XtGem Forum catalog
Ai Là Định Mệnh Của Ai

Ai Là Định Mệnh Của Ai

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324243

Bình chọn: 9.00/10/424 lượt.

kim tiểu thư
song sinh, năm nay sáu tuổi, rất xinh đẹp, đáng yêu, da trắng nõn nà, ai nhìn
cũng mến. Không cần phải nói anh ta yêu hai cô cháu gái đến mức nào, suốt ngày
bế chúng đi chơi khắp chốn. Hai đứa trẻ luôn miệng nói yêu nhất cậu họ Nhất
Minh. Tôi cũng vì thế mà hay cười nhạo anh ta: “Thực ra anh còn hợp làm giáo
viên mầm non hơn em, rất biết dỗ dành trẻ con.”

“Ừ... ờ, bị em đoán trúng rồi. Chẳng còn mặt mũi nào nữa.
Đúng thế, tối nay anh trai không có người đẹp bên cạnh, nhưng tối mai anh trai
có hẹn với người đẹp đấy. Lại có người giới thiệu, cô gái đó rất xinh đẹp, anh
trai xem ảnh rồi.”

“Cô gái rất xinh đẹp thì em kiến nghị anh đừng đi, anh không
sợ tâm hồn yếu đuối lại bị tổn thương à?”

“Lúc đầu anh trai cũng nghĩ thế, nhưng thấy Bé bự em có vận
may tốt, vớ được bát thịt kho tàu từ trên trời rơi xuống nên anh trai muốn thử
vận may xem sao. Chẳng có lý do gì thấy em ăn thịt mà anh trai ngay cả bát canh
cũng không được húp.”

Cái tên này rõ ràng đang ghen tỵ mà còn không chịu thừa
nhận. Thôi được, cứ kệ cho anh ta vài lần đâm đầu vào tường, vài bận giẫm phải
đinh đi!

“Anh Nhất Minh, vậy em chúc anh thành công nhé!”

“Bé bự, em đừng có ủng hộ ngoài miệng như thế. Chúng ta quen
biết nhau bao năm nay, hãy ủng hộ cho thực tế một chút!”

“Anh muốn em ủng hộ cái gì?”

“Anh rất coi trọng buổi xem mặt tối mai nên muốn chuẩn bị kĩ
lưỡng một chút. Ngày mai đi mua quần áo cùng anh trai nhé! Hãy chọn loại trang
phục nào mà con gái bọn em nhìn là thích ấy.”

Cái tên này xem ra rất quan tâm đến buổi gặp mặt đó, lại còn
muốn khoác lên mình một diện mạo mới nữa, long trọng như thế chắc là bị cô gái
xinh đẹp trong ảnh hớp hồn rồi.

Thôi được, nể tình bạn cũ lâu năm, đã cùng kết giao bắt gà
trộm chó, tôi sẽ cố gắng giúp anh ta một tay.

Ngày hôm sau, lấy danh nghĩa là “phí cố vấn”, tôi đã không
nể nang bắt Chu Nhất Minh phải khao bữa trưa rồi mới đưa anh ta đi thẳng đến
phố đi bộ Đào Bảo.

Thực ra tôi cũng không có mắt thẩm mỹ trong lĩnh vực thời
trang lắm, nhìn cách ăn mặc của tôi thì biết ngay. Lúc nào cũng mặc áo đen, váy
đen, kiểu khá rộng để che bớt cái dáng “châu tròn ngọc sáng” của mình. Điền
Tịnh cũng từng trêu tôi, nói tôi toàn mặc đồ đen thế này, nếu đêm nào nổi máu
tham muốn đi ăn trộm thì cũng không sợ lộ.

Chu Nhất Minh đến tìm tôi làm cố vấn vì thực tế cũng không
có ai khác để chọn lựa. Ngoài tôi ra, anh ta còn tìm được ai nữa? Mà cũng không
có nơi nào để tìm.

Hoàn cảnh của Chu Nhất Minh chẳng khác gì tôi, môi trường
sống và môi trường làm việc đều không va chạm với người khác phái. Sau khi tốt
nghiệp cấp ba, anh ta đi lính, trong quân đội toàn nam giới. Theo như ngôn ngữ
của anh ta thì chỉ có hai con lợn nái và một con gà mái được nuôi ở bộ phận cấp
dưỡng thôi. Sau mấy năm đi bộ đội trở về, anh ta được điều ngay vào ban Quản lý
đô thị làm việc, vẫn chỉ là một đám đàn ông, trẻ già ngắm nhau mà thôi.

Nếu ví trường mầm non của chúng tôi là một tu viện thì ban
Quản lý đô thị của anh ta chẳng khác gì miếu hoà thượng, lấy đâu ra môi trường
để làm quen với bạn khác phái.

Lúc đầu chúng tôi cũng tính đến chuyện “chia sẻ tài nguyên”
để giúp đỡ nhau trong việc trọng đại cả đời. Anh ta giúp tôi giới thiệu một anh
chàng nào đó trong ban Quản lý đô thị, còn tôi sẽ giới thiệu cho anh ta một cô
giáo trong trường mình, giúp đỡ nhau như thế sẽ tốt hơn. Ý tưởng thì hay đấy
nhưng khi đưa vào thực hiện lại không dễ chút nào.

Đừng vội nhìn vào số lượng nam nữ trong hai đơn vị mà lầm
tưởng, khi bước vào lựa chọn mới thấy, chẳng tìm được lấy một, hai người phù
hợp. Những đối tượng đã lập gia đình thì không nhắc đến nữa, còn những người
chưa có gia đình thì điều kiện lại không tốt, không phù hợp; điều kiện quá tốt
cũng không phù hợp.

Những người tầm thường thì chúng tôi không vừa mắt, còn
những người có điều kiện quá tốt chúng tôi lại không với tới. Muốn tìm một
người thích hợp với mình để yêu thực sự không phải chuyện dễ dàng. Nó cũng
giống như chơi bài, rất khó bốc được quân bài phù hợp để ù đồng hoa[6'>.
Thế là xong! Tôi và Chu Nhất Minh đều thua trong ván bài tình yêu này! Chu Nhất
Minh chí hướng cao xa, không phải tuyệt sắc giai nhân quyết không lấy. Còn tôi,
tuy ngoài miệng không nói ra nhưng trong lòng luôn mong mỏi tìm được một chàng
hoàng tử bạch mã. Cho nên hai chúng tôi đều để lãng phí thời gian.

[6'> Cách goi trong chơi phỏm của Trung Quốc, nghĩa là có
3 cây cùng quân bài (ví dụ cùng là quân K)

Mặc dù tôi biết trình độ thẩm mỹ của mình có hạn nhưng tôi
vẫn phải có trách nhiệm hiến kế cho Chu Nhất Minh. Trước tiên là dẫn anh ta đi
mua giầy, thời điểm mấu chốt, bất luận thế nào cũng phải mua một đôi giày tăng
chiều cao. Chiều cao là điểm yếu lớn nhất của anh ta, nhất định phải khắc phục,
càng nhiều càng tốt.

Trong cửa hàng có rất nhiều loại giày tăng chiều cao, từ năm
đến mười phân. Tôi gọi nhân viên bán hàng đem ra một đôi giày cao mười