80s toys - Atari. I still have
Bọn Học Trò Lớp Tôi

Bọn Học Trò Lớp Tôi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 321552

Bình chọn: 7.5.00/10/155 lượt.

eo sự mong chờ vô hạn. Tôi
thật sự không đoán được cậu ta đang nghĩ gì và ngồi đây nhằm mục đích
gì. Tôi cũng chẳng buồn hỏi, không khéo cậu ta lại nói tôi nhiều chuyện
nhiều vãn. Việc Minh Thư xuất hiện làm cho bầu không khí nơi này trở nên ngột ngạt hơn, bao nhiêu chủ đề mà tôi và Ngọc Thi vốn định đem ra tám
đều tan tác hết. Hai đứa tôi ngồi nhìn nhau gượng gạo không nói câu nào
như thể bạn trai dắt bạn gái đến ra mắt gia đình và cô bạn gái vẫn còn e ngại. Tầm 10 phút sau, tôi thấy Phạm Gia Hưng đi ngang qua đây, gã mặc
bộ đồ đá banh, tay chân mồ hôi nhễ nhại. Lúc này đầu óc tôi như được
khai sáng, tôi đã nắm được vấn đề rồi. Hóa ra Minh Thư ngồi đây chỉ nhằm mục đích là ngắm Gia Hưng từ xa dù cho chỉ là vài phút giây ngắn ngủi.
Để xác minh thông tin mà não tôi vừa phát ra, tôi quay sang hỏi Minh
Thư:

- Nè, Thư đợi Gia Hưng đó hả?

Cậu ta nhìn tôi rồi đáp:

- Cũng không hẳn, chỉ là biết chiều chiều Hưng hay đá banh về, nên muốn nhìn một chút.

Biết được lý do rồi thì tôi cũng chẳng buồn ngồi lại làm gì, tôi và Ngọc Thi quyết định tạm biệt Minh Thư tại đây. Tôi hướng đến anh nhân viên
đang ngồi đằng kia, hô to:

- Anh ơi tính tiền.

Minh Thư nghe vậy liền phẩy tay:

- Hai bạn về đi, để tui trả được rồi. Coi như hôm nay tui mời nghen!

Ờ ha ha, tôi cũng không khách khí với cậu ta, nhất là về vấn đề tiền
bạc. Tôi nhanh chóng gật đầu rồi tung tăng rời khỏi chỗ này cùng với
Ngọc Thi. Xem ra Minh Thư không tệ, không phải là người hẹp hòi là tôi
duyệt liền. Lần sau đi cà phê, rất sẵn lòng gặp Minh Thư lần nữa.



Tôi trở về nhà lúc trời đã sụp tối, Ngọc Trai cũng đã đi làm về. Sáng thì
anh học đại học, tan trường thì nhận dạy kèm bọn học trò cấp 3. Thật ra
nhà tôi cũng thuộc hàng khá giả, đủ sức lo cho Ngọc Trai ăn học nhưng
anh tôi ý chí tự lập rất cao, hơn nữa lại chuyên Anh nên việc dạy kèm
rất thuận lợi, các bậc phụ huynh rất vừa ý vì Ngọc Trai dạy không tệ, đa số bọn nó đều đạt được điểm từ trung bình trở lên. Ban đầu má tôi không đồng ý, vì sợ người ngoài lời ra tiếng vào, chê trách gia đình tôi như
vậy mà để con cái ra ngoài làm thêm. Ba tôi nghe xong chỉ cười hiền, ba
bảo Ngọc Trai làm trai cho đáng nên trai, biết suy nghĩ như vậy là tốt,
rất có tương lai sau này. Ba còn nói thêm: “Sóng gió cuộc đời khó quật
ngã thằng này, trong hoàn cảnh đủ ăn đủ mặc mà nó còn biết tự lập bằng
đồng tiền của chính bản thân làm ra thì mai sau co thể dựng nên nghiệp
lớn!”. Tôi nghe xong cảm thấy tự tủi hổ một mình. Tôi mà đem ra so với
anh hai thì chính xác là so đá với ngọc.

Tôi khâm phục anh tôi ở chỗ có ý chí cầu tiến, nhưng tôi cũng xin khẳng
định anh là người có tài mà không có đức. Vì sao? Người gì đâu mà suốt
ngày cứ móc méo em gái, tranh giành quyền lực trong nhà để chèn ép tôi.
Hơn nữa còn hay tọc mạch này kia với tổng tư lệnh mama làm tôi cứ bị la
rầy liên miên. Tôi hận!

Tôi đã tự thề với lòng, mai này anh tôi có bạn gái thì anh cứ xác định
là tôi sẽ vùi vập cô ta từ A tới Z, sẽ làm cho cô ta khó lòng bước chân
vô nhà họ Viên làm con dâu của má và chị dâu của tôi. Nếu kế hoạch này
thất bại thì tôi sẽ chuyển sang kế hoạch tiếp theo – kế hoạch bắt nạt
con của Ngọc Trai. Ha ha, cái này người ta gọi là cha làm con chịu nè.
Cứ yên tâm là tôi sẽ ngược đãi nó cho tàn tạ te tua, từ lá ngọc cành
vàng tôi cho nó thành sương sa hạt lựu. Nếu bà nội quá cưng cháu, tôi
lại bị thất bại thì tôi sẽ chờ anh tôi già nua, rồi nhân lúc anh tôi ở
nơi nào vắng vẻ thì tôi chạy đến giật cây gậy cho té chơi. Quân tử trả
thù 10 năm chưa muộn!

Tự an ủi mình bằng những viễn cảnh tươi đẹp sắp tới, tôi hí hửng soạn đồ bước vào nhà tắm. Chân chưa đưa vào đã bị Ngọc Trai dạt sang một bên.
Tôi cũng không vừa, vung tay đấm vào bụng anh một phát trước khi bị đẩy
rời thánh địa.

- Mày định phỗng tay trên của anh à? – Ngọc Trai nhếch môi cười ruồi hỏi tôi, nét mặt gian xảo vô cùng.

- Nhà tắm cũng dành là sao? – Tôi bất mãn kháng nghị.

- Anh không quan tâm – Ngọc Trai nhún vai – Anh chỉ cần biết mày đừng lết xác vào đây trước anh là được.

Tôi bực mình trước cái thái độ hống hách đáng nguyền rủa của Ngọc Trai,
liền bặm môi và trợn trừng mắt lên dọa người, tiếp theo cất lời đe dọa:

- Em sẽ méc má!

Trước lời tuyên bố của tôi, Ngọc Trai vẫn dửng dưng như không, hơn nữa
còn nhếch mép cười ruồi như đang khinh bỉ tôi sao quá ngây thơ khi đối
mặt với chính quyền cao cấp. Sau đó anh chẳng nói chẳng rằng, sải bước
đi thẳng ra phòng khách – nơi có sự hiện diện của má tôi rồi thì thầm
nhỏ to điều gì đó. Gió lạnh đột nhiên lùa qua làm tôi run rẩy hết cả
người, cảm giác như bão sắp tới! Tôi gào thét nội tâm, quằn quại mà cào
cấu bức tường. Tôi đã biết lúc nãy mình đã hành xử thật ngu xuẩn.

Trời ơi tôi sai rồi! Đáng lẽ tôi không nên đe dọa người con gương mẫu
của gia đình! Đáng lẽ tôi không nên giành nhà tắm với ma quỷ! Ừ đúng
đấy! Ngọc Trai là ma là quỷ, là quỷ dưới địa ngục mà diêm vương phái lên quấ