Cô Gái Mang Tên Tự Tại

Cô Gái Mang Tên Tự Tại

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325185

Bình chọn: 8.00/10/518 lượt.


đất quay cuồng u ám, căn bản không thể hô hấp, hai chân cũng không nghe
sai bảo, cảm giác thì giống như sắp chết vậy. Ngay vào lúc này, đột
nhiên cảm thấy có người lôi mình đi, đó là một bàn tay ấm áp, mềm mại
nắm lấy tay cô, giống như có một trận mưa rào rơi xuống vùng đất khô cằn cỗi, bàn tay kia có cảm giác quen thuộc, như khi còn bé Ninh Hạo dắt
tay cô, dẫn cô đi qua thảm cỏ xanh biếc. Hiện tại cái tay này tựa hồ như muốn dẫn cô vượt qua mảnh trời u tối, Hứa Tự Tại an tâm, buông trôi bản thân chạy theo cảm giác không ngừng đi về phía trước.

Hứa Tự Tại liên tục vượt qua nhiều người, đã chạy đến vị trí tương đối gần phía
trước. Sắp đến lúc phải chạy nước rút, Nghiêm Băng buông tay cô ra, chạy trước đến điểm đích đợi cô. Quan Mỹ Vân chạy ở phía sau Hứa Tự Tại, cô
chạy nước rút trước so với Tự Tại, đương nhiên muốn cùng Tự Tại đoạt
đường chạy trong cùng, bị cô ấy đụng trúng, Hứa Tự Tại thoáng cái đã bị
ngã xuống ở bên ngoài rìa đường chạy. Nghiêm Băng đứng xa xa nhìn, hối
hận mình đã chạy quá sớm đến điểm cuối đợi cô. Quan Mỹ Vân đụng người
nhưng bản thân cũng không có dừng lại, mà là tiếp tục chạy nước rút. May là Hứa Tự Tại ý thức coi như tĩnh táo, cô cố nén đau, ráng chống đỡ bò
dậy tiếp tục chạy.

Trình Tử Chấp cũng thấy Quan Mỹ Vân đụng phải Hứa Tự Tại, vừa định chạy tới đỡ cô dậy, lại thấy tự cô đang lảo đảo bò dậy.

Hứa Tự Tại cắn chặt răng tiếp tục chạy nước rút còn lại hơn 10m, may mắn, cô là người thứ 5 chạy tới đích.

Cô vừa đến đích tất cả bạn học đều vây tới xung quanh cô, Nghiêm Băng hỏi cô có bị thương chỗ nào không, Hứa Tự Tại chỉ lắc đầu.

Quan Mỹ Vân mặc dù chạy đạt được vị trí thứ 3, nhưng có nhiều bạn học rất
khinh thường cô, “Đụng vào người ta cũng không đỡ người ta lên, cho dù
chạy được hạng nhất cũng chả hay ho gì!”

Quan Mỹ Vân nghe thấy
mọi người nghị luận thì khóc òa lên, cô vừa thở hổn hển vừa nói với
Trình Tử Chấp, “Tớ cũng không phải cố ý.”

Trình Tử Chấp vỗ lưng cô, an ủi nói: “Không sao đâu, tớ tin cậu!” Quan Mỹ Vân lúc này mới nín khóc mỉm cười.

Hứa Tự Tại bởi vì bị thương mà vẫn kiên trì chạy hết 800 mét nên giành được giải thưởng đặc biệt của trường ban cho, lớp 3 năm nhất sơ trung tổng
số điểm ở đại hội thể dục thể thao được tăng thêm 100 điểm, đến lúc này, tổng thành tích của lớp 3 đang ngồi vững chắc ở phía trước các lớp
khác. Tất cả mọi người đều nói là Hứa Tự Tại đã giành vinh quang về cho
lớp. Uỷ viên hoạt động đề nghị, để ăn mừng tổng thành tích của lớp 3 tạm thời dẫn đầu, buổi trưa mọi người sẽ đi MacDonald tụ tập ăn mừng một
bữa, an ủi Hứa Tự Tại! Mọi người nhất trí hoan hô!

Chỗ ăn cơm bên ngoài của trường Trung học Bát Nhất cũng không nhiều, nơi các bạn học
thường xuyên đi chỉ có MacDonald, thành viên lớp 3 vừa đến, chiếm hai
phần ba chỗ ngồi ở tiệm, mấy người bán hàng vội vàng chào hỏi đám trẻ
nửa lớn nửa bé này.

Trình Tử Chấp và Quan Mỹ Vân cũng chọn tiệm
MacDonald này để tới ăn, đi vào thì thấy toàn bộ bạn học lớp 3, thấy
không ít người quăng tới mình ánh mắt tức giận, cả người Quan Mỹ Vân run lên, nói: “Chúng ta đổi tiệm khác đi, Tử Chấp! Tớ đột nhiên lại không
muốn ăn MacDonald nữa.”

Trình Tử Chấp kéo cô nói: “Nếu tới rồi
thì cứ yên tâm ăn đi, không sao hết, có chút vấn đề sớm muộn cũng phải
đối mặt.” Quan Mỹ Vân không thể làm gì khác hơn là ráng ngồi xuống.

Hứa Tự Tại cũng không nghĩ so đo với Quan Mỹ Vân về chuyện đụng ngã mình,
càng không muốn để ý tới Trình Tử Chấp, cho nên đối với hai người bạn
tiểu học này cũng đặc biệt lạnh nhạt, chỉ cắm cúi ăn Hamburg. Nghiêm
Băng mua thức uống nóng cho Hứa Tự Tại, thấy lúc cô ăn Hamburg ở trên
mặt bị dính tương salad thì thuận tay cầm giấy ăn giúp cô lau đi, Hứa Tự Tại cười với cậu bạn, nhận lấy đồ uống cậu đưa tới.

Uỷ viên hoạt động cũng ngồi bên cạnh, thấy Nghiêm Băng chỉ mua đồ uống cho Hứa Tự
Tại, thì nói: “Lớp trưởng cậu quá thiên vị rồi nha, tại sao chỉ mua đồ
uống cho Tự Tại, tớ cũng muốn uống!”

Nghiêm Băng cho cậu một quyền, “Thằng nhóc này muốn uống gì thì tự mình đi mua đi, đừng tới phiền chúng tớ được không hả?”

“Được, tớ không thèm làm kì đà cản mũi đâu!” Uỷ viên hoạt động rời chỗ ngồi đi mua đồ uống.

Quan Mỹ Vân vừa ăn đồ vừa nhìn Trình Tử Chấp, “Tử Chấp, sắc mặt cậu rất khó
nhìn a, có phải không thoải mái hay không?” Trình Tử Chấp phục hồi tinh
thần lại, nói: “À, không có!”

Sau đó, Quan Mỹ Vân nghe được cậu
nói: “Ngồi ở bên cạnh trái bí đao lùn kia sao nhìn quen mắt vậy nhỉ?”
Quan Mỹ Vân nhìn Nghiêm Băng một cái, nói: “Cậu ấy có vẻ giống Ninh Hạo
a!”

Trình Tử Chấp bỗng nhiên ngộ ra, không trách được Hứa Tự Tại thích chơi cùng cậu ta đến vậy! Cậu lại hỏi: “Cậu ấy tên là gì?”

“Nghiêm Băng! Là hot boy của Bát Nhất đấy nha!” Quan Mỹ Vân đột nhiên dừng lại, “Sao cậu lại cảm thấy hứng thú với cậu ta vậy? … Cậu ấy mặc dù đẹp
trai, nhưng so với cậu còn kém xa.” Trình Tử Chấp không nói lời nào,
cũng cúi đầu bắt đầu ăn.

Đại hội thể dục thể t


Insane