XtGem Forum catalog
Bọn Học Trò Lớp Tôi

Bọn Học Trò Lớp Tôi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 321535

Bình chọn: 9.5.00/10/153 lượt.

ng không ngồi bàn mà đi thẳng lên lầu. Tôi cũng lấy làm lạ.

Mãi cho đến khi Hà bưng đồ ăn ra thì tôi mới biết bạn ấy là con gái của
bà chủ quán cơm, vậy mà tôi cứ nghĩ người ta đi theo tôi với mục đích mờ ám nên khi đạp xe chốc chốc tôi lại cứ quay đầu nhìn ra sau. Trước hành động của tôi thì Hà chỉ cười cười, làm tôi càng nghi ngờ bạn ấy. Và
khúc mắc được giải thích khi tôi và Hà cùng nhau ngồi trò chuyện. Hà bảo rất ấn tượng với cái tên của tôi. Tôi cũng bị ấn tượng bởi cái vẻ mộc
mạc của Hà, vậy là chúng tôi đã thân hơn một chút. Ờ ha ha, ít ra thì
tôi cũng đã loại bỏ được hai mối nguy hiểm trong động nhện. Xem như là ở hiền gặp lành vậy!

Hiện tại đã là 4 giờ. Trời chiều nhạt nắng, tôi ngồi nghĩ ngợi vẩn vơ trong
khi chờ Ngọc Thi đến chỗ hẹn. Địa điểm tôi chọn là cà phê vỉa hè, vì tôi thấy giữa một không gian tươi đẹp thế này với bầu trời nhạt nắng mênh
mông và thời tiết mát mẻ thì cà phê vỉa hè là tuyệt nhất. Ngồi nơi này
vừa ngắm trời, ngắm mây, ngắm dòng người qua lại cũng là một thú vui.

“Két!!!”

- Ê Kim Cương, chờ tao lâu chưa?

Ngọc Thi phanh xe lại, sau đó đá cán chổi và lật đật chạy đến phía tôi.
Chưa thấy người thì đã nghe tiếng, không cần nhìn tôi cũng biết là nó.
Vì cái chất giọng oang oang đặc trưng kia tôi không tài nào lẫn được.

- Chắc cũng gần 15 phút – Tôi nhìn đồng hồ rồi trả lời – Tao cam vắt, mày uống gì kêu đi!

Cô nhân viên lúi húi ghi vào sổ tay rồi trở vào quầy pha chế. Lát sau
quay ra và cô đặt xuống bàn một ly cam vắt, một ly dâu sữa. Tôi và nó
vừa nhấm nháp hương vị ngon ngọt của thức uống, vừa tám đủ thứ chuyện
trên đời. Tôi kể cho nó nghe những việc xảy ra lúc tôi chuyển vào lớp
11B4. Đại khái là việc lớp tôi bầu lớp trưởng, bạn Đặng Mạnh Hải được
Khánh Thiên nhiệt tình đề cử. Tôi cá là hắn có ý đồ xấu xa gì đó mà nhất thời tôi chưa mò ra được. Và nhiều chuyện linh tinh khác. Trong khi tôi trưng bản mặt căng thẳng ra cho hợp với câu chuyện thì nó lại bật cười
có vẻ rất thích thú. Tôi méo mặt nhìn nó, có gì thú vị đâu mà nó lại
cười vui thế chứ?

- Lớp mày như vậy mới đúng là đời học sinh, chứ như bên tao thì nghiêm
khắc lắm, muốn đùa giỡn cũng không đứa nào hưởng ứng đâu! Bài vở lại
nhiều, như mày là vui mà còn kêu ca gì? - Nó khuấy khuấy ly nước, cười
nhe răng mà nói với tôi.

Thở dài một tiếng, tôi lại lắc lắc đầu. Đúng là sống ở môi trường khác nhau cũng dẫn đến việc suy nghĩ khác nhau.

- Mượn chỗ ngồi chút coi!

Một giọng nói đột ngột cắt ngang cuộc trò chuyện, tôi và Ngọc Thi cùng
quay sang nhìn. Không ai khác đó chính là Lý Minh Thư. Tôi rất ngạc
nhiên khi thấy Minh Thư đứng trước mặt tôi. Cậu ta mặc chiếc áo phông
màu xanh dương, quần bó đen và mang giày allstar, trên cổ tay là vài
chiếc vòng đủ màu sắc. Tôi còn chưa đồng ý thì cậu ta đã đặt giỏ xách
xuống, thản nhiên kéo ghế ngồi. Ờ hơ, thái độ này là gì đây? Chắc là chỉ hỏi cho có lệ chứ việc tôi đồng ý hay không đồng ý cũng chẳng làm cậu
ta vướng bận hay để tâm.

- Có việc gì hả Minh Thư? – Tôi hỏi.

- Cũng không có gì, chỉ là cà phê một mình buồn quá nên tìm hội ngồi chung thôi!

Cậu ta trả lời, không thèm nhìn mặt tôi mà chỉ chăm chú soi gương, thỉnh thoảng lại vuốt vuốt mái tóc. Tôi thấy Minh Thư không phải là kẻ rảnh
rỗi như vậy, ngồi chung với một con bé như tôi có gì hay ho chứ? Hơn nữa cậu ta còn có ác cảm với tôi từ hôm nọ, nên sự việc lần này không được
bình thường cho lắm. Ngọc Thi khều khều tay tôi, nhỏ giọng hỏi:

- Ai vậy mày?

Tôi thì thào đáp lại:

- Thành viên trong lớp tao.

Minh Thư có lẽ nghe cuộc đối thoại giữa hai chúng tôi, nhưng cũng không
buồn góp chuyện. Cậu chớp mắt vài cái, rồi cất cái gương vào giỏ xách.
Chị nhân viên tiến lại chờ gọi nước, Minh Thư gọi cà phê sữa. Cậu ta còn nói thêm là bỏ ít cà phê thôi, uống đắng không quen. Tôi nghe mà cứ
tưởng người đang nói là một cô tiểu thư đỏng đảnh nào đấy.

- Thật ra tui hết ghét bạn rồi - Minh Thư xoay người đối diện với tôi,
nói tiếp - Mấy ngày nay tui thấy Gia Hưng đâu có để ý tới bạn, mà bạn
cũng biết điều tránh xa Gia Hưng. Hơn nữa nhan sắc bạn quá tầm thường,
cho nên tui duyệt! Từ giờ bạn được phép làm bạn của tui.

Đang ngồi uống nước mà tôi thiếu chút nữa phun ra khi nghe Minh Thư giải đáp thắc mắc, cũng may là kềm lại được. Sét đánh ngang tai! Nghĩ sao mà nói tôi thậm tệ tới cỡ đó vậy trời? Vừa xấu xí vừa không được người ta
để ý? Tôi chỉ còn nước đem đi vứt bỏ! Hơn nữa cách lựa chọn bạn bè của
Minh Thư đều thuộc tiêu chuẩn hiếm, mà tôi lại lọt vào mắt xanh của cậu
ấy. Cái này nên gọi là phúc hay họa đây? Khẽ đưa mắt nhìn sang Ngọc Thi, tôi thấy bản mặt nó đông cứng như sáp, khóe môi giật giật vài cái, phản ứng kia đủ để tôi biết cơ thể nó đã mất liên kết với ý thức rồi. Đưa
tay vỗ vỗ vai Ngọc Thi như trấn an, tôi cũng còn có hàm ý bảo rằng
chuyện này là chuyện bình thường thôi, đâu phải lần đầu thấy tình yêu
khác giới.

Minh Thư ngồi nhìn ra đường, đôi mắt mang th