
Chiến Quốc. Vân
run run nghĩ.
- Kiểu này thì mình sẽ không thể nào trốn thoát được mất....!!
Duy tắm xong, anh chàng quấn một cái khăn ngang người rồi bước
ra khỏi phòng tắm. Duy vừa đi vừa lau mai tóc ướt của mình. Anh chàng trêu Vân.
- Thế nào hả em yêu, em có muốn tắm không...??
Duy nói hai ba lần mà Vân vẫn không trả lời mình thế nào.
Anh chàng bước lại gần giường rồi cười khì bảo Vân.
- Em sao thế, không lẽ em lại ngủ rồi à...??
Cái chăn phủ lên một cái gối rất to và dài nên Duy tưởng là
Vân đang nằm ở trên giường, anh chàng tốc cái chăn sang một bên. Duy sửng xốt
vì không hề có Vân ở đây. Anh chàng chột dạ liền gọi.
- Vân... cô ở đâu rồi, mau ra đây đi vì tôi không muốn chơi
trò chốn tìm với cô đâu....??
Duy vừa lục tìm Vân khắp phòng vừa gọi tên của con nhỏ nhưng
vô ích. Duy bóp chặt hai tay vào nhau, anh chàng lẩm bẩm.
- Chỉ còn hai chỗ mình chưa tìm cô ta đó là tủ quần áo và gậm
giường. Nếu ngay cả hai chỗ đó mà mình cũng không tìm thấy được cô ta thì điều
đó có nghĩa là cô ta lại tìm cách trốn thoát mất tiêu rồi...!!
Duy liền cúi xuống gậm giường anh chàng hét.
- Con nhỏ kia cô có ra khỏi đó mau không hả, nếu cô mà không
ra thì đừng có trách tôi không nương tay với cô....!!
Duy vén cái tấm nệm trải giường lên để nhìn cho rõ, nhưng
anh chàng thấy nó trống không. Ý nghĩ về việc Vân đã b ỏ trốn càng ngày càng
mãnh liệt. Duy hy vọng là mình có thể tìm thấy Vân ở trong tủ quần áo nhưng
cũng vô ích vì nó cũng trống không.
Duy ngồi bệt ở mép giường, anh chàng vuốt mặt mình một cái
cho tỉnh táo. Hai tay chống vào cằm, Duy vừa bực mình vừa thích thú vì tính
cách của cô vợ chưa cưới của mình. Anh chàng lẩm bẩm.
- Con nhỏ kia nếu lần này mà tôi tìm được cô tôi sẽ sích
luôn cô ở trong phòng để xem lúc đó cô làm sao mà trốn thoát....!!
Duy đi ra mở cửa nhưng nó lại bị khóa từ bên ngoài nên Duy
đành chịu và không làm cách nào mở được. Anh chàng tức giận nói.
- Con nhỏ chết tiệt kia, cô hãy chờ đấy, cô càng làm như thế
này tôi lại càng muốn chơi với cô....!!
Duy gọi điện cho phòng tiếp tân anh chàng yêu cầu họ mau
mang chìa khóa dự phòng lên đây để mở cửa phòng cho mình.
...........................
Duy trừng mắt nhìn hai anh chàng vệ sĩ.
- Tôi đã bảo hai anh canh chừng ngoài cửa cơ mà, tại sao cô
vợ của tôi lại có thể xổ lồng bay ra ngoài được là thế nào...??
Hai anh chàng vệ sĩ kia cúi mặt xuống không dám nói gì hay
dám phản ứng lại lời của Duy vì anh chàng này nói đúng, họ đã không làm tròn bổn
phận và trách nhiệm của mình.
- Chúng tôi xin lỗi vì một chút sơ xuất mà xảy ra chuyện
này. Tôi nghĩ là cô ấy vẫn chưa thể nào đi xa hay rời khỏi đây được đâu vì bọn
tôi chỉ đi khỏi vị trí này có mấy phút thôi....!!
Duy vui mừng hỏi.
- Nếu thế các anh chia nhau đi tìm cô ấy về đây cho tôi. Tôi
sẽ phát cho hai anh mấy tấm hình của cô ấy. Các anh muốn làm thế nào thì làm nhưng
phải tìm bằng được cô ấy cho tôi, nếu không hai anh nên sách đồ của mình về nhà
đi thì hơn....!!
Hai anh chàng kia nhăn nhó vì xin việc bây giờ đâu phải dễ,
nhất là cái khách sạn này. Hai anh chàng vâng dạ rồi bước đi. Duy ôm đầu kêu khổ.
Anh chàng sợ gia đình của Vân vào đây, anh chàng biết phải ăn nói với họ như thế
nào, không lẽ bảo họ là Vân lại trốn thoát mất rồi.
Vân núp sau bức tường của một hành lang. Con nhỏ thấy hai
anh chàng vệ sĩ kia đi hỏi từng người và dơ tấm hình của mình ra cho họ xem.
Vân ớn lạnh nghĩ.
- Chắc là cái tên kia đã phát hiện ra mình trốn nên hắn mới
cho người đi tìm mình. Hắn lại còn cho người ta xem hình của mình nữa chứ, làm
sao mà mình thoát được ra ngoài bây giờ....!!
Vân cười toe toét, con nhỏ vừa nghĩ ra được một ý rất hay.
Vân mở túi sách của mình, con nhỏ lấy cái một chiếc khăn dùng làm băng khẩu,
con nhỏ đeo dây vào hai bên tai. Bây giờ Vân nghĩ.
- Đố có ai nhận ra được mình, he he he...Tên kia tôi thử xem
anh sẽ tìm ra tôi bằng cách nào....!!
Vân ung dung bước ra khỏi chỗ núp. Con nhỏ đi rất khoan thai
trông giống như một người vô tội, mà không phải là một người đang cố trốn
thoát....!!
Hai anh chàng bảo vệ kia đã hỏi gần hết mọi người mà không
thấy. Anh chàng Hoan trông thấy bà quản lý khách sạn đang đứng một chỗ và đang
nhìn cái gì đó. Anh chàng bước gần đến rồi hỏi.
---------------------------------
Bạn đang đọc truyện tại wapsite www.giaitri321.pro. Chúc bạn
có những giây phút vui vẻ.
www.giaitri321.pro - Thế giới đích thực trên di động.
---------------------------------
- Cô làm ơn cho cháu hỏi, cô có trông thấy cô gái này hay
không...??
Bà quản lý giật mình hỏi anh chàng vệ sĩ.
- Cô gái này tôi vừa gặp lúc nãy nhưng cô ấy làm gì hay sao
mà bị các cậu truy lùng....!!
Anh chàng vệ sĩ kêu khổ bảo bà quản lý.
- Cô ấy là vợ chưa cưới của cậu chủ chúng ta, h