XtGem Forum catalog
Câu Chuyện Ngày Xuân

Câu Chuyện Ngày Xuân

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3210543

Bình chọn: 8.00/10/1054 lượt.

a vé xem Chuyện tình núi Lư rồi, buổi chiếu chiều nay. Chúng mình cùng đi xem phim, được không
anh?”

Mặc Trì khẽ lắc đầu: “Anh mệt, không muốn đi đâu cả”.

“Hôm nay là buổi chiếu cuối cùng rồi, về sau có lẽ không còn cơ hội xem nữa”, Tư Tồn nài nỉ.

Mặc Trì chầm chậm đi về phía bàn, tay bám vào thành ghế rồi từ từ ngồi
xuống. Vết thương ở lưng anh vẫn chưa khỏi, ngay cả khi làm những việc
đơn giản nhất cũng khá tốn sức. “Không xem được thì thôi”, anh đáp với
giọng buông xuôi.

“Vậy em sẽ ở nhà cùng anh”

Mặc Trì lấy
tay với một quyển sách và không nói gì thêm nữa. Tư Tồn rón rén ngồi
xuống cạnh anh, đến thở mạnh cũng không dám, thỉnh thoảng cô đi lấy cho
anh cốc nước hoặc mang thêm tấm áo.

Buổi trưa, cô giúp việc bưng
cơm vào phòng ngủ. Mặc Trì ăn được một vài miếng còn Tư Tồn hầu như
không động đũa. Thấy Mặc Trì không có ý muốn ăn thêm, cô thu dọn bát đũa đem xuống phòng bếp. Đúng lúc cô đang rửa bát, cô giúp việc đi vào nói: “Chủ tịch Trần về rồi. Bà bảo cô tới phòng bà một lát”.

Trong
nhà này, người cô sợ nhất là Trần Ái Hoa. Lần này, cô gây ra họa lớn như thế, không biết bà sẽ tức giận tới mức nào. Cô như con nai nhỏ bị
thương rón rén bước tới phòng của Trần Ái Hoa, gõ ba hồi cửa.

“Vào đi!”, giọng của Trần Ái Hoa lạnh tới mức tưởng như sắp hóa thành băng.

Tư Tồn bước vào nhưng chỉ dám đứng ở cửa, khẽ lên tiếng: “Cô Trần”.

Mặt Trần Ái Hoa vẫn lạnh như băng. “Cái nhà này khiến cô xấu hổ đến thế
sao? Cô coi tôi là cô, coi Mặc Trì là anh họ sao?”, Trần Ái Hoa nói với
giọng châm biếm.

“Không phải thế, không phải thế...”, Tư Tồn lúng túng, mỗi khi lúng túng cô lại không biết phải nói gì.

“Đóng cửa lại!”, Trần Ái Hoa nói như ra lệnh.

Tư Tồn tưởng như mình ngừng thở đến nơi. Cô vội làm theo lời bà.

“Tất cả đều là những chuyện hay ho do một tay cô dựng nên. Bây giờ thì ở Đại học Phương Bắc cô nổi tiếng rồi. Cậu con trai tàn tật của Thị trưởng
Mặc cưỡng đoạt con gái nhà lành. Cô xem mình đã bôi tro trát trấu vào uy tín của Thị trưởng Mặc như thế nào?”

“Cháu chưa từng nói với ai cháu là con dâu của Thị trưởng Mặc”, Tư Tồn phân bua.

“Cô chưa từng nói với ai rằng cô đã kết hôn sao? Cô cảm thấy ấm ức khi bị
gả vào nhà họ Mặc sao? Phải chăng Mặc Trì không xứng làm chồng cô? Mặc
Trì đau lòng thế nào cô có biết không?”

“Cháu đã nói với người đó là mình đã kết hôn rồi nhưng anh ta không tin”, Tư Tồn lớn tiếng đáp.

Trần Ái Hoa nổi giận: “Đừng giải thích thêm nữa. Nhà họ Mặc không có thứ con dâu như cô. Hoặc là cô bỏ học ngay bây giờ, hoặc là cô rời xa Mặc Trì!”

“Cháu không...”, Tư Tồn phản ứng theo bản năng.

“Không gì cơ? Cô còn định lưu lại trường học để hủy hoại danh dự nhà họ Mặc
chúng tôi, tiếp tục làm tổn thương Mặc Trì à!Nó chết cô mới cam tâm,
đúng không?”

“Cháu không hề muốn làm tổn thương anh ấy”, Tư Tồn đau khổ lắc đầu.

“Mặc Trì có gì không phải với cô nào? Sao cô lại đối xử với nó như thê? Cô
trai gái bên ngoài thì cũng đành, lại còn để người ta tìm tới tận nhà.
Lòng tự tôn của Mặc Trì biết để vào đâu? Sức khỏe của nó chịu làm sao
được?” Trần Ái Hoa vốn nâng niu con trai như bảo bối, cứ nghĩ đến tình
cảnh bi thảm hiện tại của Mặc Trì, bà lại đau xót vô cùng.

“Mẹ, con biết lỗi rồi...”, Tư Tồn nhớ đến cảnh Mặc Trì xô xát với Giang Thiên Nam mà nước mắt lưng tròng.

“Đừng gọi tôi là mẹ!”, Trần Ái Hoa quên mất đây là lần đầu tiên Tư Tồn gọi bà như thế.

Tư Tồn đứng ngây người ra, không biết nên làm gì.

“Cô muốn tiếp tục đi học hay ở bên Mặc Trì?”, Trần Ái Hoa đi từng bước về
phía Tư Tồn. Bà biết Mặc Trì có tình cảm sâu đậm với Tư Tồn nên quyết
định cho cô được lựa chọn.

“Con... sẽ ở lại bên cạnh Mặc Trì”, Tư Tồn nói ra mà trong lòng nhói đau. Trong chuyện này, cô không có lựa
chọn nào khác. Mặc Trì là người cô yêu hơn mọi thứ trên đời. Nếu như chỉ được chọn một, cô sẽ lựa chọn Mặc Trì mà không cần suy nghĩ gì cả.

“Cô đi đi. Đừng đem chuyện này kể với Mặc Trì”.

Trần Ái Hoa biết Mặc Trì rất quan tâm tới việc học của Tư Tồn, cũng muốn Tư
Tồn hoàn thành nghiệp học. Thế nhưng sự việc đã tới nước này, tin đồn
con trai tàn phế của Thị trưởng Mặc cưỡng đoạt hoa khôi của Đại học
Phương Bắc đã lan rộng khắp thành phố, văn phòng Thị ủy của thành phố đã tới trường điều tra, nhà trường cũng chỉ còn biết tìm Trần Ái Hoa.

Tư Tồn rửa mặt sạch sẽ bằng nước lạnh, ngồi trong nhà tắm cho bình tâm
lại, một lúc sau mới quay lại phòng ngủ của hai người. Mặc Trì vẫn giữ
tư thế như lúc trước, anh ngồi trên ghế ôm lấy quyển sách. Tư Tồn đến
bên cạnh anh, cả hai chìm trong im lặng.

Mặc Trì mãi vẫn chưa giở sang trang sách mới. Tư Tồn biết anh cũng chẳng còn tâm trí nào mà đọc
sách. Ánh mắt của anh rơi vào một khoảng trống trên trang sách, còn tâm
tưởng không biết đang phiêu du nơi nào. Cô không dám hỏi, cũng chẳng dám nói gì, chỉ câm lặng ở bên cạnh anh.

Hai người