80s toys - Atari. I still have
Chàng Hoàng Tử Trong Giấc Mơ

Chàng Hoàng Tử Trong Giấc Mơ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 326680

Bình chọn: 10.00/10/668 lượt.

dám nhìn cái mác giá

Mẹ của Vyl dừng lại ở tầng thứ 7! Có lẽ đây là nơi quen thuộc của bà
nên bà đi rất thuần thục.Cô bé chỉ biết đi theo mà chóng cả mặt

Vào một gian hàng mẹ Vyl vào thử đồ . Hình như đã chọn trước rồi nên
bà nói gì đó với cô nhân viên rồi nhận lấy bộ đồ luôn! Thử xong bà hỏi
cô bé:

Mẹ mặc được chứ!

Puny may mà cũng có mắt thẩm mĩ nên cô thấy bộ này hình như hơi già
so với khuôn mặt trẻ trung của bà Vân. Cô chỉ cười chưa nói gì hết. Nhìn thoáng qua có thể thấy bộ váy ở cạnh cô hình như hợp hơn. Nó có kiểu
dáng trẻ hơn và cũng sang trọng hơn.Cô vội lấy ra đưa cho mẹ Vyl:

Bộ này có vẻ hợp hơn đấy ạ!

Cô nhân viên đứng đó cũng thán phục khả năng chọn đồ của cô bé:

Cô bé này thực sự có mắt thẩm mĩ đó. Phu nhân nên thử ạ!

Bà Vân nhìn cô con dâu cười hiền

Chắc đây là thư kí của Tổng giám đốc? – Cô nhân viên hỏi để chắc chắn

Không phải. Đây là con dâu tôi

Vậy sao ?? Chúc mừng Phu nhân. Mới đây mà đã có con dâu rồi!

Bà Vân có vẻ hứng khởi lắm. Bà vào thử thấy cũng vừa vặn và trẻ hơn.
Bà quyết định sẽ đi dự tiệc bằng bộ đồ này. Không quên cô con dâu bà lên tiếng:

Con dâu. Con vào thử đồ đi!

Con nữa ạ?

Tất nhiên. Con đi với ta

Cô bé đau khổ. Đành rằng đi tới đây thôi cô đã thấy mình cố gắng lắm
rồi. Giờ mà còn đi tới bữa tiệc gì đó nữa. Cô thật lòng không muốn nhưng lại đặc biệt ghét từ chối.Sợ làm người khác phật lòng !

Puny được mẹ Vyl chọn cho bộ váy khá đẹp nhưng tiếc rằng nó lại thiếu vải quá làm cô nhớ lại lần chị Jane lựa đồ kiểu vậy !

Đang không biết xử trí thế nào mẹ Vyl đã lắc đầu khi ướm vào người cô:

Bộ này hoàn toàn không hợp với con!

Cô bé reo lên sung sướng! Cô sẽ rất bất tiện nếu phải mặc những bộ đồ khiến mình không thoải mái

* * *

Cuối cùng Puny đến bữa tiệc cùng mẹ Vyl với bộ váy trắng không như
lần trước nhưng cũng thanh khiết y như thế. Bữa tiệc là bên công ti đối
tác mở, khách mời khá đông, cô bé hơi sờ sợ . Bà Vân vẫn đi cạnh cô
.Nhìn mấy đĩa đồ ăn cô bé thấy đói nhưng ở đây không như tiệc ở trường
mà là nơi rất trang trọng vì nhìn đâu cũng thấy đang bàn về việc làm ăn

Cô ngán ngẩm nhìn mấy đĩa đồ ăn mà bụng cứ kêu lên . Có li nước cam
cô vội đi đến nhấc lên uống ngay.Thấy cô thích như vậy bà Vân đi cạnh cô con dâu:

Cứ tự nhiên đi nhé!Mẹ qua bên kia chào hỏi !

Cô bé gật đầu. Thực sự nước cam ở đây rất ngon. Khiến cô cứ mải mê uống thôi

Cô chủ!! Cô muốn ăn gì cứ ăn đi! Không phải ngại đâu – Tiếng Ryo làm cô hứng khởi

Chắc có lẽ anh biết cô có niềm đam mê đồ ăn nên nói vậy. Cô bé gật đầu còn trầm trồ khen đồ ăn ngon làm Ryo cũng muốn ăn ngay!

Triệu Cẩm Vân luôn cho rằng mình đang hạnh phúc lắm mà theo tôi thấy
bà ta lần nào cũng đi tiệc một mình. Chồng và con trai cũng ghét bỏ thì
lấy đâu ra hạnh phúc!

Nhân tiện tôi cũng cũng nói là bà ta thật đáng thương!

Phó Giám đốc thì sao?! Tôi vẫn khinh thường bà Triệu đó!

Nhưng nghe nói hai người con trai bà ta rất có tài! Mà kể cả vậy cũng không bằng con trai tôi đâu

Puny loáng thoáng nghe thấy mấy lời bàn tán của mấy người phụ nữ bên
cạnh. Rõ ràng hồi nãy trước mặt mẹ cô còn cười nói vui vẻ như vậy chỉ
quay lưng thôi đã kể tội và chê trách bà! Sao mấy người họ lại nhỏ mọn
tới vậy!

Bác ấy có biết không anh Ryo? – Puny hỏi

Bà chủ tính tình vui vẻ, dễ gần, vô tư! Bà ấy không biết đâu! Nếu Vyl mà đi đảm bảo mấy bà tám đó sẽ ngậm miệng lại ngay!

Thế sao? Bác ấy mà biết thì buồn lắm!

Cô nhìn xem. Mấy người đứng kia là con trai họ. Từ ngoại hình đến
năng lực đã chẳng ra gì! Nghe nói chỉ đàn đúm, ăn chơi và phá hoại thôi! Có lần mấy bà kia vay một khoản lớn của bà chủ chính là để trả cho mấy
vụ ồn ào của con trai họ!

Họ thật quá đáng.Thật tiếc vì Vyl không đến! Nếu anh ấy đến bác gái sẽ vui lắm!

Bà Vân đang nói chuyện với mấy người bạn làm ăn rất thân! Họ muốn gặp con trai lớn của bà nhưng thật tiếc là anh đang ở nhà! Bà Vân nhớ đến
cô con dâu yêu quý liền gọi Puny:

Con dâu qua đây! – Tiếng bà Vân gọi cô

Puny lon ton chạy ra cùng Ryo!

Giới thiệu với các bà đây là con dâu tôi, Bảo Uyên!

Cô bé cúi đầu chào rất ngoan ngoãn. Bình thường cô không trang điểm
khi tới trường nên có thể không so sánh nổi với mấy cô tiểu thư học tại
đó điển hình là Hoa Phương !Nhưng khi trang điểm lên cô chẳng khác nàng
công chúa với nước da trắng, đôi mắt to tròn, tóc uốn cong màu nâu hạt
dẻ hôm nay được búi cao lên để rơi vài sợi tóc con làm cô trông thực sự
xinh đẹp

Nhìn lần đầu nên mấy bà đó cứ gật gù khen bà Vân biết chọn con dâu. Sau màn chào hỏi, cô mới chợt nhớ ra:

Hình như mẹ con nói là có buổi họp lớp vào hôm nay.Con nghĩ bác sẽ đi nên không nói gì với bác. Đến giờ mới nhớ ra là bác vẫn ở đây!

Chết.Ta quên mất. Mọi năm không đi nên quên mất tiêu. Năm nay nhất định p