
ha ha và nói, ôi, nhưng ai đó có thể nói cho tôi biết, rốt cuộc là đã xảy
ra chuyện gì, mà ngay cả đến Tiếu Tiếu cũng tha thứ cho tôi.
“Ấy… Tiếu Tiếu bạn không trách tớ đã loại bạn ra khỏi Câu lạc bộ võ thuật
sao?”
“Tiểu Ngư, bạn đừng nói nữa, tớ sai rồi, đều là do tớ quá ích kỷ, chỉ nghĩ
đến bản thân mình. Hội trưởng Tả Mạc Phong nói đúng, tớ là bạn thân của bạn,
đáng lẽ tớ phải ủng hộ, giúp đỡ bạn mới đùng” Tiếu Tiếu nắm chặt tay tôi, thành
khẩn nói.
“Hắn ta nói thế sao? Hắn ta đã nói thế sao?” Bây giờ thì đến lượt tôi trợn
tròn mắt nhìn Tiếu Tiếu và không dám tin vào tai mình nữa. Lúc đó, ý nghĩ duy
nhất trong đầu tôi là, nếu thực sự là Tả Mạc Phong nói như vậy thì không phải
hắn ta điên mà là tôi ngu ngốc”
“Đương nhiên là anh ấy nói như vậy! Tớ đã nói với bạn rồi, hội trưởng Tả Mạc
Phong không xấu như bạn nghĩ đâu!” Tiếu Tiếu vừa nói vừa mở chiếc hộp giữ nhiệt
ra. Mùi cháo thịt nạc trứng gà thơm phức bay khắp phòng.
“Oa, cháo thịt nạc trứng gà, ngon quá!” Mắt tôi hiện lên hình trái tim đỏ
chót, giống như một con cún đang đói bụng bổ nhào về phái có đồ ăn “Có phải là
quán cháo rất đông khách ở đằng sau trường không?”
“Đúng rồi, cẩn thận, cẩn thận, tay bạn vẫn đang có kim truyền đấy!” Tiếu Tiếu
giật nảy mình, với tay ra hiệu, vội vã ra hiệu cho Thượng Quan Cảnh Lăng giữ tôi
lại.
Thượng Quan Cảnh Lăng lại đang nhìn tôi với vẻ rất hứng thú, trên mặt nở một
nụ cười ấm áp đến mê hồn: “Tiếu Tiếu, em vẫn không biết Tiểu Ngư sao? Cô ấy mà
đã định làm gì thì có mười con trâu cũng không kéo lại được!”
Nhân cơ hội này, tôi cướp lấy hộp giữ nhiệt trên tay Tiếu Tiếu, chẳng ngại
ngùng gì húp một hơi cái hộp cháo thơm phức ấy, vừa húp vừa nhếch mép cười: “Ôi!
Ngon quá! Thượng Quan, anh nói đúng, anh vẫn là người hiểu em nhất, ha ha.”
“Đúng thế, đúng thế, bạn cứ ăn từ từ!” Tiếu Tiếu nhìn Thượng Quan Cảnh Lăng
cười.
“Đúng rồi, Thượng Quan, Thái Cực Quyền của phái Võ Đang các anh so với võ
công của Thiếu Lâm Tự thì phái nào mạnh hơn?” Cuối cùng tôi cũng không nhịn được
liền nói ra nỗi băn khoăn lo lắng trong lòng mình.
“Thái Cực Quyền thì thiên về những động tác nhẹ nhàng uyển chuyển, còn võ
công Thiếu Lâm thì thiên về những động tác mạnh mẽ, dứt khoát.”
Thượng Quan Cảnh Lăng suy nghĩ kĩ một lúc mới trả lời, “Mỗi phái có một ưu
điểm riêng, không thể nói là phái nào mạnh hơn phái nào được. Em còn nhớ anh đã
từng nói với em không? Anh vì đuổi theo một tên gian tặc dâm ô, mới bị hắn ta
đá xuống vách núi đến đây, hắn ta chính là đệ tử của Thiếu Lâm, võ công rất cao
cường, thật là đáng tiế
“Thế có nghĩa là, chúng ta sẽ không chắc chắn là thắng được rồi.” Lòng tôi
bỗng thấy nặng trịch.
Hôm đó Đại Lực nói với tôi, huấn luyện viên Câu lạc bộ võ thuật trường Trung
học Hữu Trí là đệ tử của phái Võ Lâm. Họ dựa vào võ công Thiếu lâm mà năm lần
liên tiếp đoạt giải nhất. Theo một thông tin đáng tin cậy thì lần này họ sẽ biểu
diễn tiết mục “Thập bát đồng nhân trận” Tôi đã xem trên ti vi rồi, tiết mục đó
rất lợi hại!
“Tiểu Ngư, anh sẽ toàn tâm toàn lực. Thực ra chúng ta cũng không cần phải quá
coi trọng chuyện thắng thua”. Thượng Quan Cảnh Lăng tò mò hỏi: “Tiểu Ngư, có thể
nói cho anh biết, tại sao lại xem cuộc thi này quan trọng đến vậy?”
“Bởi vì nếu thua, bạn ấy sẽ phải quét sân vận động trong một năm liền” Tiếu
Tiếu nhún nhún vai, trả lời thay tôi. “Bạn ấy và Tả Mạc Phong đã kí thỏa thuận
rồi!”
“Sai rồi!” Tôi lớn tiếng nói: “Nguyên nhân quan trọng là tớ không thể để Tả
Mạc Phong coi thường, tớ phải chứng minh cho hắn ta thấy, chẳng có việc gì là
Lâm Tiểu Ngư này lại không làm được cả.”
“Ồ, Tiểu Ngư , em rất quan tâm đến thái độ của Tả Mạc Phong đối với em sao?”
Lúc Thượng Quan Cảnh Lăng hỏi tôi câu đó, ánh mắt anh ấy nhìn sang chỗ khác.
“Ối, hi hi…” Chuyện gì thế nhỉ ? Bỗng dưng tôi lại cảm thấy bầu không khí có
gì đó khác khác, một cảm giác lúng túng. “Sao lại thế? Sao em lại quan tâm đến
thái độ của Tả Mạc Phong chứ, hắn ta thì là loại củ hành gì chứ… hơ hơ!”
Thượng Quan Cảnh Lăng và Tiếu Tiếu nhìn tôi, không nói gì, làm tôi thấy thật
căng thẳng, chẳng dám nói thêm gì nữa đành cười trừ vài tiếng.
Yên lặng một chút, Thượng Quan Cảnh Lăng cười một cách rất lạ lùng, vỗ vỗ vai
tôi, đứng dậy nói: “Buổi chiều vẫn có buổi tập, anh về trước nhé. Tiếu Tiếu,
phiền em ở lại chăm sóc cho Tiểu Ngư.”
Hử ? Tôi lén nhìn Thượng Quan Cảnh Lăng với ánh mắt nghi hoặc, chuyện gì vậy,
hình như anh ấy không thích tôi nói xấu Tả Mạc Phong! Nhưng vốn đã như vậy rồi
mà, tôi chỉ nói sự thật thôi!
“Tiểu Ngư , anh hứa với em, nhất định chúng ta sẽ giành được giải quán quân!”
Trước khi Thượng Quan Cảnh Lăng bước ra cửa, bỗng quay người lại nói thêm một
câu.
“Cái đó… thực ra cũng chẳng có gì, em không sợ quét sân vận động đâu…” Tôi
cảm thấy không nên gây áp lực cho Thượng Quan Cảnh Lăng, nên nói với một câu,
tiếc là anh ấy đã đóng cửa đi ra rồi, cũn