Để Em Cưa Anh Nhé!

Để Em Cưa Anh Nhé!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 327842

Bình chọn: 8.5.00/10/784 lượt.

hau với mấy đứa trong
cái phòng tắm bé tí thì em lại bật dậy cằn nhằn mắng chị phá hỏng giấc
ngủ của em. Thế sao em không nghĩ nếu không có chị tình nguyện dậy sớm
đốc thúc mọi người dậy thì mấy đứa lấy đâu ra thời gian mà lề mề một lúc rồi mới dậy là vừa đúng giờ, rồi còn dọn dẹp, ăn sáng cho thoải mái?

Có những lúc, những lời nói đùa của em rất vô ý thức, khiến chị cảm
thấy bị xúc phạm vô cùng. Chị không hiểu em nghĩ gì mà có thể nói ra cái câu “đạp một phát lên tận mặt chị”?

Hay là em nghĩ chị thoải mái quá nên em muốn cư xử sao cũng được?

Ban đầu chị cứ nghĩ rằng mặc dù em sinh năm 93 nhưng chơi với em, chị
thấy em có vẻ già dặn và biết ý hơn những đứa bạn đồng lứa nên chị không cư xử hạn chế với em như những người bạn xã giao khác. Chị đã nghĩ rằng dù chị có thoải mái đến đâu thì bản thân em cũng sẽ biết giữ chừng mực
và tự giới hạn được hành động của mình, sẽ không có những lúc em khiến
chị phải cảm thấy thất vọng như thế này.

Có thể em cói đó là nói đùa cho vui, nhưng nếu lời nói đùa không có sự suy nghĩ kỹ
khiến người khác cảm thấy mất vui thì đó lại là bất lịch sự.

Thật ra những cảm giác này cũng chỉ mới xuất hiện trong thời gian gần
đây, chị đã định cố nhịn nhưng chị lại sợ một ngày chị sẽ không còn thật lòng với em được nữa, chị không muốn phải cư xử gượng gạo rồi dần dần
đánh mất em. Để chị phải nói ra những lời này, thật sự chị cảm thấy rất
khó xử. Từ trước đến nay chị cũng chưa bao giờ nỡ nói nặng lời với ai,
có thể em sẽ rất giận, nhưng chị cần nói để mình hiểu nhau hơn, còn hơn
là chịu đựng trong sự giả tạo. Em hiểu ý chị chứ?

Hiền: Đến lượt em nói rồi phải không?

Vấn đề là em không hề giận!

Em nghĩ rằng điều này rất tốt. Em đã mong chị có thể trút hết ra như
thế này từ lâu lắm rồi. Em biết thời gian gần đây chị có gì đó không ổn, nhưng chị lại luôn cố tỏ ra bình thường khiến em không sao hiểu nổi
chị. Chị có nhớ lúc ở Hà Nội khi hai chị em mình đi trà sữa với nhau, em đã nói rằng chị có gì thì chị phải nói thật ra không? Em biết cái cảm
giác nhịn nhiều nó như thế nào, cảm giác chịu đựng một mình nó ra sao,
bởi chính em cũng đã từng trải qua và đánh mất một người bạn vì thế.

Có thể chị coi đây là cãi nhau, nhưng đối với em, đây là một cuộc tâm sự.

Thứ nhất, em chơi thoải mái với chị là vì chị cũng là Song Ngư chứ
không phải vì chị hiền lành gì đâu. Chị không hiền lành một tí nào cả.

Song Ngư thì nhiều lúc điên điên, vui tính, nhưng cũng sống nội tâm, và cũng chính vì cái nội tâm ấy khiến ta suy nghĩ quá nhiều và nghĩ quá
lên mọi việc.

Em không trách chị nghĩ quá lên nhé!
Việc quan trọng hóa mọi chuyện là vấn đề chung của hầu hết Song Ngư mà
em đọc được, bản thân em cũng thế, nên em cũng cứ đinh ninh rằng chị
giống em khiến em đối xử với chị thoải mái quá như thế.

Tôi: Thì chị là một con cá lạc loài mà :))

Hiền: Nói thật là em sẽ chẳng quát mắng, nói tục nhiều với những người
em không thực sự thân thiết. Chị cũng biết là em thân nhất với chị ở
trong nhóm mà, nhưng chị nói ra thế này em cũng mới để ý là lời nói của
em lại khiến chị phải suy nghĩ nhiều như thế.

Em không thể giả tạo hứa với chị rằng em sẽ không như thế nữa, có thể em vẫn sẽ
tiếp tục đối xử quá thoải mái và tự nhiên với chị, nhưng đến những lúc
ý, chị buộc phải nói ra, chị có thể mắng em, em sẽ xin lỗi chị.

Tôi: Ừm. Tất nhiên. Em cứ thoải mái nhưng phải tôn trọng chị, tính chị
hay tự ái nhưng lại ngại nói ra nên chị chỉ cần em ý thức được hành động của mình thôi.

Hiền: Con người ngay đến cả bản thân
mình đôi lúc còn chẳng thể tự hiểu được, nếu chị không nói ra làm sao
người khác có thể hiểu chị, cái em không thích nhất ở chị là khi có
những điều chị muốn nói thật, nhưng chị lại toàn cố tình nói nghe như
đùa khiến mọi người không biết thật giả ra sao.

Em
biết những lời em nói với chị là hỗn láo và chị không thích nghe, chính
vì thế em muốn xin lỗi chị, vì những lúc em đã không để ý, nhưng chị
phải nói với em ngay, không chỉ em mà với tất cả mọi người. Chị đừng
tiếp tục nhịn nữa, như thế chỉ khiến cho lòng tự trọng của chị tiếp tục
bị tổn thương thôi.

Đúng là em già dặn so với tuổi, nhưng dù sao thì em vẫn không thể bằng chị được, đúng không?

Chị đừng nghĩ là em không tôn trọng chị, em luôn kể với bạn bè em là em nể phục chị. Vì chị rất bản lĩnh, có những chuyện khó khăn em không thể tự mình vượt qua được như chị.

Em cứ nghĩ rằng chị sẽ hiểu cho em, nhưng chị lại nghĩ là “Tại sao em không hiểu được chị” Vậy nên chị mới cần phải nói thằng với em, em sẽ không bị tổn thương bởi
những lời mắng mỏ đâu.

Tôi: Em có biết những ngày qua chị sợ nhất chuyện gì không?

Chị sợ nếu như chị cứ cố nhịn em mãi rồi vô tình trở nên ghét em, mối quan hệ của chúng ta sẽ trở nên giả tạo.

Hiền: Em thật sự còn chẳng thể nhận ra rằng chị đang khó chịu, vì chị
cứ luôn tỏ ra bình thường với em. Có những thói quen cần phải t


80s toys - Atari. I still have