Snack's 1967
Bước Về Phía Em

Bước Về Phía Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 322851

Bình chọn: 9.5.00/10/285 lượt.

hiên khả năng nằm trong
danh sách khách mời là rất cao.

- À …. em, đây là phòng làm việc của em.

- Của em.- cả 5 người cùng đồng thanh

Thiên Di gật gật

- Vậy em là………- Tuấn nhìn cô hỏi

- Vâng, em là nhà sản xuất chương trình của say hello.

Lúc này ko để mọi người kịp bình tâm định thần lại, cô thư kí kia lại gõ cửa đi vào:

- Đạo diễn giục rồi Di ơi

Thái độ của Thiên Di lúc này quay ngoắt 180 độ, nghiêm túc và lạnh lùng hơn:

- Đk rồi, Quân, anh ra trường quay đi, Chương trình sẽ bắt đầu trong 2’ nữa.

Đeo mic phone giám sát chương trình vào tai, cô dẫn anh ra ngoài.

Cả buổi ghi hình, Quân đã chú ý thu vào tầm mắt những cử chỉ trạng thái của Thiên Di. Cô ngồi đó trước màn hình máy quay, tay chống cằm, ngón
tay khẽ đặt hờ lên miệng.

Lần đầu tiên anh thấy cô nghiêm túc
và tập trung đến thế. Đôi mắt cô nhìn anh mà như đang bao quát cả trường quay. Cô nói với anh bằng cương vị và ngôn ngữ của một nhà sản xuất
chuyên nghiệp với anh – vị khách mời theo đúng nghĩa. Mỗi lần hội ý với
đồng nghiệp anh như nhìn thấy 1 góc khác trong con người cô mà lúc trk, ở nhà anh chưa từng biết. Nó lạnh lùng, gai góc và quyết đoán.


cũng là lần đầu tiên anh nhìn thấy cô cười nhiều đến thế. Phải, những nụ cười rạng rỡ, bờ môi cong, đuôi mắt híp lại trk những câu chuyện tếu
của mọi người xung quanh.

Hôm nay, anh đã thấy cô, một Thiên Di khác quá nhiều so với trk.

Bây giờ thì Quân đã hiểu vì sao cô luôn biến mất vào mỗi buổi sáng,
luôn về muộn so với giờ tan ca và luôn ôm chặt lấy ti vi mỗi tối. Tất cả là đặc điểm nghề nghiệp. Gần nửa năm chung sống anh tưởng đã nắm rất rõ về cô, về thói quen sinh hoạt cũng như con người cô nhưng khoảnh khắc
này anh chợt nhận ra rằng, mình chẳng biết gì cả.

Với anh, Cô luôn luôn là 1 ẩn số.

Sau buổi ghi hình Quân nửa muốn về nửa như ko muốn. Anh muốn đến cạnh
cô, muốn biết thời gian qua cô sống ra sao. Nhìn nhanh xuống tay Thiên
Di, trống không, cô đã tháo nhẫn. Quân tự cười mình, từ ngày ly hôn đến
giờ anh vẫn đeo nhẫn cưới. Nhưng bỏ về lúc này thật sự anh không đành
lòng, thứ gì đó đang níu anh lại nơi này.

Tuy nhiên sau chương
trình của anh, Thiên Di lại tất bật với hàng loạt công việc rồi kịch bản tiếp theo. Cô lướt qua anh trong những khoảnh khoắc nhanh chóng, bên
cạnh là đám người nhao nhao:

- Người mẫu lấy hết hay lấy một nửa? – 1 cậu thanh niên ăn mặc rất phong cách,anh đoán là người của chuyên mục thời trang.

- Tuần sau tôi muốn một bài về nước trái cây.- lần này là 1 cô gái đang nói nhưng chưa hết câu 1 người phụ nữ đã chen ngang

- Về bối cảnh phỏng vấn cô muốn cả phòng khách hay một phần.

- Phim truyện lúc 9h, họ đang muốn chúng ta giới thiệu phim cho họ

- Vụ bê bối tài chính sáng nay có cần 1 đội săn tin

Mọi người đều cố nói nhanh nói to khiến khung cảnh thật hỗn loạn. Anh
khẽ nhíu mày, sự lộn xộn này ko bao giờ xuất hiện trong công việc của
anh. Và nếu có thì chắc chắn anh sẽ đuổi hết tất cả đám người này ra
ngoài. Quá nhiều thông tin, quá xô bồ anh ko nghĩ cô có thể giải quyết
đk. Nhưng trái với suy đoán của anh. Trk những hỗn loạn ấy cô ko nói gì
chỉ chăm chú nghe và ghi chép cho đến khi ko còn ai nói nữa cô mới lên
tiếng:

- Có, tất cả người mẫu váy ko quá ngắn,- cô quay sang anh
chàng sành điệu trk tiên, Một bài về nước trái cây,ko, đài bên cạnh làm
rồi, về phỏng vấn lấy cả phòng khách, phim truyện lúc 9h, đk tôi đồng ý, đội đưa tin đã đi sáng nay rồi chuẩn bị trực tiếp đi.- Cô nói liền 1
hơi không nghỉ.

Đến lúc này anh ko biết nói gì thêm, kiểu làm việc
này là lần đầu tiên anh biết đến nhưng chí ít thì anh cũng đã biết cô là người có năng lực khá tốt trong công việc.

Quanh quẩn một hồi
Thư, Tú và Đạt cũng đã đến lúc phải về tiếp tục với công việc, còn Tuấn
dù ko muốn nhưng cũng đành theo họ, hôm nay anh có 1 cuộc họp quan trọng ở công ty.Chỉ còn Quân là ở lại đài truyền hình, ngồi đợi cô 1 lúc lâu
cuối cùng anh cũng thấy cô nhàn rỗi đứng bên bàn máy tính nói chuyện với 1 đồng nghiệp khác:

- Ak….a chán quá, cái váy này hết mất màu mình thích rồi.- Cô gái ấy buồn bã lên tiếng

Thiên Di thôi ko đọc tài liệu nữa, nhìn vào màn hình. Chiếc minidress này cô cũng có nhưng đang mang bầu nên hơi chật eo.

- Chị thích màu gì?

- Màu be.- giọng cô gái ấy vẫn ỉu xìu

- Váy của em cũng máy be đấy, chưa mặc lần nào, mai mang tặng chị

Cô nàng đồng nghiệp bỗng sáng rực thần sắc

- Thật ko?

Thiên Di cười

- Thật, đang khủng hoảng cân nặng, mua về có mặc đk đâu.

- Yeah, cảm ơn em.- cô gái ấy nhảy cẫng lên ôm cô

- Đk rồi, đk rồi giờ thì đi photo tài liệu này hộ em nha

Đợi cô nàng đồng nghiệp đi rồi Quân mới bước vào:

- Xem ra, ko có tôi có vẻ em sống tốt hơn nhỉ, tăng cân cơ đấy.- Giọng anh ko khác gì một đứa trẻ đang hờn