Disneyland 1972 Love the old s
Ai Sẽ Dắt Em Qua Nỗi Đau ?

Ai Sẽ Dắt Em Qua Nỗi Đau ?

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324063

Bình chọn: 8.5.00/10/406 lượt.

trời đang muốn thử thách cô
thêm một lần nữa hay sao?

- Anh đã suy nghĩ kỹ chưa? Anh Hoàng Minh?

Tâm Lan hơi ngẩng mặt lên, cô nhìn thẳng vào đôi mắt anh và hỏi nhỏ.
Trong đôi mắt ấy, cô không thể nào nhìn thấy được tình yêu mà anh đã
dành cho cô. Một đôi mắt đẹp, rất lạnh lùng và thờ ơ. Anh nghĩ anh đối
xử lạnh lùng thì cô sẽ ngừng yêu anh ư? Anh nghĩ anh thờ ơ thì cô sẽ
quên hết những tháng ngày anh từng quan tâm, chăm sóc cho cô và bé
Nguyên Thảo hay sao? Lê Hoàng Minh ơi, anh đã nhầm, một sai lầm lớn
không thể nào tha thứ nổi, anh không hiểu gì về Ngô Tâm Lan cả. Lúc này, anh thật đáng trách hơn là đáng thương.

Nhưng Tâm Lan vẫn muốn trông chờ vào một câu trả lời từ phía anh. Hơn nữa, cô lại đang mang thai, đó là giọt máu của anh nên chắc chắn anh sẽ không bao giờ rời bỏ chúng. Chỉ cần cô nói với anh về điều này, thì anh sẽ luôn quan tâm cô, sẽ không rời bỏ cô. Nhưng điều gì đã khiến cô chần chừ không nói, điều gì đã khiến ánh mắt cô lộ rõ vẻ hoang mang, nửa
muốn nửa không như lúc này?

- Hãy căm ghét anh.

Sau vài phút im lặng, Hoàng Minh nhìn cô và trả lời. Tâm Lan lặng
người nhìn khuôn mặt nửa quen thuộc nửa xa vời của anh. Lòng cô đau
thắt.

Cô sẽ phải hiểu ý nghĩa của câu trả lời này ra sao đây? Cô đã từng
mong mỏi một câu trả lời từ phía anh, được nghe thấy giọng nói của anh.
Bây giờ, cô lại thầm ước giá như anh im lặng và cứ thế nhìn cô mãi.
Chẳng phải sự im lặng tức là anh còn đang rất do dự và cô sẽ còn một cơ
hội lớn hay sao. Còn câu trả lời này thì không, “độ sát thương” của nó
gây ra khiến cô không thể nào thở nổi.

- Lê Hoàng Minh. Em không làm được… Em không làm được…

Tâm Lan lắc đầu một cách máy móc nhưng cô lại không biết phải tiếp
tục câu chuyện làm sao nữa. Rốt cuộc cô phải nói gì để khiến anh hạnh
phúc còn bản thân mình thì không bị tổn thương. Tại sao cô luôn muốn hàn gắn từng chút, từng chút sự đổ vỡ để chúng lành lặn trở lại, thì anh
lại nhẫn tâm từ chối và muốn vứt bỏ tất cả. Cô đã làm gì sai để anh phải đối xử tàn nhẫn với mình như thế?

- Mạnh mẽ lên Tâm Lan. Em biết đấy, anh là một người đàn ông tồi. Anh hoàn toàn không đẹp đẽ gì trong mắt em…

Tâm Lan vẫn nhìn anh. Cõi lòng cô vô cùng buồn bã.

- Ý anh là… ngay cả việc em đang khóc, anh vẫn giương mắt ngồi
nhìn mà không muốn đưa tay ra để gạt bỏ chúng. Những lúc em bận bịu lo
bữa cơm gia đình, anh lại mải miết những cuộc chơi cùng bạn bè và không
thành thật, không chung thủy với tình yêu của riêng em. Những lúc ở bên
em, bên con, anh lại mắc thêm sai lầm là lừa dối một người phụ nữ khác.
Khi anh là kẻ phản bội, anh lại khiến em khổ tâm hơn khi chủ động đưa ra lời đề nghị rằng chúng ta sẽ ly dị trong thời gian sớm nhất có thể…

- Anh….

Tâm Lan do dự nhìn anh, cô không biết phải nói điều gì tiếp theo.
Hoàng Minh nói đúng. Anh yêu Kiều Thanh rồi mới yêu cô và bây giờ là
quay lại yêu người đó. Mà thứ tự có như thế nào đi chăng nữa thì cả cô
và Kiều Thanh đều đã một lần bị phản bội.

- Từ rất lâu rồi, anh không biết phải làm gì để em được vui vẻ.
Anh không xứng đáng với tình cảm của em. Anh không đổ lỗi do con người
em quá hoàn hảo khiến anh mất đi cái quyền của đàn ông là muốn được che
chở và chăm sóc người phụ nữ của mình. Nhưng thực sự, anh không thể nào
rời xa Kiều Thanh.

Bầu không khí lại trầm mặc.

Tâm Lan có cảm giác người đàn ông đang ngồi trước mặt mình là con
người xa lạ hoàn toàn, thậm chí là chưa bao giờ họ từng lướt qua cuộc
đời của nhau, dù chỉ một lần. Ở con người Hoàng Minh toát ra một thứ cảm giác vô cùng lạnh lẽo và tận sâu trong đôi mắt anh lại hiện ra rất rõ
những nỗi đau tột cùng. Cô không quen người đàn ông này. Nhưng anh ta
lại chính là bộ mặt thứ hai của Hoàng Minh mà xưa nay chưa bao giờ anh
dùng thái độ đó để cư xử với cô chăng?

Ánh nắng của mặt trời vàng ươm đổ lên người Hoàng Minh chẳng tạo cảm
giác cho người đối diện nhìn thấy anh thêm ấm áp. Anh day day chiếc nhẫn cưới nơi ngón tay áp út, nó phát ra một luồng sáng tĩnh mịch u uất. Anh quay lại nhìn cô. Đáy mắt anh như đọng nước nhưng trống rỗng:

- Anh sẽ nuôi bé Nguyên Thảo.

- Tôi không cho phép anh nói thêm bất cứ một điều gì nữa.

Tâm Lan nhìn anh và trả lời bằng giọng quả quyết. Hoàng Minh hơi sững người bởi lối xưng hô này của cô. Chúng mạnh mẽ, gai góc và kiên định.
Suốt nhiều năm qua, thái độ của cô chưa bao giờ như thế. Anh ngẩng đầu
nhìn cô, và cô cũng vậy. Bàn tay nhỏ nhắn kia đang bậu chặt vào mép bàn.

- Anh giết chết một nửa sự sống trong cuộc đời của tôi. Anh bỏ đi
theo người mà bấy lâu nay anh luôn ấp ủ trong trái tim mình. Anh có hạnh phúc, anh có tiếng cười. Hà cớ gì, anh còn cướp nốt giọt máu cuối cùng
trong tôi. Anh ác quá vậy? Tại sao mà anh nhẫn tâm với tôi quá thể? Tôi
đã làm gì sai nào? Anh nói đi. Anh nói gì đi chứ? Sự im lặng từ anh,
khiến tôi hoang mang tột độ. Tôi vẫn nghĩ tôi là một phụ nữ giỏi giang,
luôn chia sẻ tâm sự với rất nhiều độc giả. Vậy mà