Old school Swatch Watches
Anh Đã Hứa Là Anh Sẽ Làm

Anh Đã Hứa Là Anh Sẽ Làm

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 328013

Bình chọn: 8.5.00/10/801 lượt.

trả được
đấy!”.

“Đương nhiên!Mình không phải
kẻ thất hứa,cậu biết mà”.

“Với tài sản nhà cậu số tiền
đó có là gì,mình cũng không thừa hơi mà lo lắng”.

“Được,sau dự án này mình sẽ
trả cậu không thiếu một xu”.

“Được...”.

“Mẹ…mẹ…”_Tiron thấy vẻ mặt
bà đột nhiên biến sắc rồi ngồi thơ thẩn thì hoảng quá liền lay mạnh tay bà,nhận
ra vài giọt mồ hôi còn vương trên trán Silest anh ân cần gạt đi nói tiếp:”Mẹ
nghĩ cái gì vậy?Nhìn xem…mồ hôi ra nhiều thế này cơ mà”.

Silest cuối cùng cũng bình
ổn lại tâm trạng,nhìn người con trai trước mặt bà e dè hỏi:”Chuyện đó…con hỏi làm
gì”.

Tiron đang lau mồ hôi cho bà
bất ngờ dừng hình,động tác khựng lại rồi thu tay về,thở ra một hơi lại quay
sang nhìn bà nhẹ nhàng cười trấn an:”Nếu không có gì thì thôi,cũng không cần
thiết,mẹ không nhớ cũng không sao con không hỏi nữa”.Tuy ngoài miệng nói thế
nhưng trong lòng Tiron thất vọng vô cùng,tưởng rằng lặn lội xa xôi về đây được
biết thêm chút ít nhưng cũng chẳng được gì…

Silest đưa ly nước nên ngang
môi uống một ngụm nhỏ,bà im lặng một lúc không nén nổi tiếng thở dài,ánh mắt
nhìn ra ngoài bầu trời hiện lên một tầng đau buồn khiến ai nhìn vào cũng không
khỏi xót xa,Silest chậm rãi kể lại một thời quá khứ mãi chẳng thể quên…

“13 năm trước…đúng là có
người đến mượn tiền mẹ để đầu tư dự án với lí do muốn đứa con gái sau này thực
sự sống một cuộc sống thiên đường,mặc dù nhà họ cũng thuộc dạng quý tộc…Người
đến mượn tiền…chính là người bạn gái tốt nhất của ta cũng là người bạn đối với
ta tốt nhất trong tất cả tên là Seleni.Sau thời gian ước định dự án hoàn thành
mẹ không thấy họ đến chơi nữa,mẹ cứ nghĩ tới lúc đó sẽ chúc mừng một thể nhưng
lại không có cơ hội gặp nữa.Mẹ cứ nghĩ sau khi hoàn thành dự án này họ giàu
sang hơn không còn nhớ tới mẹ nữa nhưng…một tuần sau mẹ mới biết dự án thất bại
thê thảm.Tập đoàn của bọn họ phải phá sản,mẹ đã phái người đi tìm cuối cùng
cũng tìm ra nơi bọn họ trú ẩn,bọn họ xấu hổ với mẹ nói là không có tiền để
chả.Mẹ lại khăng khăng muốn đòi đến cùng,nói rằng nể tình bạn bè mẹ sẽ tăng
thời gian trả nợ,ngày thứ hai mẹ đến thì đã chẳng còn thấy họ đâu…3 tuần sau…họ
chủ động đến tìm mẹ,mang đến một chiếc vali nói toàn bộ số tiền họ nợ ở trong
này,cảm ơn mẹ đã cho họ nợ tới ngày hôm nay và xin lỗi vì đã không trả nợ sớm
theo yêu câu.Và…đấy cũng là ngày cuối cùng mẹ được nhìn thấy họ…”.

“Bạn mẹ…Thế tại sao mẹ không
giúp đỡ họ chứ?Tại sao hoàn cảnh họ khó khăn thế mà mẹ còn đi đòi tiền được
sao”_Tiron nghe xong như không thể tiếp thu được những lời Silest nói anh bất
ngờ gắt lên,anh không biết đó có phải bố mẹ Zami không nhưng…làm bạn bè với
nhau mà cách hành xử của mẹ anh thật không giống đối với bạn tốt…

Silest không kìm nổi nước
mắt mà bật khóc phát ra những tiếng thút thít nhỏ giọng ăn năn hối lỗi:”Tại mẹ
ích kỉ,do mẹ lần đấy quá bực bội vì cô ấy làm bạn mẹ mà không giữ lời hứa…Do mẹ
lúc đấy quá nóng nảy…mẹ nghĩ không thông suốt cảm thấy mình như bị phản bội,nợ
mà không trả…”.

“Họ phá sản cơm còn chưa
chắc có để ăn mà mẹ lại nghĩ có cái suy nghĩ như vậy…500 triệu đối với nhà mình
có lớn lao gì đâu…”_Tiron bất mãn nói,anh thực không hiểu mẹ mình ngày đó nghĩ
cái gì.Sao mẹ lại có suy nghĩ họ phản bội mẹ?Nghĩ họ làm bạn mà không giữ lời
hứa?Bây giờ còn không biết họ ở đâu sống chật vật ngoài xã hội thế nào mà mẹ
anh lại có cái suy nghĩ vớ vẩn như vậu…

“Đúng vậy…số tiền đó chẳng
có gì to lớn kể cả hồi đó nó cũng không đáng là bao…Vậy mà mẹ lại ngu ngốc nảy
sinh cái suy nghĩ như thế…500 triệu mất một người bạn vĩnh viễn…”_Silest nén
nước mắt trầm giọng nói,sau ngày đó bà thấy mình cũng thật ích kĩ,cũng đã phái
người đi tìm nhưng vô ích…họ đã sang nước ngoài còn đứa con gái của họ cũng
chẳng biết giờ đang ở đâu…Silest…một người bạn tồi tệ,vì bà…tất cả vì suy nghĩ
ngu ngốc của bà mà mất một người bạn khiến họ sống trong cuộc sống cùng cực khổ
hơn thế là…họ đã hoàn toàn thất lạc đứa con gái của mình…

Tiron đột nhiên như nhớ ra
điểm nghi vấn trong đoạn nói vừa rồi của mẹ nhanh chóng hỏi:”À mà…mẹ vừa nói là
họ đã hoàn trả đầy đủ số tiền cho mẹ đúng không?Mẹ chắc chứ…”.

“Đương nhiên,họ đến tận nơi
đứng trước mựt mẹ,vẻ mặt khốn khổ đó có chết mẹ cũng chẳng quên”_Silest thở
dài…

Sao lại có thể như thế
được?Rõ ràng Nayki nói họ trốn nợ mẹ mà sao…người này lại trả rồi…Chắc chắn còn
điểm gì đó anh chưa tìm ra…Nghĩ nào…nghĩ nào…suy nghĩ một chút nào…

“Vậy…cô con gái của họ…giờ
đang ở đâu?Còn họ giờ còn ở đây không?”_Tiron dè dặt hỏi,đôi mắt luôn dõi theo
đường nét trên mặt Silest xem mẹ mình có chút biến đổi nào không…

“Con gái họ…đã thất lạc
họ…còn họ thì đã ra nước ngoài rồi”_Silest chậm rãi trả lời,vấn đề này bà thực
sự rất khó nói vì…nếu bà không ích kỉ bà giúp đỡ bọn họ khi lâm vào hoàn cảnh
khó khăn như vậy đã chẳng mất bạn hơn nữa…cũng không làm họ phải thất lạc con…

Thấy sắc mặt Silest suy giảm
đáng kể,anh muốn hỏi nữa cũng đành thôi.Thực sự trong đầu anh