XtGem Forum catalog
Chuyện Gì Thế Này? Thật Bực Mình!

Chuyện Gì Thế Này? Thật Bực Mình!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 326260

Bình chọn: 7.00/10/626 lượt.

muốn cắn tui >”< làm như anh thông minh lắm…. Hừ - Nó vênh mặt cãi lại

Cả 2 ai cũng nói đúng. Hai nhóc Husky đang thè lưỡi, mặt hớn hở lên nhìn nó, còn thay phiên nhau nhảy lên để…. chụp được nó xuống…

- Vậy nói đi, tại sao lại leo lên đó ngồi trốn 2 con chó không hề có ý
định cắn em? – Phong đút tay vào túi, đứng thẳng, dùng ánh mắt chiếu
tướng nhìn thẳng vào nó … làm nó xí nữa té xuống

Hắng giọng chuẩn bị trả lời thì:

- Chắc là nó muốn liếm mặt em đúng không? – Một người con trai tuy lạ mà quen đó lại mở miệng….

Nó im lặng, quan sát toàn cảnh rồi nhanh chóng suy nghĩ… Cái nhìn im
lặng của nó khiến Phong khẽ mỉm cười khi nhìn cô gái của mình đang “động não” , thực sự rất thú vị cùng hạnh phúc khi nhìn thấy vẻ mặt tập trung của nó

Lúc nãy, khi vừa ra chơi với 2 nhóc Husky này, nó vô tình phát hiện đây là một cặp chó sinh đôi, trông chúng giống nhau từ trên xuống dưới, từ
trước ra sau, cả màu lông cũng giống, kiểu lông cũng giống… chúng như
hai bức tượng được tạc y nhau, nhưng chơi đùa với chúng một lúc, nó có
thể dễ dàng nhận ra được vẻ riêng của 2 con……. Vì thế khi nhìn thấy
người con trai lạ kia, nó chỉ hơi chút bất ngờ… nhưng chợt mỉm cười rồi
nói:

- Bạn là em trai sinh đôi của tên Tự kia hả?

Ặc ặc, cũng may là chỉ có mình nó ngồi trên cây, nếu như tất cả đều ngồi trên cây, chắc ai cũng sẽ bị câu nói của nó làm cho “rớt từ trên cây
rớt xuống”. Sự thật thì người này là anh trai của Tự, nó lại gọi là em
trai của Tự. Người này lớn tuổi hơn nó, lại đang quen chị An, nó lại gọi ra là bạn.. thiệt là chắp tay bó gối với suy nghĩ của nó…

- Anh ta là anh trai sinh đôi của anh – Tự mở miệng nói, mắt thì nhìn
Bình…….nghe có vẻ giải thích cho nó… nhưng thực chất muốn nói rõ cho
Bình hay… ánh mắt cực kỳ trìu mến

- Ê, tên chủ nhà kia! Tui hỏi anh chứ nhỏ Bình có hỏi đâu, nói chiện với người ta mà mắt cứ nhìn “đâu đâu đó” thiệt là không có lịch sự gì hết….

Nó thực sự cũng không ngạc nhiên gì cho lắm, Phương cũng thế và Bình
cũng vậy. Nhưng người ngoài cuộc luôn tỉnh như nó thì có thể dễ dàng
nhận ra… Tự mà lần đầu nó gặp trong KFC khác hẳn Tự của những ngày hôm
sau … hơn nữa, nó cảm thấy trong thời gian qua, Tự hình như có cảm tình
với Bình.. Vì thế, nếu là chỉ có một “Tự” thì chuyện này nghe sẽ không
hợp lý…

Đang hài lòng với suy nghĩ, dự đoán thành công của mình, mặt nó bỗng
trầm xuống khi thấy….. 2 con chó Husky bỏ nó mà lại chạy đi quấn quanh 2 tên “Tự” kia… Tức giận, nó… muốn lấy lại 2 con chó mặc dù 2 con chó này thuộc sở hữu của “Tự” (ec@@ sao zô ziên vậy ta? *liếc, nói ai zô
ziên*….. hem ai hết ). Nhưng… trời đâu có toại lòng người, nó muốn xuống nhưng lại … không biết xuống.. Lúc nãy bị Husky dí quá… nên nó mới nhảy rồi leo vọt lên, giờ lại không biết cách xuống

- Này, Phong… anh lại đây xí – Nó nhẹ giọng gọi… Sau khi quan sát tìm
xem ai có thể giúp… cuối cùng nó vẫn muốn Phong hơn hẳn những người kia

- Hử, có gì cần anh giúp sao cô bé – Phong giở giọng đểu cáng

- “Anh ta thật khó hiểu – Nó thầm nghĩ” …. Anh……… - Nó tức xì khói, khói bay nghi ngút trên đầu

- Sao? Có gì thì nói đi chứ…

- Tui…………….. – Nó… đang chưa biết nói thế nào

- Này, bọn anh vào nhà trước, cần nói rõ chuyện này cho Bình hiểu, anh
không buốn con bé hiểu lầm thằng em anh, rồi hai đứa nó lại không yêu
nhau được

Ec, câu nói của “Tự anh”… đã làm Bình đỏ mặt, không biết đào lỗ nào mà chuồn, trong khi Tự lại chai mặt cười… @@

- Này con bé kia, có gì thì em nói đi.. Không là anh đi vào trong cùng
mọi người, trong đó có nhiều chuyện đáng nghe hơn là nghe em gầm gừ tên
anh – Phong thong dong đứng nhìn

- Tui…. tui….

- ………… xoẹt – Phong xoay người định bước vào nhà

- tui muốn nhờ anh giúp tui xuống cái cây này, tui không xuống được

Cười nhẹ, Phong biết mình đã thắng… lần này không lợi dụng… anh không phải là Trịnh Quốc Phong…

- Nhảy xuống đi, anh sẽ chụp – Phong vừa nói, vừa cười tự tin, vừa đưa
hai tay ra trước…. 2 cánh tay vững chắc như muốn khẳng định với nó “Em
sẽ an toàn trong vòng tay anh”

- Hả? Anh biến thái vừa thôi……… Làm sao mà tôi… sao… ôm … nổi… - Nó đỏ mặt khó khăn nói ra 3 từ cuối…

- Em không tin sao? Anh cam đoan là em sẽ không đau….

- …………….

Trả lời lại sự tự tin của Phong lại là một khoảng im lặng của nó….

Trả lời lại khoảng im lặng của nó, Phong từ từ buông tay.. thấy thế

- A, tui xuống, anh phải chụp cho trúng đó

- Được, anh hứa

Ặc, nghe cứ như một lời tuyên thệ, bất chợt làm mặt nó ửng hồng

- Anh nhớ chụp trúng đó

Đáp lại nó là một cái cau mày … thấy thế nó vội nhảy xuống…

“Bịch”

Đã hạ cánh an toàn, nó không thấy đau nhưng người nằm dưới nó lại đang đau…

Từ từ mở mắt, đối diện nó lại chính là…. gương mặt của Phong……….

“Bịch” cái nữa

Bây giờ lại đổi tư thế, Pho