XtGem Forum catalog
Cô Bé Nói Dối

Cô Bé Nói Dối

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323210

Bình chọn: 9.5.00/10/321 lượt.

, chưa kịp rửa mặt, Đinh Đang đã sang đập cửa hỏi
ông chuyện kiếm người rồi. Cô không đùa đâu, ông biết điều này lúc nhìn vào mắt
con long lanh giận dữ khi nghe ông trả lời chưa. Rõ ràng, hiển nhiên, cô đang cần
gấp một chàng trai.

Tính sao đây? Bóp trán suy tư, ông nghe lòng rối rắm. Có nên
chìu theo ý con không? Mới mười tám tuổi đã cặp bồ. Sớm lắm không?

Nhưng dù sớm, ông biết mình cũng phải kiếm cho con. Bằng
không, nó sẽ nổi trận lôi đình, sẽ giận ông và bỏ nhà đi thật. Ông còn lạ gì
tính con bé.

Kiếm ai? Ở đâu bây giờ? Gấp như vậy làm sao kịp chứ? Điểm
nhanh trong óc danh sách các chàng trai ưu tú mình quen biết, ông quyết định chọn
Kim Huy.

Xúi quẩy quá, Kim Huy đi vắng, cả Tấn Thành cũng sang Hồng
Kông giao dịch thế cha rồi, cuối cùng bí quá, ông gọi đại Kiệt Phong.

Chàng trai Kiệt Phong này, ông không rành lai lịch lắm. Chỉ
biết anh ta là con của một giám đốc tên Kiệt Hào thôi. Trong một buổi tổng kết
nghiệm thu công trình, Kiệt Phong bỗng đến tìm và nài nỉ xin ông số liệu thống
kê tổng doanh thu của ngân hàng trong bốn năm qua.

Dĩ nhiên là ông từ chối, ông rất thẳng thừng dù số liệu kia
chẳng có gì là bí mật. Tuy nhiên, Kiệt Phong rất kiên trì, anh gọi điện hỏi xin
ông liên tục. Và có lẽ đó là lý do khiến ông chợt nhớ đến anh giữa phút rối rắm
này.

Chọn Kiệt Phong làm rể của mình ư? Đó là điều ông Hưng không
bao giờ nghĩ đến. Chẳng qua trong lúc cấp bách, tạm thời này, ông chẳng tìm ai
hơn anh được. Đành để nó thế vai đi, chưa chắc Đinh Đang đồng ý mà. Đợi Kim Huy
về rồi tính. Thú thật, ông ưng bụng chàng giám đốc trẻ tên Kim Huy này lắm.

Ông đã dùng số liệu thống kê để bẫy Kiệt Phong đến nhà cho
Đinh Đang coi mắt. Quả nhiên, anh đến ngay chẳng chút nghi ngờ. Hơn thế, vì cái
số liệu vô bổ kia, còn kiên nhẫn ngồi chờ hai tiếng đồng hồ nữa. Bái phục, thật
là bái phục. Tặc lưỡi, ông không biết mình thương hại hay khâm phục Kiệt Phong
đây. Anh nào biết, mình chẳng những làm hình mẫu cho Đinh Đang chấm điểm, mà
hai tiếng rồi anh còn là trung tâm của màn hình, trực tiếp thu qua dàn camera
hiện đại, nối thẳng đến phòng ông nữa. Làm như vậy không phải ông nghi ngờ anh
mà ông chỉ muốn theo dõi con gái của mình thôi. Liệu nó có mết Kiệt Phong ngay
từ phút đầu gặp gỡ? Nhẹ nhấn nút di chuyển màn hình, ông nhìn thấy Đinh Đang đứng
cắn môi sau bức bình phong. Vẻ mặt đăm chiêu cân nhắc một điều gì. Có khi nào
nó chẳng hài lòng ra đuổi thẳng Kiệt Phong không? Lòng ông chợt cuộn lên nỗi lo
lắng mơ hồ.

Đẹp trai, phong độ chẳng kém gì Triệu Vỹ nếu không nói là
hơn. Đinh Đang đã có nhận xét này ngay từ phút đầu gặp Kiệt Phong. Vui trong
lòng lắm, cô thầm khen ba khéo chọn. Anh đúng là vừa ý cô, chẳng chê vào đâu được.
Nãy giờ, cô chỉ lo có một điều thôi. Hỏng biết tướng anh ta phong lưu như vậy,
anh có giống tên Triệu Vỹ lăng nhăng lít nhít không?

Suy nghĩ thêm một giây nữa, cô quyết định bứt một cái nút
áo. Vờ như vô tình, cô phô trần ngực trắng ra trước mặt anh:




- Kiệt Phong, tài liệu mà anh cần đây.

- Cảm ơn… – Bàn tay đưa ra bỗng rụt về, hướng tia nhìn đi thật
lẹ, Kiệt Phong nói nhỏ và nhanh – Bé à, áo của bé sút một nút rồi kìa.

- Ôi! – Vờ thẹn thùng cài nhanh chiếc nút, Đinh Đang nghe
lòng vui như mở hội. Vậy là so tư cách, anh lại hơn Triệu Vỹ rồi.

- Bác không có nhà, tôi xin phép về – Như thấy chỉ có mình
và Đinh Đang ở bên nhau trong căn nhà vắng là bất tiện, Kiệt Phong với tay sang
tập tài liệu, dợm đứng lên.

- Ồ, khoan đã, em còn một số vấn đề muốn hỏi anh – Nhưng…
nhanh hơn anh, Đinh Đang đã ôm gọn xấp tài liệu vào lòng – Ngồi xuống đi anh.

Vì lịch sự, Kiệt Phong đành phải ngồi xuống ghế. Lòng nóng
như hơ, anh rót đại cho mình ly nước trên bàn.

Bé muốn hỏi gì?

- Anh cao khoảng một mét bảy không?

- Một mét bảy mươi hai. – Ngạc nhiên nhưng Kiệt Phong cũng
trả lời.

- Anh hai mươi bốn tuổi ư? – Chớp mắt giấu vẻ hài lòng, Đinh
Đang hỏi tiếp.

- Tôi hai mươi sáu. – Bắt đầu cảm thấy hoang mang, anh không
biết cô bé hỏi như vậy để làm gì.

- Thế, anh có người yêu chưa vậy?

Xoảng!

Không phải một mà hai cái ly bể cùng một lúc. Một của Kiệt
Phong, còn một của… ông Hưng. Xấu hổ tột cùng, ông chỉ muốn vạch đất biến đi
ngay. Đinh Đang hỡi, con có biết con là con gái hay không? Ai đời lại tỏ tình với
con trai một cách thẳng thừng và xỗ sàng như vậy? Kiệt Phong sẽ nghĩ gì về con
chứ?

Chẳng nghĩ gì, Kiệt Phong chỉ thấy ngỡ ngàng thôi. Thật
không sao tin nổi, một cô bé tưởng chừng ngây thơ như vậy lại có thể….

- Hả? Sao anh không trả lời đi, anh có bạn gái rồi chưa vậy?
– Vẫn tỉnh queo, đôi mắt cô tròn vo, chờ đợi.

- Tôi… hiện tại tôi chưa nghĩ đến vấn đề này. – Để tỏ rõ lập
trường, để cô đừng hoài công nuôi ảo tưởng, Kiệt Phong thẳng thắn – Thôi, trưa
quá rồi, cô trao xấp tài liệu, tôi còn về, kẻo trễ….

- Khoan đã, tôi còn một chuyện muốn hỏi a