Disneyland 1972 Love the old s
Cô Nàng Hợp Đồng

Cô Nàng Hợp Đồng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324670

Bình chọn: 8.5.00/10/467 lượt.

àng đáng yêu hơn.

Sở Trung Thiên không cưỡng lại được vẻ đáng yêu ấy, đưa hai tay
vuốt má Hương Tranh, xuống giọng cầu hòa: “Thôi, đừng giận nữa. Tôi
đưa cô về nhà. Mặc dù không đến thăm bố mẹ cô được nhưng cô gặp chị
cũng tốt. Hai chị em xa nhau khá lâu rồi, hôm nay được gặp nhau nói
chuyện, chắc chắn sẽ rất vui”.

Hương Tranh gạt tay anh ra, đưa mắt nhìn quang cảnh lộn xộn trong
bếp, rồi quay lại nhìn thẳng vào Sở Trung Thiên: “Tôi cho là anh
muốn tới nhà tôi ăn tối”.

“Hi hi.” Sở Trung Thiên bật cười, nắm tay cô kéo dậy. “Được rồi,
tôi thừa nhận là tôi ngại dọn dẹp nhà bếp, cô hài lòng chưa? Mai
tôi sẽ gọi công ty vệ sinh cử người tới dọn dẹp cả nhà luôn. Tối
nay chúng ta đến nhà cô ăn một bữa thật ngon, được không?”

Nói rồi anh kéo Hương Tranh ra phía cửa.

Quán cà phê đã đóng cửa, họ đi thẳng đến căn hộ nhà họ Hương. Khi
chiếc BMW màu bạc đỗ trước cổng, trời đã tối.

Tiểu khu Tây Giang chìm trong yên tĩnh, chỉ nghe thấy tiếng côn
trùng kêu rả rích từ trong bụi cây hai bên đường, vài con bướm đêm
bay quanh chỗ bóng đèn cao áp, các căn hộ đều đã để đèn ngủ thay
cho đèn thắp sáng, mặt trăng đang bị mây che khuất, cả tiểu khu tắm
mình trong màn ánh sáng mờ tỏ. Nhà Hương Tranh, đèn sân đã tắt, cửa
đóng kín, chỉ có vài khe sáng màu vàng từ trong nhà hắt ra qua khe
cửa. Nhưng không gian yên ắng, tối mờ này không mảy may ảnh hưởng
tới tâm trạng phấn khích của Hương Tranh.

Chiếc BMW dừng lại, không đợi Sở Trung Thiên mở cửa, Hương Tranh đã
vội vã nhảy xuống xe, hớn hở bước đi. Hôm nay, Hương Tranh mặc quần
jean và chiếc áo phông đơn giản, hai tay xách hai túi giấy lớn, hăm
hở đi về phía cổng. Sở Trung Thiên nhìn theo cô mỉm cười, đi vòng
ra sau mở cốp xe lấy thêm rất nhiều túi xách nữa.

Lúc Sở Trung Thiên xách đồ tới gần, Hương Tranh quay lại nói khẽ:
“Trung Thiên, chúng ta nhẹ nhàng bước vào cho chị Hương Đình bất
ngờ một phen nhé!”.

Sở Trung Thiên không muốn làm cô mất hứng, gật đầu đồng ý. Thấy Sở
Trung Thiên đồng tình, Hương Tranh càng thêm hứng chí. Sau khi
Hương Tranh nhẹ nhàng mở cổng, hai người rón rén đi qua sân.

Đứng trước cửa nhà, Hương Tranh không khỏi bồi hồi, đã quá lâu cô
không về nhà, bây giờ mà thấy cô, chắc chắn chị gái cô ngạc nhiên
lắm. Nôn nóng muốn thấy đôi mắt mở to vì ngạc nhiên của chị gái,
Hương Tranh xăng xái mở cửa, xăm xăm đi vào nhà.

“Chị! Em đã về!” Hương Tranh hét to, chạy như bay đến phòng khách.
“Em còn mua quà cho chị nữa, xem này, thứ chị thích nhất
đây...”

“Bụp...”

Hương Tranh buông hai tay, cái túi rơi xuống nền nhà, miệng cô há
to.

Xem chừng việc cô và Trung Thiên về nhà thực sự gây bất ngờ, nhưng
không phải một mình chị cô bất ngờ, còn có một người nữa.

Hương Tranh cứ đứng yên giữa phòng khách trợn mắt, há miệng nhìn
đôi nam nữ đang xoắn lấy nhau trên sofa, sốc không thốt lên
lời.

Hương Đình và một người đàn ông cao lớn, một trên một dưới, lúc này
mới bừng tỉnh tách nhau ra. Hương Đình đưa tay kéo người đàn ông
ngồi thẳng dậy. Hương Tranh có dịp nhìn rõ anh ta, một khuôn mặt
đẹp trai, cương nghị, đôi mắt đen nhìn chị gái cô tình tứ không
rời. Nhưng chuyện anh ta đẹp trai hay không giờ chưa quan trọng
bằng việc biết anh ta là ai. Làm thế nào mà cô mới rời nhà có hơn
một tháng bà chị kiểu mẫu của cô đã đưa anh ta về nhà?

Hương Tranh đã qua cơn sốc. Hương Đình ở bên cạnh cũng đã bình
thường trở lại. Cô vội vàng đẩy anh chàng lạ mặt kia ra để đứng
lên, vì vội vàng, cô lại ngã xuống sofa. Sau đó, cô vừa đi về phía
Hương Tranh vừa đưa tay chỉnh lại quần áo, bổi rôì hỏi: “Tranh à!
Em về khi nào vậy?”.

Lúc nói câu này, mặt Hương Đình đỏ tựa quả cà chua chín mà cô
thường ép lấy nước uống.

Hương Tranh dường như không nghe thấy câu hỏi của Hương Đình, toàn
bộ sự chú ý của cô lúc này đang dồn vào người đàn ông lạ mặt kia và
mối quan hệ giữa anh ta và chị gái mình.

Người đàn ông lạ mặt điềm tĩnh ngồi trên sofa, đưa tay chỉnh lại
quần áo, thấy Hương Tranh nhìn mình nhưng anh ta không hề tỏ ra bối
rối, thậm chí anh ta còn nở một nụ cười quyến rũ với cô.

Hương Tranh lại bị mất tinh thần, đứng sững ở đó không biết phải
phản ứng thế nào. Sở Trung Thiên đang xếp giày vào tủ giày, nghe
tiếng động lạ, vội vàng bước vào.

“Xảy ra chuyện gì à? Hương Đình, sao đầu tóc cô lại thế kia?” Sở
Trung Thiên vô cùng kinh ngạc khi thấy Hương Đình trong bộ dạng
này, quần áo thì xộc xệch, tóc tai rối tung. Trong ấn tượng của
anh, Hương Đình luôn là một thục nữ, lúc nào trông cũng chỉn
chu.

“Không sao... không sao. Chỉ là tôi không cẩn thận bị ngã, bây giờ
không sao rồi...” Hương Đình đỏ bừng mặt, vội vã thanh minh.

“Thật à?” Sở Trung Thiên nhìn lại Hương Đình, trong lòng chưa hết
hoài nghi, nhưng vì thấy Hương Đình không muốn nói nên anh cũng
không hỏi thêm. Anh đặt mấy túi giấy cầm trong tay lên bàn, nói với
Hương Đình: “Quà Hương Tranh mua tặng cô đấy”. Nói rồi, anh đi về
phía sofa.

Mới đư