
tôi có chút sợ hãi!
Hắn rốt cuộc là làm sao vậy, ánh mắt kiên định mỗi khi hắn nói muốn bảo vệ
tôi đa đi đâu rồi…………….
“Tôi…………….” Kim Ánh Minh vừa muốn nói nhưng lại thôi, hôm nay hắn có vẻ rất u
buồn.
“Ma Thu Thu, cô có khỏe không?”
Đang lâm vào bầu không khí xấu hổ không biết nên làm như thế nào cho phải thì
bóng dáng Bắc Thần Tinh và Hà Ảnh Nguyệt đã xuất hiện trong phòng bệnh………….
“Tốt hơn rồi, cảm ơn………..” Mỗi lần nhìn thấy Hà Ảnh Nguyệt, tôi luôn cảm thấy
xấu hổ vì mình chỉ là một cô bé lọ lem, có lẽ so với một thiên thần như nàng mà
nói, tôi vĩnh viễn cũng chỉ là một con se sẽ!
“Thu Thu, bọn Tử Lôi lần này thật quá đáng! Nhưng mà cô đừng lo, Minh đem bọn
họ giao cho phòng giám thị dạy dỗ đi!”
“Tinh!” giọng nói của Hà Ảnh Nguyệt ngăn cản lời nói tiếp theo của Bắc Thần
Tinh “Thu Thu, tôi đã phái người lo lắng cho Trịnh Thái, đợi lát nữa sẽ đem nó
vào đây, cô nghỉ ngơi trươc! Minh, thân thể của cậu vẫn chưa hồi phục, chúng ta
về nhà sớm một chút đí!”
“…………….” Kim Ánh Minh có vẻ như đang suy ngẫm vấn đề gì, ánh mắt ko nhúc
nhích nhìn tôi chăm chăm, nhưng ko đứng dậy
“Kim Ánh Minh, tôi ko sao, anh về trước đi!”
Tôi ngượng ngùng níu níu ống tay áo của hắn, đột ngột phát hiện hành động này
có chút thân mật , khóe miệng Kim Ánh Minh nâng lên nụ cười nhàn nhạt
“Được, mai tôi lại đến!”
Hắn đang cười? Nụ cười lần trước từ một quá khứ xa xăm chợt hiện về, tôi ngơ
ngác đắm chìm trong nụ cười kia, ko để ý đến biểu tình của người bên ngoài , mãi
cho đến khi Kim Ánh Minh đi mất…………
…………………………….
Thời gian chầm chậm trôi, Kim Ánh Minh có nói hôm nay sẽ đến, đôi mắt của tôi
hướng ra bên ngoài cửa sổ nhìn
“Hôm nay Minh sẽ ko đến đây!”
Giọng nói của Bắc Thần Tinh đập vào lỗ tai tôi, tôi quay đầu lại………….
“Chủ nhật tuần sau chính là lễ trưởng thành của Minh, chỉ sợ sau này cậu ta
cũng ko có thời gian đến!”
Lễ trưởng thành? Hay nói cách khác chính là sinh nhật lần thứ 16 của Kim Ánh
Minh!
“Có điều, cậu ta muốn tôi mời cô đi tham dự lễ trưởng thành của cậu ấy!”
Tham dự lễ trưởng thành của Kim Ánh Minh, tôi nên đi sao? Cái thế giới đó
không phải là thế giới của tôi, hơn nữa…….
“Thu Thu, thật xin lỗi”
A? Bắc Thần Tinh sao lại đột ngột nói tiếng xin lỗi với tôi “Bắc Thần Tinh,
anh, sao lại……………”
“Thu Thu, có lẽ, là do tôi sai lầm, tôi ko nên nói với cô………………” Bắc Thần
Tinh nghiêng mặt , ko nhìn tôi
Nhìn bộ dạng ấp a ấp úng của hắn, tôi lại mờ mịt “Bắc Thần Tinh, rốt cuộc là
sao? Anh nói cái gì?”
“Vào lễ trưởng thành, Minh và Nguyệt cũng sẽ đính hôn…………….”
Đính hôn?! Kim Ánh Minh và Hà Ảnh Nguyệt?! Tôi có cảm chính như chính mình
đang rơi vào một vực thẳm không đáy, trong lòng một mảng trống rỗng mênh
mang…………..
“………………..Thi đậu vào Hayakawa, có lẽ cô sẽ có được thứ cô muốn……………”
A?! Tại sao Bắc Thần Tinh lại biết những lời nói này?! Tôi vẻ mặt đầy nghi
hoặc nhìn về phía hắn
“Chẳng lẽ người…………..cổ vũ tôi thi và Hayakawa…..tối hôm đó ………là anh?!”
“Thu Thu, tôi thật không ngờ, để cô bước vào Hayakawa chẳng những ko thể giúp
cô tìm được hạnh phúc của mình, mà còn khiến cho cô gặp nhiều tai họa như vậy.
Thật xin lỗi……….” Bắc Thần Tinh vẻ mặt hối lỗi nhìn về phía tôi
Tôi đột nhiên cảm thấy Bắc Thần Tinh trước mắt dần dần trở nên mơ hồ, đừng!
Đừng nói gì thêm nữa!
“Tuy rằng tôi đã ra sức giúp cô và Kim Ánh Minh có nhiều cơ hội ở bên nhau,
nhưng mà……………tôi ko có cách nào làm cho Kim Ánh Minh ở bên cạnh cô, ko có cách
nào giúp cô có được thứ hạnh phúc mình muốn”
Thì ra, thì ra Bắc Thần Tinh luôn luôn âm thầm giúp đỡ tôi! Vậy mà tôi lại ko
phát hiện!
Đột nhiên, Bắc Thần Tình giữ chặt vai tôi “Thu Thu, chủ nhật tuần sau cùng
tôi tham dự lễ trưởng thành đi, tôi nhất định sẽ tận lực cố gắng cho cô thứ hạnh
phúc cô muốn!”
“Tôi………….tôi thật sự phải đi sao?” Tôi u buồn nhìn Bắc Thần Tinh bên cạnh
“Là Kim Ánh Minh nói nhất định phải mang cô đi cùng!” Hắn lập lại lời nói vừa
rồi” Hơn nữa, vào cái lễ trưởng thành đó, Nguyệt nhất định rất đẹp…………….”
Bắc Thần Tinh…………hắn làm sao vậy? Tại sao lại có vẻ rất lo lắng?
Trong mơ hồ, tôi cảm thấy có chỗ nào ko đúng, nhưng tôi ko thể nói ra là chỗ
nào…………