80s toys - Atari. I still have
Bảo Bối Nhỏ Bé, Về Nhà Thôi

Bảo Bối Nhỏ Bé, Về Nhà Thôi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 322120

Bình chọn: 10.00/10/212 lượt.

lại không ngờ hôm nay cần dùng tới nó để bắt vợ về nhà.

Tiểu Nhu Nhi muội cứ chờ đi ta sẽ bắt muội về nhanh thôi.

Sau khi Trần Lãnh đưa nàng về nhà,nàng nghĩ ngơi ở nhà mấy ngày rồi được đi học lại.

Hôm nay sân trường rộn ràng hơn vì hôm nay thiên tài bảo bối của trường Vân Trung trở về sau nhiều tháng mất tích.

Khi nàng bước chân vào trường,nàng đã bị một lũ người vây quanh,ai ai cũng náo nức chờ đón nàng. Nàng mỉm cười trả lời những câu hỏi thăm của mọi người, nhưng nàng luôn có cảm giác có 1 đôi mắt đang theo dõi mình nhưng khi quay đầu lại thì không phát hiện điều gì lạ,nàng nghĩ có lẽ dạo này mệt mỏi quá nên mới có cảm giác này.

Vào lớp nàng đang tựa người lên ghế, mơ màng nhìn ra cửa thì có một giọng nói kéo nàng về thực tại.

"Tú Nhi thì ra em học lớp này, hay nha,anh cùng em chung lớp rồi!"

"A, Phương Khải sao cậu ở đây?"_Nhìn thấy Phương Khải đi vào nàng hơi thắc mắc không phải hiện tại hắn đang ở thế giới kia sao?

"Anh nhớ em nha!"_Nói xong hắn còn rất khoa trương ôm nàng vào ngực,nàng chỉ có thể nín cười nhìn tên con trai chưa đủ lớn này,mặc dù muốn thoát cũng không thể nha,hắn là con trai còn nàng là tiểu nữ thôi sức lực không bằng nha. Đang vui vẻ chợt nàng nghe thấy tiếng hô to lớn của một nhóm nữ sinh

"Oa,thật đẹp trai nha,oa,tim ta..."

"Thật đẹp,anh ấy là ai thế nhỉ?.."

...

Nàng tò mò quay đầu lại xem thì thấy thân ảnh to lớn đã đến bên nàng,kéo nàng từ tay Phương Khải vào ngực mình...là hắn...hắn đã đến đây...

"Nhu Nhi huynh nhớ muội, muội theo huynh về nhà đi!"

Nàng giật mình,bất động nhìn hắn,hắn...tại sao lại ở đây...hắn...sao lại trở thành thế này...

Hắn sau khi tới thế giới này muốn ngay lập tức tìm nàng nhưng hoàng cảnh không cho phép,hắn buộc phải tới công ty của mình để giải quyết công việc rồi mới có thể nhờ đó tìm nàng,cũng may nàng quá nổi tiếng nên việc tìm đến đây không phải khó. Nhưng khi hắn chạy đến đây,hắn không ngờ tình cảnh trước mắt là tên tiểu vương gia kia lại ôm lấy nàng khiến bao mệt mỏi tan hết chỉ còn lại sự ghen tỵ cùng lửa giận bừng cháy.

Nàng lặng yên ngắm nhìn hắn,hắn sao lại ốm đến thế,tóc tai hơi rối nhưng lại khiến nàng say mê,hắn vì sao lại trở nên như vậy,phải chăng nàng đã khiến hắn đau lòng rồi,không hắn ghét nàng như thế sẽ không đau lòng đâu...

Sau một khoảng thời gian,hắn mới thả nàng ra,quỳ một chân xuống,trước ánh mắt ngỡ ngàng của mọi người và nàng.

"Huynh thật sự biết sai rồi..."_hắn nhẹ nhàng nói.

Thế giới như bất động,một người kiêu ngạo như hắn,một người lạnh lùng như hắn thế nhưng lại quỳ trước nàng mà xin lỗi,nàng đưa đôi mắt long lánh đang dần ngấn lệ nhìn hắn, nàng phải làm sao đây, tin hắn thêm một lần được hay không,tha cho hắn một lần được hay không?

Nhìn hắn nơi đó,quỳ trước mắt nàng bao nỗi đau đớn nơi trái tim như vỡ òa,không chần chừ nữa,nàng lao tới ôm lấy cổ hắn mà khóc.

Nhìn nàng khóc trong vòng tay của mình của mình, tim hắn tựa như có một bàn tay bóp lại khiến nó quặng đau, tất cả là do hắn do hắn mà...

"Nhu nhi ngoan, là huynh sai,tất cả là huynh sai, muội đừng khóc, muội khóc huynh sẽ đau..."_Hắn nói nhỏ và tai nàng,hơi thở hắn ấm áp khiến nàng thấy yên bình đến lạ kì.

Nàng không nói chỉ là nhìn hắn trân trân rồi mới mỉm cười.

"Được, muội tha thứ cho huynh lần này, chỉ một lần này thôi!"_nàng nói khẽ với hắn.

Như bắt được trân châu vô giá,mặt hắn hớn hở vô cùng, nhìn nàng hắn kéo đầu nàng lại rồi bắt đầu trao lại cho nàng nụ hôn nồng nàn,hắn đã lâu rồi chưa hôn nàng, cái cảm giác ấy vẫn tuyệt vời thế,môi nàng quá ngọt.

Nàng đắm chìm trước nụ hôn ấy, cảnh vẫn nhật đi trước khung cảnh đôi tiên đồng ngọc nữ hôn nhau, phần lớn sinh viên đều chúc phúc cho họ, chỉ một nhóm ít người là ghen tỵ. Nhưng học có lẽ không thấy được, khi ấy có một cậu thiếu niên quay lưng rời đi một cách đơn độc, làm gì đây khi cậu biết được rồi, người nàng yêu mãi mãi là hắn không thể nào là cậu vậy thì thôi buông tay thôi...

Khóc mệt rồi,nàng tựa vai hắn ngủ thiếp đi,nhìn thân ảnh nhỏ bé ấy trong vòng tay hắn không khỏi sủng nịnh, hắn sẽ không thể khiến nàng đau lòng thêm một lần nữa.

Hắn cõng nàng từ trên xe lên lưng rồi bước vào công ty của mình, nhân viên thấy hắn bước vô thì vội vàng xếp hàng chào đón nhưng khi nhìn hắn cõng một tiểu cô nương trên lưng thì không khỏi ngạc nhiên. Hắn luôn lạnh lùng như thế, khi ở công ty hắn luôn tránh xa phụ nữ có người thâm chí nghĩ hắn yêu thích phái nam không ngờ hôm nay hắn lại để mọi người nhìn một mặt ngọt ngào như thế, họ há hốc miệng nhìn cảnh tượng này.

Khi đặt nàng nằm trên giường tại phòng nghĩ , hắn nói với nàng.

"Đợi huynh một lát, huynh muốn muội thấy một cảnh tượng mà muội sẽ không bao giờ quên được..."_nói xong hắn quay lưng rời đi.

Khi nàng tỉnh dậy không thấy hắn đâu nàng lo lắng muốn tìm nên nàng trước tiên đi vào nhà vệ sinh nữ rửa mặt.