pacman, rainbows, and roller s
Anh Đã Hứa Là Anh Sẽ Làm

Anh Đã Hứa Là Anh Sẽ Làm

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 327530

Bình chọn: 7.00/10/753 lượt.

mai
còn gặp đối tác bàn giao công chuyện”_Trần Trịnh đánh trống lảng chữa thẹn đứng
lên

“Cứ cho là cứ cho thế nào,rõ ràng ông ăn nói
lắp bắp mà”_Kim Huyệt cong cớn đáp mà mông vẫn dính vào ghế sofa

“Ơ cái bà này,định ngồi đây cãi nhau tay đôi
với tôi à.Có về không mai tôi còn gặp đối tác”_Trần Trịnh lấy lại vẻ uy nghiêm
hắng giọng nói lớn

“Về thì về”_Kim Huyệt bực tức hung hăng lao
thẳng ra cửa mà không để ý tới ông chồng còn đang đứng một chỗ ngơ ngác

Ở đầu cầu thang tầng trên,1 dáng người đơn
độc dựa lưng vào tường co 1 chân lenn,cầm chiếc điện thoại lướt lên lướt xuống
tự cười khẽ với những gì mình nhìn thấy.Khóe môi cong lên không khỏi tự nhủ
thầm:”Đúng là trẻ con”

“Rầm” Cánh cửa dập mạnh không thương tiếc bỏ
vào phòng mà trên môi vẫn giữ nụ cười tươi vui,đúng là…đã lâu lắm rồi cô mới
lại có cảm giác hạnh phúc như vậy lâu lắm rồi…nụ cười rạng rỡ vui vẻ thực sự
mới hé lộ.Con trai chỉ cần nhìn Zami cũng đủ ngất ngây nhưng nếu ai đó vô tình
nhìn được nụ cười này dù chỉ vài tích tắc…cũng đủ miên man suốt đời

“Cô chủ,đến giờ ăn tối rồi”_Hồng Mận vừa gõ
nhè nhẹ vài tiếng “cốc cốc” vừa nói nhỏ

“Tí tôi xuống”_Zami trả lời xong là lại ngâm
nga theo giai điệu của bài hát,Hồng Mẫn cười nhỏ đáp:”Vâng ạ” Sống lâu với cô
chủ như vậy,chỉ cần nghe giọng hát của Zami có thể biết được cô đang vui hay
đang buồn,hôm nay Zami hoàn toàn khác với mọi ngày hát rất thoải mái vô tư biết
là hôm nay tâm trạng cô chủ đã tốt hơn còn về phần lí do đương nhiêu Hồng Mận
cũng hiểu.Hồng Mận nghe mà cũng thấy vui lây

15ph sau,khi đã không còn hứng thú hát hò nữa
cô mới bật dậy tắt nhạc đi xuống ăn tối,bây giờ mấy biệt thự quanh đấy mới có
thời gian cho cái tai của mình được nghỉ ngơi.Căn bản thói quen của Zami là đã
bật nhạc thì phải bật thật to nghe mới đã,to tới mức kể cả có là phòng cách âm
cũng len lỏi vài lời nhạc không hề nhỏ

Vừa xoa xoa cái bụng đang réo lên âm ĩ biểu
tình,vừa từ tốn đi xuống cầu thang.Mới đi đến cửa nhà bếp cô đã ngửi được mùi
thơm của mì Ý rồi cô nói lớn với Hồng Mận trong bếp:”Hồng Mận,em cho tôi ăn mì
Ý sao”

Đang rửa cốc chén Hồng Mận giật mình quay đầu
lại thấy Zami đang ngồi vào bàn ăn nhìn đĩa mì Ý đầy sốt thơm ngon xung quanh
rải rác mấy miếng dưa chuột trông thật đẹp mắt,Hồng Mận khẽ cười:”Dạ vâng,thưa
cô chủ”

Cầm dĩa lên Zami định ăn miếng đầu tiên nghe
thấy lời đáp của Hồng Mận bỗng nheo mắt lại bỏ dĩa xuống

Hồng Mận thấy thế thì có chút hốt hoảng:”Sao
vậy cô chủ,cô không thích sao,Hồng Mận nhớ rõ cô chủ rất thích ăn mì Ý mà”

“Em ra đây”_Zami vẫy tay gọi Hồng Mận mà trên
mặt vẫn giữ nguyên vẻ không hài lòng

“Nhưng…”_Hồng Mận nói lấp lửng nhìn vẻ phía
Zami rồi lại đảo mắt sang bộ ấm chén đang chờ cô rửa

“Em bỏ găng tay xuống,ra đây.Cái đấy để sau
đi”_Zami nghiêm giọng ra lệnh

“À…vâng”_Hồng Mận tháo bỏ găng tay e dè đến
gần Zami

“Ăn cùng tôi,chúng ta cùng nói chuyện”_Zami
nói mà làm Hồng Mận nghe xong giật cả mình

“Không được đâu ạ”_Hồng Mận vội vàng xua xua
tay

“Có gì mà không được chứ.Em đừng có làm tốn
thời gian của tôi,mang xuất của em ra đây ăn cùng tôi,tôi có chuyện muốn
nói”_Zami

“Vâng”_Hồng Mận biết mình chẳng thể từ chổi
nổi mà miễn cưỡng đi lấy phần mì Ý của mình rồi tiến đến ngồi cách Zami 1 cái
ghế

Hơi nheo mắt cô hỏi:”Sao thế?Có cần phải giữ
khoảng cách thế không.Tôi có làm gì em sao”

“À…dạ…không không có”_Hồng Mận vội vàng khua
khua tay miệng cố năn nụ cười gượng rồi chuyển sang cái ghế bên cạnh Zami ngồi

Vẻ không hài lòng trên mặt cô cũng tiêu tan
dần rồi cúi xuống ăn miếng đầu tiên,Hồng Mận thấy thế thì thở phào nhẹ nhõm
cũng cắm mặt ăn

“Tôi không muốn em xưng hô khách sáo như thế
với tôi”_Zami

Hồng Mận nghe xong quay mặt sang chỗ khác ho
sặc sụa,Zami lấy 1 chiếc khăn giấy đưa cho Hồng Mận vẻ mặt cau lại không hài
lòng

Hồng Mận nhận lấy khăn lau lau rồi cúi đầu lí
nhí:”Cảm ơn cô chủ”

“Cạch”_Cả chiếc dĩa làm bằng inox đập mạnh
xuống bàn,Hồng Mận giật mình ngước lên bắt gặp ánh mắt như quy hút máu của Zami
mà không khỏi run sợ lắp bắp:”Cô…”

Lần này không để Hồng Mận nói hết câu cô đã
ngắt lời,tiếng nói có phần lớn hơn chính tỏ Zami đã tức giận:”Tôi đã nói là
đừng xưng hô khách sáo như vậy rồi mà,tôi luôn coi em như bạn bè chị em trong
nhà.Mà sao cứ mở miệng ra 1 câu cô chủ 2 câu cô chủ,em không thích làm bạn với
tôi sao.Có cần xưng hô như người ngoài vậy không”

“Tôi đâu có dám,được làm bạn với cô thì còn
gì bằng nữa,chỉ là tôi không muốn thất lễ mà thôi.Cũng chỉ là con hầu bé nhỏ
chủ sai gì dặn làm gì thì làm đấy,tôi nào dám tiến xa tới mức muốn thân với
cô.Mọi người lại nghĩ xấu tôi muốn tiếp cận để được ăn theo,đến lúc đấy có khi
cả cái công việc làm người hầu như này tôi cũng chảng thể nào mà giữ được ý
chứ.Của bền tại người,tôi mà tham lam thì sao còn có thể tiếp nhận lâu dài
miếng cơm manh áo ở đây chứ”_Hồng Mận thút thít kể nể hết m