt, cô không muốn Cố Tư Nguyên nhìn thấy bộ dạng
của cô cùng Tả Thừa Nghiêu, nhưng lời còn chưa thốt ra khỏi miệng, cô
liền nhặt cái váy bị rơi trên mặt đất, đã sớm bị nhàu nát không còn hình dáng, cũng không biết có hư hại gì hay không, không có cách nào đi ra
gặp người khác.
Vì vậy cô cũng chỉ đành nói: “Anh kêu một người mang tới cho em, anh đừng tới.”
Nói xong, cô không đợi Cố Tư Nguyên đáp ứng hay cự tuyệt, liền cúp điện thoại.
Bốn phía bỗng chốc yên tĩnh trở lại, mặc kệ Cao Ca là cô gái liều lĩnh cỡ
nào, nhưng dù sao đêm hôm qua cũng là lần đầu tiên, tuy rằng cô thích Tả Thừa Nghiêu, nhưng nghiêm túc mà nói, hai người mới là lần đầu hẹn hò,
cô không nghĩ nhanh như vậy đã phát triển đến bước này.
Ca Cao
không biết nên dùng bộ dạng biểu cảm