
làm cho anh chàng thẫn thờ hết cả người
là thế nào.
Con nhỏ làm xong cái hành động trẻ con và vô tư ấy. Nó liền
đứng lên và định bỏ đi. Vũ thấy thằng bạn ngây người ra như là bị trúng tà. Vũ
phì cười lẩm bẩm.
- Thằng ngốc đã cảm người ta rồi sao còn không giữ người ta
lại, mà để người ta bỏ đi là thế nào, không lẽ nó lại muốn hối hận về mai
sau....!!
Vũ khẽ huých nhẹ vào sườn của Hoàng làm cho anh chàng bừng tỉnh.
Hoàng không biết làm gì vào lúc này vì anh chàng tự nhiên muốn giữ con nhỏ lại
nhưng với lý do gì đây.
Vũ bực cả mình, anh chàng liền nói thay hộ Hoàng.
- Cô định bỏ đi thật hay sao, dù gì cô cũng nên cho hai người
thời gian để tìm hiểu về nhau chứ, cô mà đi bây giờ tôi nghĩ cũng không giải
quyết được gì. Có khi vì việc này bố mẹ và gia đình hai bên lại bắt hai người kết
hôn nhanh với nhau cũng nên....!!
Con nhỏ đang đi vội khựng lại hỏi Vũ.
- Anh nói như vậy là sao....??
Vũ thấy con nhỏ đã chịu lắng nghe mình, anh chàng khôn khéo
đang tìm cách giúp thằng bạn ngu ngốc và khờ khạo của mình giữ con nhỏ lại.
- Cô cũng biết là ngay từ đầu Hoàng đã phản đối cuộc hôn
nhân này nên nó mới bỏ đi, cô cất công sang tận đây tìm nó, cô yêu cầu nó ký
vào tờ giấy kia thì đương nhiên một người ghét hôn nhân như hắn sẽ ký vào tờ giấy
đó. Nhưng mà cô lấy gì để đảm bảo bố mẹ của cô sẽ động lòng khi trông thấy nó.
Họ ép hai người kết hôn là mong hai người có thể làm thay đổi nhau vì họ hiểu cả
hai không thích nhau nên muốn nhanh kết thúc. Cô không thấy là ý của người lớn
lại hoàn toàn trái ngược với điều này à.
- Cô đến được đây và biết được điện chỉ của hắn thì không lẽ
gia đình của hai bên lại không biết, họ thấy cô bay về nước ngay thì thế nào họ
cũng bay sang đây tìm Hoàng và yêu cầu anh chàng kết hôn với cô. Lúc đó cô và
nó có thể từ chối không làm theo hay sao....!!
Con nhỏ ngán ngẩm ngồi xuống. Nó đưa đôi mắt trong veo lên hỏi
Vũ.
- Anh bảo tôi phải làm gì bây giờ...??
Vũ thấy con nhỏ đã mắc bẫy của mình, trong lòng của anh
chàng sung sướng lắm nhưng ngoài mặt vẫn nghiêm trang bảo con nhỏ.
- Cô cứ giữ lấy tờ giấy ấy phòng trường hợp cô và nó không
thể nào thích nhau hay hòa hợp được với nhau thì cô hãy dùng nó như là bằng chứng
để từ hôn với nó. Còn bây giờ cô nên theo về nhà của nó đi thì hơn. Hai người
nên ấn định thời gian để thử thách tình cảm của mình là bao nhiêu rồi quyết định
chia tay mãi mãi....!!
Con nhỏ quay sang hỏi Hoàng.
- Anh thấy ý của anh Vũ thế nào...??
Vũ khẽ liếc Hoàng một cái. Ý của anh chàng bảo.
- Thằng ngu kia mày mà làm hỏng cơ hội này là coi như cuộc đời
của mày vứt bỏ nên hãy lựa lời mà nói....!!
Hoàng gãi gãi đầu của mình. Anh chàng bối rối nói.
- Tôi đồng ý....!!
- Nếu thế coi như tôi và anh đã thỏa thuận với nhau xong.
Bây giờ tôi phải đi lấy hành lý của mình đây....!!
Hoàng đứng lên, anh chàng bảo con nhỏ.
- Để tôi đi cùng cô....!!
- Còn anh Vũ thì sao không lẽ anh định bỏ anh ấy một
mình....??
Vũ cười tươi nói.
- Hai người cứ đi đi vì tôi đã ăn uống được gì đâu....!!
Hoàng và con nhỏ chào Vũ rồi cùng nhau bước ra cửa. Vũ nhìn
theo bóng dáng của hai người, anh chàng lẩm bẩm.
- Thế là anh chàng kia đã tìm được cho mình một cái gông để
đeo vào cổ. Mong sao chúng nó hạnh phúc....!!
Vũ gọi anh bồi bàn lại, anh chàng nhờ anh ta mang thức ăn của
mình lên. Anh chàng vừa ăn vừa nghe nhạc. Trong lòng của anh chàng một nỗi buồn
mênh mông đang xâm chiếm lấy tâm hồn vì hôm nay là ngày giỗ của cô bạn gái hồi
học cấp ba.
Vân quá mệt mỏi, cô nàng không còn chịu đựng hơn được nữa.
Đôi mắt díp cả lại. Vân mặc kệ Duy ngồi trên bàn ở một góc của căn phòng. Cô
nàng trèo ngay lên giường rồi lăn ra ngủ.
Vân ngủ rất ngon và rất say sưa, cô nàng quên hết những phiền
muộn của bây giờ và sắp tới mà mình phải đối diện. Vân tự nhủ với bản thân là
mình chỉ cần thư giãn và hãy để cho đầu óc thanh thản vào lúc này thôi. Hãy cố
mà quên hết đi, Vân đã làm được, cô nàng nằm im, bàn tay đặt lên trán, cô nàng
chìm sâu vào trong giấc ngủ.
Duy bước lại, anh chàng ngồi ở cạnh giường. Nhìn cô vợ của
mình ngủ thật ngon, anh chàng lắc đầu.
- Con bé này đúng là trẻ con hết biết, cãi nhau chán với
mình nó lại lăn quay ra ngủ được, mà mình cũng mệt mỏi quá rồi. Mình cũng cần
phải ngủ một giấc....!!
Anh chàng nằm luôn xuống bên cạnh Vân. Hai anh chàng vệ sĩ
nhìn vào trong phòng, họ thấy cậu chủ của mình và cô chủ đang nắm tay ngủ với
nhau ở trên giường họ phì cười rồi khẽ khép cửa lại.
Gia đình của Vân được bà Jenny Phạm thông báo tình hình của
Vân và lý do vì sao mà Duy có thể tìm được Vân. Bà Nhung xa lệ, bà mừng quá.
- Tạ ơn trời phật cuối cùng con cũng có thể gặp lại đứa con
gái của mình...!!
Nước mắt trên má vẫn còn chưa khô nhưng trên đôi môi của bà
một nụ cười hạnh phúc đang ngự trị , bà nắm