The Soda Pop
Cô Nàng Hợp Đồng

Cô Nàng Hợp Đồng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324380

Bình chọn: 9.5.00/10/438 lượt.

nghĩ sẽ gặp cô ở đây. Tôi là Sở Trung Thiên.
Xin hỏi đây có phải là nhà của cô Hương Tranh không vậy?”.

Hương Đình đã hết ngượng ngùng và bất ngờ, bình tĩnh hỏi lại Sở
Trung Thiên: “Hương Tranh à? Cậu tìm em gái tôi? Nó không có nhà.
Cậu tìm nó có việc gì?”.

Sở Trung Thiên mỉm cười vui vẻ, chìa tờ rơi đang cầm trong tay ra
trước cho Hương Đình xem. “Tôi đến vì việc này!”

Đó là cái gì vậy? Hương Đình hơi choáng váng. Nhìn qua tờ giấy ấy
một lượt, những gì viết trên đó thiếu chút nữa làm cô ngất
xỉu.

“Dịch vụ cho thuê bạn gái.” Cô em gái “thiên tài” của cô có thể
nghĩ ra được chuyện như này sao? Nhìn lại địa chỉ và điện thoại
liên hệ lần nữa, Hương Đình chắc chắn đó là số di động của Hương
Tranh.

Hương Đình nhìn khuôn mặt baby của cậu thanh niên, hỏi một cách đầy
ngạc nhiên: “Cậu muốn thuê bạn gái à?”.

Sở Trung Thiên mỉm cười, gật đầu.

Hương Đình nghi ngờ. Cậu ta đẹp trai như thế, con gái còn phải xếp
hàng dài theo đuổi, tại sao còn muốn thuê bạn gái? Hẳn là cậu ta
đang có âm mưu gì đây. Cho dù nhìn cậu ta không giống một kẻ xấu
nhưng trên mặt bọn bất lương, có khi nào hiện rõ hai chữ “kẻ xấu”
đâu.

Để chắc chắn lần nữa, Hương Đình mỉm cười nói với chàng trai đang
đứng trước mặt: “Thật xin lỗi. Chuyện này em gái tôi chưa nói với
tôi. Cậu đợi tôi điện thoại hỏi lại nó xem sao”.

“Được.” Sở Trung Thiên mỉm cười gật đầu đồng ý.

Quay sang cậu ta gật đầu xin lỗi một lần nữa, Hương Đình lập tức đi
vào phòng khách, nhấc điện thoại gọi cho Hương Tranh.

Lúc nhận điện thoại Hương Đình gọi tới, Hương Tranh đang ngồi ngây
người nhìn ra ngoài cửa sổ của quán mì.

Cô không cảm thấy đói nhưng không nghĩ ra được nơi nào khác để đi.
Ngay từ phút khởi nghiệp đã gặp vận xấu, cô không tránh khỏi cảm
thấy chán nản. Tâm trạng không vui, không muốn về nhà, cô đành vào
quán mì và gọi một tô mì. Cô mới ngồi chưa được bao lâu, mì còn
chưa mang ra, chuông điện thoại đã reo.

Bấm phím trả lời, còn chưa kịp áp điện thoại vào tai, đã thấy tiếng
quát mắng của bà chị Hương Đình vang lên chát chúa.

“Con ngốc này, đang làm cái trò quỷ gì thế? Dịch vụ cho thuê bạn
gái à? Rút cuộc là em muốn làm gì hả?”

“Ồ. Chị, chị biết rồi à?” Hương Tranh kinh ngạc kêu lên.

“Bọn họ cầm theo tờ rơi quỷ quái của cô tìm đến tận nhà, tôi có thể
nào lại không biết được.” Hương Đình nhìn qua cửa sổ phòng khách,
thấy Sở Trung Thiên vẫn đứng đợi ngoài cổng, tức giận rủa thầm
trong bụng.

Hương Tranh, mắt sáng bừng, hấp tấp hỏi lại: “Chị, có khách hàng
đến tìm thật à?”.

“Đúng vậy. Anh ta đang đứng đợi để thuê bạn gái. Nhưng tôi lấy đâu
ra bạn gái cho anh ta thuê. Cô về ngay mà giải quyết cái đống lộn
xộn cô gây ra cho tôi.”

Hương Tranh, môi run run vì phấn khích, nói với Hương Đình: “Chị.
Chị mời anh ta vào trong nhà. Em sẽ về ngay. Ở ngăn kéo thứ hai bên
trái của tủ sách có mấy bản hợp đồng, chị lấy hai bản mang cho anh
ta ký, nhớ nhanh kẻo anh ta đổi ý!!! Chị, thương vụ đầu tiên của em
gái nhờ cả vào chị đấy. Chị nhớ không được mắc sai lầm đó!”.

“Nhưng, Hương Tranh…” Hương Đình không thể ngờ em gái lại tắt điện
thoại nhanh đến thế, cô lại cứ tưởng đường dây có vấn đề, cố gọi cô
em. “A lô. Alô! Hương Tranh! Hương Tranh à.”

m thanh duy nhất cô nghe được là tiếng “tút… tút”. Hương Đình hết
hy vọng, chán nản đặt ống nghe xuống. Quay đầu đưa mắt nhìn về phía
Sở Trung Thiên, cảm thấy lo lắng. Bây giờ phải làm thế nào đây? Cậu
ta vẫn đang đợi ở ngoài cổng. Không thể để cậu ta đứng đó mãi được.
Cô phải làm sao đây? Lẽ nào làm theo ý định điên rồ của cô em gái?
Để nó mang chính mình cho người ta thuê làm bạn gái?

Sở Trung Thiên đang hiếu kì quan sát phía ngoài căn nhà thì bắt gặp
Hương Đình từ trong nhà bước ra. Cậu ta lập tức cười với cô.

“Xin lỗi đã để cậu phải đợi lâu. Tôi là Hương Đình. Mời cậu vào
trong nhà!”

Ánh mặt trời ấm áp tràn vào nhà từ cửa sổ khiến lối vào phòng khách
như được phủ một lớp phấn. Phòng khách sạch sẽ, thoang thoảng mùi
hương hoa nhè nhẹ theo gió đưa vào.

Nhưng khi Hương Tranh về tới nhà, Sở Trung Thiên đã ra về từ
lâu.

“Chị! Em về rồi. Xem em mua cho chị món gì này!” Hương Tranh hấp
tấp tháo giày đặt vào tủ giày, vội vã chạy vào phòng khách để ngỏ
cửa. “Là món tráng miệng chị thích nhất đấy. Ồ… mà người khách đó
đâu chị?”

Hương Đình đang ngồi trên sofa trong phòng khách xem ti vi, thấy em
gái đi vào cũng không ngước nhìn lên, chỉ chậm rãi trả lời: “Sớm đi
rồi”.

“Đi rồi. Vậy còn hợp đồng?” Hương Tranh nghĩ, chắc chắn là bà chị
Hương Đình không tán thành nên người khách mới đi sớm như vậy. Trăm
phần trăm là thương vụ đầu tiên của cô đi tong rồi.

Hương Đình uể oải ngước nhìn Hương Tranh, sau đó chỉ xuống bàn uống
nước: “Vâng. Hợp đồng của cô đó. Tiền đã thanh toán trước rồi. Cậu
ta là Sở Trung Thiên. Khoảng mười giờ sáng mai, cậu ta sẽ đến cùng
cô thương lượng các điều khoản trong hợp đồng. Cô chuẩn