
ày sẽ cảm nhận được hết
cái hay của nó, đến lúc đó tao sợ mày lại mê loại nhạc này thì sao....!!
Hoàng cười khẩy bảo Vũ.
- Thảo nào bọn con gái nó mê mày là phải, đúng là già cỗi,
chúa ơi mày mới gần ba mươi tuổi thôi mà, mày vẫn còn trẻ thì nên chọn loại nhạc
cho phù hợp với tuổi tác của mình chứ....??
Có một tiếng nói bên cạnh.
- Không lẽ nói như anh thì cứ phải là già mới nghe được loại
nhạc này, tôi còn trẻ nên không nghe được à....??
Hai anh chàng giật mình quay sang nhìn. Đây đúng là một cô
gái Tomboy chính hiệu, áo quần rộng thùng thình chưa hết cái mũ lưỡi chai của
cô nàng cũng in những hình nhân cổ quái, cô nàng đội lật ngửa nó ra đằng sau.
Hoàng và Vũ kinh ngạc nhìn con nhỏ không chớp mắt. Họ không
thể nào tin được là có một cô gái như vậy ở trên đời. Cô ta co cả chân lên ghế
để ăn mà không ngồi buông chân xuống một cách bình thường như mọi người, cái đầu
của con nhỏ gật gật trông như một là một cái hình nhân bay trong gió.
Hoàng thích thú hỏi con nhỏ.
- Vậy theo cô tôi thuộc loại người gì....??
Con nhỏ vừa ăn vừa trả lời.
- Anh thuộc loại người vừa ngây thơ vừa có một chút vấn đề về
não vì theo như tôi biết anh chỉ suốt ngày chỉ có công việc và công việc nên
không cảm nhận được hết cái hay và cái dở ở đời....!!
Hoàng bực cả mình, tại sao cô ta vừa mới gặp mặt mình mà đã
chê bai mình một cách không thương xót là thế nào, đúng là một con nhỏ khó ưa.
Vũ bàng quang ngồi nghe hai người này đối đáp với nhau. Anh
chàng cảm thấy con nhỏ này xem ra không giống như hình thức bề ngoài mà nó có một
kiến thức sâu sắc đấy.
- Con nhỏ kia cô ăn nói cho cẩn thận, ba tuổi nhóc con mà
dám có thái độ bất kính với người lớn là thế nào...!!
Con nhỏ quay ngược lại cái mũ của mình. Con nhỏ đập bàn một
cái dầm, cô nàng chống hai tay vào sườn. Con nhỏ chỉ thẳng vào mặt của Hoàng rồi
quát.
- Tên kia anh tưởng mình là ai tại sao anh dám bỏ trốn mà
không nói với tôi một lời nào, anh tưởng là tôi muốn lấy anh lắm hả, tên chết
tiệt hôm nay tôi sẽ cho anh nếm mùi đau khổ mà tôi đã phải chịu đựng....!!
Hoàng há mồm ra vì kinh ngạc, anh chàng bây giờ đã hóa thành
đá rồi. Anh chàng không thể nào tin được cô vợ mà người mẹ thân yêu chọn cho
mình lại là một con nhóc và lại dữ dằn như thế này hay sao.
Vũ đầu tiên kinh ngạc và sửng xốt không kém gì Hoàng nhưng
anh chàng lại sung sướng mỉm cười khi nhìn thấy khuôn mặt đơ ra của Hoàng.
Vũ cười thầm ở trong lòng.
- He he he, cho mày chết, ai bảo mày dám trêu tao. Ha ha
ha.... Cuối cùng cô vợ mà mày trốn suốt bao nhiêu ngày qua nay đã xuất hiện rồi,
tao muốn biết là mày sẽ làm được gì và giải quyết như thế nào...!!
Hoàng ngây dại như một người điên, anh chàng nhận được tin
này như là bị sét đánh ngang tai.
Hoàng cảm tưởng mọi cảm giác của mình như đang bị đóng băng
lại. Anh chàng lắp bắp hỏi con nhỏ.
- Cô... cô đang nói đùa tôi đúng không...??
Con nhỏ vẫn chống hai tay vào sườn, nó cười khẩy bảo Hoàng.
- Không sai tí nào, tôi là vợ chưa cưới của anh....!!
Hoàng chỉ một chút xíu nữa thôi là ngã cả ra ghế, anh chàng
ngắm cô vợ chưa cưới của mình từ đầu xuống chân. Anh chàng ngán ngẩm vì con
nhóc này mới học cấp ba là cùng, tuy nó có là mỹ nhân đi chăng nữa, mình cũng không
thể nào lấy một con nhóc làm vợ, chúa ơi, còn tính cách dữ dắn của nó nữa chứ,
làm sao mà mình chịu nổi. Mẹ mình có bị điên hay không khi ép mình lấy một con
nhỏ như thế này. Hoàng tự hào vì mình đã trốn đi nhưng mà làm sao nó lại tìm ra
được mình.
Con nhỏ chìa một cây bút và một tờ giấy ra trước mặt của
Hoàng, nó ra lệnh.
- Anh ký vào đây cho tôi....!!
Hoàng kinh ngạc anh chàng nhìn con nhỏ rồi nhìn xuống tờ giấy
ở trên bàn. Hoàng cầm lên, anh chàng đọc đến đâu anh chàng bò lăn ra cười đến đấy.
Hoàng hỏi con nhỏ.
- Cô có chắc là mình muốn làm điều này hay không...??
Con nhỏ tỉnh bơ đáp.
- Tôi vất vả bám theo anh sang tận đây là muốn làm điều này.
Tôi mong anh mau ký vào, vì chỉ có làm như thế tôi và anh mới không bao giờ phải
gặp mặt nhau hay làm phiền nhau nữa...!!
Trong tờ giấy con nhỏ yêu cầu Hoàng ký giấy hủy hôn ước giữa
nó và Hoàng. Hoàng đầu tiên tưởng nó bắt Hoàng phải đống ý kết hôn với nó, anh
chàng không ngờ là con nhỏ lại là người chủ động làm điều này.
Hoàng nheo nheo mắt trêu con nhỏ, tờ giấy được đặt ở trước mặt.
- Cô không muốn chúng ta bàn luận hay thảo luận gì hay sao
mà vội kết thúc sớm như vậy...??
- Tôi không muốn có bất cứ điều gì liên quan hay dính líu tới
anh cả. Tôi còn cả một con đường dài phía trước cần đi, và một điều quan trọng
tôi không muốn kết hôn với một người yêu công việc hơn cả mọi thứ như anh. Tôi
nghĩ mình thà bị ế còn hơn là lấy anh....!!
Hoàng tái mặt, anh chàng cáu tiết gắt con nhỏ.
- Này cô kia, sao cô lại dám ăn nói với tôi như thế hả, dù
cô k