XtGem Forum catalog
Cô Nàng Hợp Đồng

Cô Nàng Hợp Đồng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324821

Bình chọn: 7.5.00/10/482 lượt.

n im lặng, nhìn mấy sợi tóc lòa xòa buông xuống trán
Hương Tranh, sau đó nhẹ nhàng đưa bàn tay giữ lây khuôn mặt cô,
buộc cô nhìn thẳng vào mình.

Hương Tranh rùng mình, run rẩy gỡ hai tay Sở Trung Thiên, hỏi với
giọng run run: “Sở Trung Thiên, không phải anh sốt cao quá nên đầu
óc có vấn đề đấy chứ?”.

Sở Trung Thiên không hài lòng trước phản ứng của Hương Tranh, anh
tự biết mình phải thuyết phục cô lần nữa: “Hương Tranh, tôi nói
thật, tôi thật sự thích cô.”

“Stop!”

Cuối cùng Hương Tranh đã bị những lời bày tỏ tình cảm của Sở Trung
Thiên làm cho hết chịu nổi. Cô đặt bát cháo vào tay Sở Trung Thiên,
sau đó vội vã đứng lên, hét to: “Đồng chí Sở Trung Thiên, xin tha
cho tôi. Những lời anh vừa nói, quả thật tôi không nhận nổi
đâu”.

Đừng nói cô ta cũng dùng bộ dạng ngó ngẩn này để tỏ tình với tên
kia đấy. Phản ứng của cô ta trước lời tỏ tình của anh quả là độc
nhất vô nhị. Anh thậm chí còn đang tự hỏi, liệu có phải cô ta lạc
từ Sao Hỏa xuống không?

Sở Trung Thiên nhìn vào “người ngoài hành tinh” đang đứng trước mặt
mình một lúc lâu, sau khi xác định cô ta không giống những người
khác, không thể áp dụng logic thông thường được, anh mới thẳng thắn
hỏi: “Cô nghĩ làm người yêu tôi thì có gì không tốt?”.

Hương Tranh chớp chớp mắt, ngớ ngẩn lặp lại: “Làm người yêu anh có
gì không tốt ư?”.

“Đúng thế Giám đốc một công ty tầm cỡ quốc tế quyền lực không nhỏ
đâu. Là người yêu của tôi, tự nhiên cô cũng thành người có quyền
lực.” Sở Trung Thiên vừa cười vừa nói, quyết định dùng chiêu bài
“mật ngọt chết ruồi”, lấy miếng mồi lợi ích để nhử con cá này. “Ví
dụ như, người yêu tôi có quyền yêu cầu tôi đưa đón đi học hằng
ngày.”

Hương Tranh sáng mắt. Trời ơi! Như thế chẳng phải là sẽ tiết kiệm
được rất nhiều tiền đi xe hay sao?

“Người yêu tôi cũng được phép yêu cầu tôi mua cho cô ấy bất cứ thứ
gì cô ấy thích.”

Hả! Như vậy chẳng phải là có một cái thẻ tín dụng để tiêu thoải mái
hay sao? Mắt Hương Tranh trợn tròn.

“Tôi sẽ hết lòng chăm sóc cho người yêu tôi. Cô ấy có yêu cầu gì,
bất kể là chính đáng hay không chính đáng, tôi cũng đều cố hết sức
để đáp ứng.”

Đó chẳng phải giống như có được một người đầy tớ toàn năng ư?

Hương Tranh nhìn lại Sở Trung Thiên một lượt. Anh chàng đầy tớ này
lại còn đẹp trai nữa. Nếu có dẫn tới những buổi họp lớp, sinh nhật
bạn, cũng không làm cô mất mặt. Thêm nữa, chẳng phải trước đây Sở
Tu Phàm từ chối cô hay sao? Bây giờ cô hẹn hò với một anh chàng hơn
hẳn anh ấy, nếu có gặp lại, Sở Tu Phàm sẽ phải tức chết vì ghen tị,
anh ấy sẽ phải hối hận vì đã từ chối cô.

Mặt Hương Tranh sáng bừng lên.

“Sở Trung Thiên thân mến!” Hương Tranh đong đưa tiến lại chỗ Sở
Trung Thiên, lại còn liếc mắt đưa tình nữa chứ.

Nhìn cách Hương Tranh đưa đẩy đá lông nheo mà Sở Trung Thiên cứ ngỡ
cô đang bị chuột rút. Nhưng quan trọng là cá đã cắn câu, anh không
cần phải so bì những tiểu tiết ấy làm gì. Thế nên Sở Trung Thiên
chỉ khẽ cười và hỏi: “Hương Tranh, có chuyện gì muốn nói à?”.

“Đúng, đúng!” Hương Tranh rối rít gật đầu, đối phương đã muốn cô
xuống nước, cô cũng không cần phải làm cao thêm. Để người khác được
dựa vào mình mới là kẻ mạnh. Nghĩ vậy, Hương Tranh hắng giọng thẳng
thắn nói: “Đồng chí Sở Trung Thiên, để cung cấp lực lượng cho công
cuộc xây dựng xã hội chủ nghĩa và để đảm bảo sự hài hòa cho xã hội,
sau một thời gian suy nghĩ nghiêm túc, tôi quyết định chấp thuận đề
nghị của anh, tôi sẽ trở thành người yêu của anh”. Chẳng hiểu Hương
Tranh làm thế nào để thấy được sợi dây liên hệ giữa ái tình và
chính trị như thế nhưng lúc này Sở Trung Thiên cũng chẳng quan tâm,
anh đã có thứ anh muốn.

Hương Tranh đã trở thành người yêu của Sở Trung Thiên được hơn chục
ngày. Lúc đầu cô nghĩ rằng trở thành người yêu của Sở Trung Thiên
là cô đã đặt một chân vào thiên đường hạnh phúc, chỉ có điều sau đó
thực tế đã chứng minh những suy nghĩ của cô trước đó là hoàn toàn
sai lầm. Sự thật là từ giây phút làm người yêu của Sở Trung Thiên,
cô đã sa một chân xuống địa ngục.

Lúc mới là người yêu của Sở Trung Thiên, anh ta còn đang bệnh, cô
thông cảm, không những không yêu cầu anh ta làm việc gì cho cô mà
còn hết lòng hết sức chăm sóc anh ta. Được Hương Tranh tận tình
chăm sóc, Sở Trung Thiên nhanh chóng khỏe lại, chẳng những hết bệnh
mà tinh thần cũng tốt lên rất nhiều. Thấy anh ta đã hoàn toàn bình
phục, Hương Tranh mới dám lên tiếng yêu cầu anh ta thực hiện lời
hứa trước đây. Nhưng thật không thể ngờ, anh ta dám nhâng nhâng nói
với cô: “Trước khi được hưởng quyền lợi của người yêu thì cô hãy
hoàn thành nghĩa vụ của người yêu đi đã”.

Hương Tranh ngó người. Anh ta vừa nói cái gì cơ? Tên tiểu tử đáng
chết lại định lật lọng à? Trong bụng hậm hực vậy nhưng Hương Tranh
vẫn làm bộ ngây thơ hỏi lại: “Nghĩa vụ của người yêu là cái gì
cơ?”.

“Giúp tôi nấu ăn, giặt giũ, dọn nhà, chung thủy với tôi, không ở
cạnh người đàn ông khác, lúc được nghỉ ngoan ngoãn ở nhà đ