Pair of Vintage Old School Fru
Cold Guy, Sanity Girl And The 1St Fiction

Cold Guy, Sanity Girl And The 1St Fiction

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325733

Bình chọn: 7.5.00/10/573 lượt.

che kín nửa mặt. Người đàn ông nhấc chiếc ly trên bàn định làm một ngụm
rượu thì bị một bàn tay chặn lại, Zenka nhìn ông và lên tiếng:

- Cháu không biết bác đã uống bao nhiêu cốc nhưng tốt nhất là không nên uống nhiều như vậy đâu ạ!

- Chà!... Sao cháu lại cản ta? Ta uống nhiều thì quán càng tăng thu nhập còn gì?

- Cháu không phải chủ quán.

- Thế thì chẳng có lý do gì cả! – Người đàn ông lại đưa cốc rượu lên môi.

- Này bác Râu xồm…

- Râu xồm sao? Ta thấy râu ta đâu có nhiều?

- Bác không có nhà sao? Bác định để người nhà lo lắng tới bao giờ?

- Ta có nhà cháu à, nhưng giờ thì chẳng có ai lo lắng cho ta cả!

- Vậy bác không lo lắng cho ai đó bất chợt về nhà mà nhà không có ai sao?

- Ta…

Zenka rút cốc rượu trên tay ông bác rồi uống cạn, cậu nhăn mặt.

- Cháu không thích uống rượu sao? – Người đàn ông nhìn cậu với vẻ ngạc nhiên.

- Rượu không tốt! Một người tử tế như bác thì không nên ngồi quán bar
tới tận giờ này đâu ạ, bác nên về nhà… Cho anh thanh toán tiền cốc rượu
này với Duy…

Sáng sớm, Zenka uể oải đi về nhà, cốc rượu ngày hôm qua làm cậu hơi
choáng váng, cũng may là bây giờ đã khá hơn (tửu lượng thằng này chán
thật!). Cậu ngồi xuống một chiếc ghế đá trong công viên gần chung cư mà
cậu ở, đưa hai tay lên bóp trán rồi cậu lên tiếng:

- Bác định đi theo cháu tới lúc nào thế ạ?

Nhận ra là cậu nhóc phát hiện ra mình, ông bác Râu xồm từ từ đi ra khỏi gốc cây, ngồi xuống bên cạnh cậu:

- Cháu biết à?

- Linh cảm thôi ạ!

- Ta nghĩ là cháu say.

- Cháu không uống rượu bao giờ, mà cháu cũng không thích.

- Là một điều tốt đấy, cháu trai, nhưng ta vẫn thắc mắc tại sao cháu lại quan tâm tới ta?

- Cháu thấy bác tới quán được gần một tháng.

- Chậc, sao cháu biết rõ vậy?

- Vị trí bác ngồi.

- Ta ngồi chỗ đó là do ta không thích bị chú ý thôi.

- Nhưng khi ngồi trên sân khấu cháu luôn thấy bác.

- Vậy chắc gì ta đã là người tử tế, người tử tế thì đâu la cà quán xá qua đêm?

- Nhưng việc bác đang ở đây thì lại chứng minh bác không phải người xấu.

Người đàn ông bật cười:

- Cháu tin người quá thì phải!

- ...

- Nhưng ta lại là một ông già không ra gì cháu ạ, ta chỉ là một ông già tồi tệ.

- …

- Vợ ta mới qua đời chưa lâu ta đã muốn lấy người khác, để rồi con cái ta ghét ta, bỏ ta mà đi, ta chỉ là một người ích kỉ chỉ nghĩ tới mình
mà thôi. Ta là một ông bố vô dụng.

- Vậy … lý do bác muốn tái hôn là vì con của mình phải không?

- Ta… ta chỉ muốn nghĩ cho mình thôi!

- Không phải cho lắm, bác lo rằng mình không thể chăm lo cho con cái bằng một người phụ nữ nên mới quyết định tái hôn.

- Cháu nghĩ thế sao?

- Cháu tin.

- Nếu ta phụ lòng tin đó thì sao?

- Chỉ có bác mới biết là có hay không có chuyện đó!

- Cháu là một chàng trai rất kỳ lạ!

- Không phải là lần đầu tiên cháu nghe thấy câu này.

- Chúng ta có thể đi uống một chầu với nhau được đấy nhỉ?

- Cháu không thích, bác ăn bánh cùng cháu nhé!

Zenka nhanh chóng xé đôi chiếc bánh mì kẹp đưa cho ông bác:

- Cháu tự làm.

- Vậy chúng ta nên gặp nhau thường xuyên hơn đi nhỉ, nói chuyện với cháu rất vui.

- Không phải là ở quán bar là được! – Zenka trả lời cùng tiếng ngáp dài – Cháu buồn ngủ quá, cháu về nhà đây ạ!

- Vậy hẹn gặp lại, cảm ơn vì miếng bánh!

- Bác đừng tới quán bar rồi ngồi cả đêm, hẹn gặp lại bác!

Về tới nhà, nhìn Nilk ngủ co ro ngoài phòng khách, Zenka tiến tới đánh thức cô dậy:

- Này, tôi biết hôm nay là ngày nghỉ nhưng cô về phòng mà ngủ, nằm ở đây không được đâu!

- Chào anh!

- Miễn, rửa mặt rồi ăn sáng đi!

Zenka chui vào nhà tắm hồi lâu, lát sau anh bước ra, thấy cô nàng vẫn ngồi thừ một chỗ.

- Nhà có tới 2 nhà tắm mà cô lại ngồi im ở đó là sao? Cãi nhau với bạn trai hay sao thế?

- Không, có cãi nhau đâu, anh ấy đi thực tế mấy tuần nay rồi.

- Thế thì ít nhất cô không nên ngồi như tượng như vậy, đi ra ngoài mà chơi đi không thì về nhà cũng được!

- Anh muốn tôi về nhà sao? Nhưng tôi không có nhà!

- Cô lại nói linh tinh gì thế!

- Tôi… ngày mai là ngày giỗ mẹ tôi! Tôi… muốn thăm bà nhưng tôi không biết nên…

- Vậy thì đi thôi, muốn đi thì nên đi luôn!

- Nhưng tôi…

- Không nhưng gì hết, đi nhanh lên, luôn và ngay!

- Anh nghĩ là tôi có thể tới?

- Theo Hiến pháp nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam thì cô có
quyền tự do đi lại thưa cô! (nói năng nặng lời với con gái quá!)

Sau đó một lúc, người ta có thể thấy Nilk ngoan ngoãn theo chân Zenka
đi ra ngoài, suốt dọc đường đi hai người chỉ nói với nhau vài ba câu về
đường tới mộ mẹ cô, ngoài ra, họ đều im lặng.

Tại một nghĩa địa tĩnh