Duck hunt
Cô Dâu Bỏ Trốn

Cô Dâu Bỏ Trốn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 328025

Bình chọn: 8.00/10/802 lượt.

lấy tay của chồng, bà hối thúc.

- Chúng ta phải đi ngay vào với nó nếu không em sẽ chết vì
nôn nóng mất.....!!

Ông Chung cũng mừng không kém gì vợ. Ông âu yếm bảo bà
Nhung.

- Từ từ đã nào, chúng ta cần phải xắp xếp lại vài thứ rồi mới
đi được....!!

Bà Nhung đã nôn nóng và hồi hộp lắm rồi nên bà gắt.

- Em không cần biết chúng ta phải đi ngay bây giờ, anh muốn
làm gì thì làm, anh phải nhanh lên nếu không em sẽ đi trước mà không cần có
anh....!!

Ông Chương bảo con dâu.

- Con yên tâm, con bé Vân không trốn được đâu mà con lo. Bố
nghĩ nếu mà thằng Duy tìm được con bé Vân thì không khi nào nó lại dễ dàng th ả
cho con bé đó đi....!!

Bà Nhung vẫn chưa yên tâm. Gần nửa tháng đợi chờ tin tức của
con gái yêu trong vô vọng và mỏi mòn, bà không muốn mất nó thêm một lần nữa. Bà
buồn buồn nói với bố chồng.

- Con biết là mình hơi vội vàng nhưng trong lòng của con cứ
nóng như là lửa đốt nên con phải đi ngay bây giờ, chỉ khi nào gặp mặt được nó
thì may ra con mới yên tâm....!!

Bà Jenny cũng cười bảo bà Nhung.

- Chị đừng nôn nóng quá, mọi thứ em đã chuẩn bị sẵn sàng cả
rồi. Chúng ta sẽ ở khách sạn của nhà em nên mọi người không cần phải lo lắng về
chỗ ăn hay chỗ ở.....!!

Bà Nhung run run ngồi xuống cái ghế xô pha, bà bưng một ly
nước. Bà muốn uống để lấy bình tĩnh, bà không biết là khi gặp Vân bà sẽ mắng chửu
nó hay là ôm nó vào lòng cho thỏa lòng mong nhớ.

Bà quá hồi hộp, chân tay của bà run rẩy nên bà không giúp gì
được trong việc thu xếp hành lý mà để cho ông Chung phải làm một mình.

Họ đã thu xếp hết mọi chuyện trong một thời gian ngắn nhất rồi
bốn người kéo nhau ra nhà ra hai chiếc xe ô tô chờ sẵn.

Để hành lý sau cốp xe, bà Jenny bảo anh chàng tài xế.

- Anh hãy lái xe cho cẩn thận vì đường cũng hơi xa, tôi
không muốn gặp bất cứ chuyện gì trên đường đi đâu....!!

Anh chàng kia vâng dạ rồi lái xe đi. Bà Nhung dựa hẳn vào
người của ông Chung. Bà thầm thì nói.

- Không biết con bé Vân bây giờ trông như thế nào, em sợ nó
lại gầy và ốm yếu hơn trước thì sao....??

Ông Chung vỗ nhẹ vào vai của vợ, ông an ủi.

- Em đừng lo quá, anh nghĩ là nó có thể tự chăm sóc cho
mình. Em không thấy là những lá thư mà nó gửi về nhà, nó đều nói là vẫn sống tốt
hay sao...??

- Biết đâu nó chỉ nói như thế để cho chúng ta an tâm về nó
thì sao...??

- Em chỉ suy đoán mò thôi. Anh nghĩ chỉ lát nữa là chúng ta
gặp lại nó rồi, em cần gì phải lo lắng quá lên như thế....!!

Bà Nhung dùng khăn tay của mình để lau hai giọt lệ đang chảy
trên má. Bà cầu trời.

- Con chỉ cầu xin cho đứa con gái của con còn khỏe mạnh, con
không muốn gặp lại nó trong một thể xác yếu đuối và bệnh tật....!!

Ông Chương và bà Jenny đi chung một xe. Trên đường đi hai
người nói chuyện rất nhiều về tương lai của hai đứa. Bà Jenny mỉm cười bảo ông
Chương.

- Cháu nghĩ con bé Vân nhà bác và thằng Duy nhà cháu là một
đôi trời sinh, vì chúng nó vừa ương bướng, vừa cố chấp và rất trẻ con....!!

Ông Chương cười đáp lại lời của bà Jenny.

- Bác cũng nghĩ thế, chúng ta sắp gặp được hai đứa chúng nó
rồi. Mà không biết bây giờ hai đứa đó đang làm gì....???

Vân giật mình tỉnh giấc. Vân quay nghiêng người sang bên
trái, cô nàng giật mình và xửng xốt khi thấy Duy đang nằm ngay sát bên cạnh,
hơi của hắn phả ra cả mặt của Vân, và chỉ một chút nữa thôi là Vân đã hôn hắn.
Vân còn thấy tên này cởi cả áo ra để ngủ nữa. Vân kinh hãi quá nên hét lên thật
to.

- Á........!!

Duy mở choàng mắt khi nghe tiếng hét của Vân. Cô nàng lùi
tít về phía cuối giường. Vân uất ức hét Duy.

- Tên kia anh làm gì thế hả. Tại sao anh lại ngủ ở trên giường
cùng với tôi là thế nào....??

Duy lười biếng vảo Vân.

- Cô có im miệng đi không hả, ở trong căn phòng này có mỗi một
cái giường, cô bảo tôi phải ngủ ở đâu bây giờ....??

- Ngủ ở đâu là việc của anh, việc đó thì liên quan gì đến
tôi. Anh còn không mau xuống....!!

Duy cười khẩy bảo Vân.

- Lẽ ra cô phải mừng vì được ngủ cùng với tôi mới đúng,
không phải chúng ta là vợ chồng chưa cưới à...??

Vân tức giận quát Duy.

- Tên kia, tôi đã nói bao nhiêu lần là tôi và anh không có
liên quan gì tới nhau rồi kia mà, sao anh còn nhắc lại những điều vô nghĩa đó
làm gì....!!

Duy ngồi dậy, anh chàng tiến sát gần người Vân. Cô nàng hãi
quá liền lấy cái gối đánh túi bụi vào người của Duy. Anh chàng gạt tay của Vân
ra rồi kéo cô nàng nằm xuống giường. Vân cố gắng đẩy Duy tránh xa người của
mình ra, cô nàng hét lên thật to.

- Đồ biến thái, anh muốn làm gì tôi thế hả....??

Duy nheo nheo mắt bảo Vân.

- Làm những gì mà các cặp vợ chồng khác hay làm với nhau, cô
không thấy mình hỏi như vậy là hơi thừa à....??

Vân tức quá vì không làm gì được hắn, cô nàng run rẩy hết cả
người. Duy nằm đè lên người của Vân, hắn hôn Vân cuồng