Teya Salat
Boomerang - Yêu Thương Quay Về

Boomerang - Yêu Thương Quay Về

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324261

Bình chọn: 8.00/10/426 lượt.

nhạc Linh Nhi vừa di chuột đăng nhập nick yahoo.

Cô ngập ngừng kích đúp vào nick chat Duy Phong. Một tiếng “Buzz” vang lên hoà
vào bản nhạc rock rộn rã phát ra từ lồng ngực Linh Nhi. Lướt tay trên bàn phím,
đánh một chữ: “Anh” rồi hồi hộp bấm enter. Khung chat nhanh chóng xuất hiện dòng
trả lời.

Duy Phong: “Sao em?”.

Linh Nhi: “Anh học lớp nào thế?”.

Duy Phong: “D4”.

Linh Nhi: “Học lớp đấy vui không? Nhiều em xinh chứ? Đã tăm tia được em nào
chưa?”. Cô hỏi liền mấy câu rồi gửi kèm một biểu tượng mặt cười.

Duy Phong: “Cũng bình thường. Anh không quan tâm”.

Linh Nhi: “Không quan tâm xem có em nào xinh không á? Tại sao?”.

Duy Phong: “Anh già rồi không để ý mấy chuyện đấy nữa J)”.

Linh Nhi: “Điêu quá! Anh mà nói sắp cạo đầu đi tu em còn thấy dễ tin
hơn”.

Duy Phong: “Tuỳ em thôi”.

Linh Nhi: “Em hỏi anh một câu được không?”.

Duy Phong: “Thế nãy giờ không phải em là người liên tục đặt câu hỏi
sao?”.

Linh Nhi: “Ưm..Anh có người yêu chưa?”.

Duy Phong: “Rồi”.

Linh Nhi: “Thế mà kêu không quan tâm nữa >:P”.

Duy Phong chậm rãi gõ biểu tượng “J)” thay cho câu trả lời.

Linh Nhi: “Anh có thực sự yêu cô ấy?”.

Cảm thấy mình đã hỏi một câu không nên cô lập tức đánh dòng chữ: “Thôi. Anh
không cần trả lời đâu”.

Duy Phong: “J) em hiểu anh quá nhỉ”.

Linh Nhi: “Không ạ. Em vẫn thấy chưa đủ”.

Duy Phong: “Thế em biết những gì về anh? Nói xem nào”.

Linh Nhi: “Anh không biết câu bí mật làm nên sự quyến rũ của một người phụ nữ
sao ”.

Duy Phong: “Thật ra anh có yêu không cũng không quan trọng”.

Linh Nhi: “Không sao J. Đánh đồn có địch mới vui. Em tuyên bố từ giờ sẽ chính
thức cưa anh. Đồng ý hay không là chuyện của anh còn cưa anh là việc của em.
Nhưng nói trước em dai dẳng lắm đó )”.

Vài giây trôi qua vẫn chưa thấy Duy Phong trả lời, Linh Nhi sốt sắng hỏi lại:
“Sao anh không nói gì?”.

Duy Phong: “Em muốn anh phải nói như thế nào?”.

Linh Nhi: “Ít nhất cũng cho em biết cảm giác của anh khi bị cưa chứ ”.

Duy Phong: “Nếu anh bảo không thích, em sẽ dừng lại?”.

Linh Nhi: “Tất nhiên là không!”.

Duy Phong: “Vậy thì đâu cần để tâm đến phản ứng của anh. Cứ làm nếu em thấy
vui J”.

Quán café nằm trên tầng hai giữa lòng phố cổ. Thiết kế trong quán khá đơn
giản tạo cho người ta cảm giác ấm áp gần gũi bởi gam màu nâu hài hoà với những
bức tranh đen trắng về Hà Nội xưa được treo rải rác trên tường.

Linh Nhi đặc biệt yêu thích chỗ ngồi cạnh khung cửa kính lớn hướng xuống góc
ngã tư đông đúc. Chủ quán đã rất tinh tế khi đặt vài chiếc gối thêu tay trên cái
bục cao cạnh cửa để mọi người có thể ngồi trực tiếp xuống mà không cần bất kì
chiếc ghế cồng kềnh nào.

Vòng tay ôm lấy hai chân bên cốc cappu ngào ngạt. Linh Nhi tựa lưng vào
tường, chăm chú nhìn dòng xe cộ nhộn nhịp đang di chuyển như những con thoi phía
dưới. Cô hơi nghiêng đầu, khẽ lên tiếng:

- Mình đã bảo với Phong là sẽ cưa anh ấy.

- Ưm. Rồi sao? _ Minh Minh hỏi sau khi nhấp một ngụm latte được phủ một lớp
bọt hình trái tim.

- Nhưng mình chưa nghĩ có ý tưởng gì hết. Cậu biết trình độ đong đưa của mình
là âm vô cùng rồi mà. Híc _ khoé môi Linh Nhi trĩu xuống.

- Cứ bơ đi!

- Hả?

- Tối qua cậu có xem phim “Gia đình đá quí” không?

- A! Cậu định bảo mình bắt chước Hổ Phách phải không? _ mắt Linh Nhi sáng
lên.

- Ha ha. Thằng đấy thông minh thật. Nói là cưa Kết Thúc nhưng một tuần sau
mới hành động làm con bé tò mò, hồi hộp mãi.

- Nhưng nhỡ Phong cũng xem phim đấy thì sao?

- Cưng nghĩ nó rảnh đến nỗi buổi tối cũng giam mình trong nhà ôm lấy cái vô
tuyến để xem phim gia đình thế à? Những thằng như Duy Phong của cậu chỉ hứng thú
với bi –a, hát hò và đá pes thôi. Mà có xem đi nữa nó cũng chẳng buồn nhớ nội
dung đâu _ Minh Minh phẩy tay gạt đi sự lo lắng thái quá của con bạn.

- Nhưng chỉ có một tuần…chẳng biết mình có nghĩ ra được gì không nữa.

- Đầu tiên cậu phải chấp nhận cuộc sống vô tổ chức của nó và biến mình trở
thành một phần trong đấy. Nghĩa là phải trốn học rồi rủ nó đi chơi. Cưng đóng
vai gái ngoan thế là đủ rồi! Bây giờ thì bắt đầu hành động sao cho hợp với mái
tóc này đi _ Minh Minh vừa nói vừa chỉ chỉ vào cái đầu vuốt sáp tỉ mỉ của
Nhi.

Ánh chiều tà xuyên qua lớp kính để khoác lên người Linh Nhi chiếc áo choàng
đỏ rực khiến cô trở nên vô cùng cá tính, bắt mắt. Đưa tay xoắn lại lọn tóc ngắn
lỉa chỉa. Khoé môi cong rũ bỏ hoàn toàn vẻ dịu dàng, e lệ thường ngày. Mắt cô
ánh lên những tia nhìn tinh nghịch, thích thú khi nghĩ về “chiến dịch” sắp
tới.

[1'> Anh – chú là cách xưng hô thân mật, không dựa trên giới tính.

Đã là cuối hè nhưng không khí vẫn vô cùng ngột ngạt, oi bức. Mặt trời chăm
chỉ đổ từng quầng nắng mật ong xuống mặt đường bỏng rát. Những cái cây thấp bé
trong trường