Old school Swatch Watches
Chàng Hoàng Tử Trong Giấc Mơ

Chàng Hoàng Tử Trong Giấc Mơ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 326772

Bình chọn: 9.5.00/10/677 lượt.

i ta ngủ – Vyl nói xong … ngủ tiếp!

Các cậu có thể tàn nhẫn hơn nữa không? – Tan nhìn cả đám mà nản chí

Tam cô nương lúc này đến gần Tan

Anh Tan! Chúng em mong anh làm việc tốt! Mau mau kết hôn và mời cả bọn đi du lịch. Nhaaaa – Cả ba mỗi người một câu

Tan gật gù. Chỉ có mấy cô bé ấy là có tâm một chút còn mấy thằng kia đáng chết lắm!

Nhất định! Mấy đứa kết hôn cũng phải mời anh đấy

Vâng! Mời anh đầu tiên

Nào! Để anh ôm lần cuối trước khi rời trường – Tan lên tiếng định ôm Lin đầu tiên

Bỗng chốc Zita kéo Lin ra

Ôm lần cuối nào – Zita ôm Tan

Tan chỉ thầm cười. Ba tên đó chỉ có thế mới trở lại bình thường được! Nếu không chắc để anh đi mà không lời từ biệt mất!

Ôm Puny dễ thương nào

Bắt “ngón” tay được rồi – Vyl lên tiếng

. . . Cậu có cần kiệt sỉ vậy không? – Tan liếc Vyl

Vậy thì ôm Gum chắc không sao! Em là đứa dễ gần mà – Tan lại tiếp

E hèm! Anh ôm một đứa con trai làm gì! – Huan đáp

Huan! Anh chết với tôi – Thế là Gum và Huan lại đuổi đánh nhau loạn cả lên

Phòng tập thế là sẽ thiếu vắng đi một anh Hội trưởng tuy không quá nghiêm túc nhưng thật sự rất quan tâm mọi người!

Chia ly quả là điều đáng sợ! Nhưng đâu có gì là mãi mãi… chúng ta vẫn phải chấp nhận một sự thật là cái gì rồi cũng sẽ phải chia cách

Chia ly tuổi trẻ… Chia ly gia đình… Chia ly tình bạn… Chia ly tình yêu…

* * *

Vừa từ nhà đi xuống mẹ Puny đã cười nụ cười làm cô cảm nhận được lại sắp bị bắt ép làm gì đây mà

Uyên bảo bối của mẹ !Con là con ai mà dễ thương thế chứ?! Bộ này rất
hợp với con. Mẹ thấy hình như con đang định đi đâu đúng không?Hay là
con. . .

Cô bé rút tay ra khỏi tay mẹ mình lùi lại để có thể an toàn.Cô lên tiếng:

Mẹ lại định kêu con làm gì đây?

Mẹ cô thôi nịnh nọt đi luôn vào chủ đề chính:

Hôm nay là ngày họp lớp nên mẹ sẽ về muộn. Mẹ không nấu cơm đâu nên con ra ngoài ăn hay là qua nhà Lin ăn ha.

Không thể qua nhà cậu ấy rồi ăn thế đâu mẹ. Phiền lắm!

Phiền gì. Nhà hai bên chúng ta như một nhà rồi còn. Đâu phải người lạ mà ngại hay không. Nếu không nói ra thì còn tưởng con với Hân là hai
chị em đấy! À không nhà Hân dạo này hay có khách tới nên chắc không qua
được. Con qua nhà con rể nha.Mẹ phải đi đây!

Puny cố gắng bình tĩnh nhất có thể, đáp:

Mẹ à. Mẹ nỡ để con gái qua nhà bạn trai ngủ ở đó hay sao?

Mẹ cô không mảy may quan tâm:

Là con rể nên không sao hết. Sớm muộn gì chẳng là người một nhà.Sợ
con làm phiền tới con rể đẹp trai thôi. Nghe lời đi.Muộn rồi. Mẹ phải đi ngay!

Cô bé đành ngậm ngùi đi bộ ra bến xe:

Lại mất tiền oan!

Đi đến của nhà Vyl thì thấy mẹ Vyl đang đứng đó. Cô lễ phép chào hỏi:

Bác về rồi ạ!

Bà Vân quay lại có phần ngạc nhiên nhưng niềm nở hơn khi nãy vui vẻ đáp:

-Ôi !Con dâu!Mẹ mới về. Con tới đây có vẻ rất thường xuyên ha. Lâu không gặp trông con vẫn đáng yêu thế nhỉ?

Nghe bà nói vậy cô bé có phần hồ hởi .May mà chưa bay lên mấy bậc nữa không thì lại bị ngã không tiếc mất

Cô chủ ! Tìm cậu chủ sao?Cậu ấy ở trong kia đợi 1 chút! – Ryo chen ngang

Con dâu à!Mẹ có buổi tiệc nên phải đi shopping.Con đi với ta không?Mà thôi chắc chắn là đi mà

Puny còn chưa kịp nói gì thì mẹ Vyl đã kéo vào trong xe ngồi đợi Ryo!

Cậu chủ!Cậu nhất quyết không đi?

Vyl lãnh đạm đáp:

Còn phải nói bao lần nữa

Nhưng cô chủ cũng đi mà!

Anh quản lí sợ mất thời gian của bà chủ nên không khuyên nhủ nữa. Toan đi ra ngoài thì bị Vyl gọi lại.

Ryo hí hửng:

Thế nào? Cậu thay đổi quyết định rồi sao?Biết ngay mà!

Anh vẫn bộ dạng điềm tĩnh trả lời:

Con bé bị say xe nên anh đừng bật điều hòa

Chỉ thế thôi sao? Cậu không đi hả?

Đương nhiên

Anh quản lí bái phục cái tinh thần và ý chí “ như sắt như đồng” của
Vyl. Thực sự thuyết phục anh đến gãy răng mà không thể lung lay được.
Anh bất mãn đi ra ngoài

Huy nó không đi sao?

Không thưa bà chủ!

Cô bé thoáng thấy lạ nhưng rồi nghĩ anh cũng không thích đi mấy bữa
tiệc đó cho lắm. Thực ra anh không thích thì cô càng không thích gấp bội

Ryo! Anh không bật điều hòa à!

Cậu chủ nói rằng cô chủ bị say xe thưa bà!

Đột nhiên bà Vân quay sang nhìn Puny làm cô thấy là lạ cũng ngạc nhiên nhìn về phía bà

Con dâu. Con bị say xe sao?Thế mà con không nói làm mẹ sơ ý quá!Để mẹ đi mua thuốc chống say!

Cô vội xua tay :

Không sao đâu ạ. Con chịu được mà. Không bật điều hòa là được

Con bé ngoan ngoãn này. Chỉ biết nghe lời thì phải làm sao?Dễ thương quá cơ-Bà Vân không kìm được ôm Puny!

* * *

Đến nơi, Puny choáng ngợp vì toàn cao ốc đồ sộ từ tầng 1 tới tầng . . . Cô bé cũng chẳng biết nữa. Thực sự nơi này là quá xa xỉ với cô.Ngắm
đi ngắm lại đều không