The Soda Pop
Cô Dâu 30 Ngày

Cô Dâu 30 Ngày

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324025

Bình chọn: 7.5.00/10/402 lượt.

n của hai con nên mẹ phải chuẩn bị áo cưới cho con… Đây là thiết kế dành riêng cho con mà chính mẹ đã chọn…

- Chủ Nhật ?- Nó thất thần

Vừa lúc đó bà chợt khựng lại không đi nữa, bà đưa mắt nhìn về trước, Tuýêt Ni cũng vội nhìn theo ánh mắt của bà…

Cạnh cô chủ tiệm là một bức tượng mặc một chiếc váy cưới lộng lẫy, nó được đính hàng trăm viên pha lê lớn nhỏ từ thân váy đến cuối váy, tạo thành một đừơng uốn lượn tinh xảo và tuyệt đẹp.

Tuyết Ni to mắt trầm trồ, không thể giấu được cảm xúc, nó như bị chiếc áo xinh đẹp kia mê hoặc:

- Đẹp thật…

Bà Dương nhìn thái độ của nó, phần nào khá hài lòng về tay nghề của chủ tiệm…

- Vì là lễ đính hôn nên không cần phải rừơm rà. Khi nào hai con kết hôn, mẹ sẽ chuẩn bị riêng cho con một bộ áo lộng lẫy hơn…

Tuyết Ni lúc này mới trấn tĩnh lại, Chủ Nhật tuần này là lễ đính hôn của nó và Việt Anh, càng nghĩ nó càng cảm thấy mọi việc càng “ nghiêm trọng” thật rồi, nó thật sự không biết phải làm gì nhưng không lẽ nó lại ngồi im mặc cho sự sắp đặt này sao ?

Ánh mắt của nó lóe lên tia khó xử, lúng túng. “Không biết anh ta đã biết tin này chưa?”

Vào lúc này tại nhà Việt Anh, cả nhà đang dùng cơm…

- Sao ? – Việt Anh đang ăn cơm thì chợt dừng đũa lại khi nghe ông Lâm nói về lễ đính hôn của anh và Tuyết Ni vào cuối tuần này - Đính hôn ? Chủ Nhật ?

Ông Lâm cũng không xa lạ gì với thái độ đó của Việt Anh, ông còn đoán trước anh sẽ phản ứng như vậy…

- Đúng vậy. Con không có ý kiến gì chứ ?

- Tất nhiên là có… - Việt Anh vội đáp, nhưng ông Lâm chợt chen vào:

- Ngòai việc con muốn hủy bỏ lễ đính hôn ra, thì con muốn ý kiến thế nào thì tùy con…- Ông nói rồi vội đặt chén cơm xuống bàn nhìn Việt Anh cùng với nụ cười bí hiểm - Từ nay đến ngày lễ đính hôn, ba cấm con không được qua lại với con bé đó nữa… Được chứ con trai ? – Nói rồi ông vội bỏ đi.

Việt Anh ở lại thần người nhìn ông Lâm đi ngày càng xa, tâm trí như rơi vào hố sâu không đáy. Cảm giác như bị những lời nói đó của ông Lâm giam lại không lối ra, thật sự bây giờ chỉ muốn tìm đừơng thoát khỏi nơi đây…

Bà Lâm lúc này mới nhìn Việt Anh thở dài, vội đi đến đặt tay lên vai con trai:

- Tuyết Ni là một cô gái tốt, con phải biết điều đó…

- Không, con không thể bỏ mặc Kỳ Vy như vậy… Mẹ nhẫn tâm để con làm như vậy sao ? – Việt Anh nhíu mày nhìn mẹ.

- Mẹ cũng rất khó xử, Kỳ Vy là một cô gái tốt lai dễ thương, nhưng có lẽ…- Nói rồi bà lại thở dài, rồi lại nói tiếp – Có lẽ… con bé đã không may mắn sinh nhằm vào một gia đình tầm thường… Chắc có lẽ đó là số phận đã định hai con phải như thế…

- Không, không có số phận nào cả… Chỉ là ba mẹ đã sắp đặt cuộc hôn nhân này… - Việt Anh càng lúc càng óan trách ba mẹ sao lại nhẫn tâm như vậy, nhẫn tâm chia rẽ tình yêu của anh và Kỳ Vy, lại một lần nữa căm ghét Tuyết Ni… Nếu cô ta không có trên đời này, thì anh và Kỳ Vy vẫn sống yên vui hạnh phúc..

Lúc này tại cửa hàng áo cưói – nơi Tuyết Ni và bà Dương đang thử áo cưới…

Tuyết Ni vội cầm điện thọai lên gọi cho Việt Anh, mắt thì dõi theo bà Dương. Nó vội đi ra ngòai duy chỉ không muốn mẹ nghe thấy những gì nó nói với Việt Anh..

Việt Anh đang trên phòng đăm chiêu suy nghĩ, tìm mọi cách thoát khỏi cuộc hôn nhân quái đãng này. Đi qua đi lại…và lại đi qua đi lại…

Chợt cái điện thọai đặt trên tủ đầu giừơng reo lên, khiến Việt Anh giật mình, vội đi đến cầm điện thọai lên, nhìn số điện thọai. Việt Anh cười khẩy pha chút chán nãn… “ Lại là cô ta…Gọi đúng lúc thật…”

Vội bắt máy và đưa điện thọai lên tai nghe:

- Việt Anh… tôi… tôi có chuyện quan trọng muốn nói…

- Phải rồi… “ Quan trọng…” Giờ thì cô cũng biết rồi…cô rất vui đúng không ? – Việt Anh như muốn xâu xé người bên kia đầu dây bằng từng câu từng chữ thốt ra…

- Sao… - Tuyết Ni thoáng sững sờ trước những câu nói đó của Việt Anh – Anh…anh biết rồi sao ?

-…. – Anh ta im lặng, chẳng muốn nói nhiều với cô ta làm gì

- Tôi… tôi xin lỗi…

- Đừng có giả vờ nữa, con người như cô thì biết gì là “ xin lỗi”…

- Tôi không cố ý gây ra chuyện này, chỉ tại… Mà thôi đi, Tôi muốn tìm cách hủy bỏ lễ đính hôn vào cuối tuần này…

- Hủy ? – Việt Anh ngạc nhiên trứơc câu nói của Tuyết Ni, thật ra cô ta đang nói cái quái gì thế? Hay là cố tình đùa ghẹo mình ? – Cô biết mình vừa nói gì không vậy ?- Việt Anh cười khẩy

- Tôi biết… Anh không muốn, chỉ vì tôi mà anh phải từ bỏ hạnh phúc của mình đến với một đứa con gái mà anh không yêu như tôi…- Tuyết Ni đang nói, thì chợt Việt Anh đắc ý chen vào:

- Đúng! Không yêu ! mà còn… RẤT GHÉT … -

Tuyết Ni chợt khựng lại, không nói được gì nữa, cổ họng như nghẹn lại khi nghe câu “ Rất Ghét” thốt ra từ chính miệng Việt Anh, cảm giác lòng ngực có luồng khí lạnh chạy khắp và như đóng băng trái tim lại, khiến trái tim nó không thể nào đập tiếp được nữ