
thượng cho tôi”
Nó đang tính nhắn trả một tràng những câu chửi “dân gian” nhất thì nó chợt nhớ tới câu nói của hắn “chọc giận tôi không có lợi cho cô đâu”
làm nó bất chợt chột dạ.
– ê My, mày biết Vũ Tuấn Anh là ai không?- nó quay sang My.
– Anh Vũ Tuấn Anh hotboy trường mình á? ôi my lovely boy – My mơ mộng với đôi mắt trái tim.
– con hâm này! à mà… anh ta là người như thế nào mày biết không? – nó nhíu mày nghiêm túc.
– siêu cấp đẹp trai, cao 1m85 cân nặng 49kg, luôn đứng đầu toàn khối
11 về học tập, là con trai duy nhất của tập đoàn Thiên Phong quyền lực
bậc nhất, nói chung là vô cùng hoàn hảo!- My đọc răm rắp một chàng giới
thiệu như đã học thuộc từ trước.
– vậy.. vậy nếu lỡ đắc tội với hắn thì.. thì sao?- nó nuốt nước bọt sợ hãi.
– ah nếu nhẹ thì bị đuổi học, còn nặng thì nhập viện- My tỉnh bơ đáp.
“Thôi chết tôi rồi bị đuổi khỏi trường á? khôg được!! vất vả lắm mình mới vào được trường này mà để bị đuổi thì..”- nghĩ tới đây nó chợt ôm
đầu đau khổ.
– mà mà sao mày biết? – nó bật dậy hỏi My.
– thì hồi trước cũng có vài người đắc tội với ảnh nên bị đuổi khỏi
trường rồi, mà cũng đáng, mấy tên bị đuổi khỏi trường đó suốt ngày đi
gây sự với người khác nên bị đuổi đi cũng là do ăn ở. – My vẫn đáp tỉnh
bơ nhai nhồm nhoàm miếng bánh
– à.. ờ! – nó nhanh chóng rút điện thoại ra nhắn tin lại cho hắn
-“được thôi mai tui nấu cho con mèo ăn rồi cho anh ăn ké” nhưng rồi lại
xoá đi “không được! như vậy quá thô lỗ, lỡ hắn bực lên đá mình ra khỏi
trường thì sao” – nghĩ đến đây nó nhắn trả cho hắn chữ vỏn vẹn 1 từ:
“ok”.
Ngày hôm đó quả thực quá sức với nó, nó ngồi trong lớp nhưng tâm hồn
cứ đang lơ lửng ở tầng không nào rồi vậy. ** reng reng**- hết giờ học,
nó uể oải dọn dẹp sách vở ra về nhưng mặt cứ thẫn thờ như con mất hồn.
– Đi với tôi! – nó chưa kịp định thần thì nhận ra một bàn tay nắm lấy tay nó.
– á á á á á Anh Tuấn Anh!!! thiên sứ của lòng emm!!-giọng con My oang oang, bên ngoài lớp, đám con gái như ong vở tổ liên tục la hét nhảy
tưng tưng cứ như Lee Min Ho về Việt Nam .
Nó bị hắn lôi đi mà không thể chống cự.
– Chào anh rể! – Nam hăm hở cúi chào 90 độ.
Đáp lại màn cúi chào của Nam là cái liếc muốn cháy xém mặt của hắn.
– nè nè!!- nó vẫn bị hắn lôi xềnh xệch đi.
Bóng dáng hai con người đó đã đi khuất.
– aishhh… con quỉ sứ! được hot boy trường này để ý mà hông nói lấy
một tiếng – My giận dỗi – à mà ban nãy ông nói gì cơ? anh rể á?-My quay
sang Nam.
– ừ, anh ý là anh của Linh mà – Nam ngây thơ đáp.
– gì?? ai nói ông vậy? vậy mà cũng tin á?- My ôm bụng cười sặc.
– Linh nói mà!- Nam gãi đầu nhăn nhó.
– nó ba xạo đó, anh nó học lớp 12 cơ! – My cười rồi xách cặp đi trước- thôi tui đi trước nha!
– à ừ- Nam đáp với khuôn mặt thẫn thờ.
Tại cổng trường…
– nè anh hâm à?!? sao kéo tôi ra đây?- nó vùng tay hắn ra tức giận.
** bộp ** – hắn ôm lấy nó, ôm rất chặt… * thịch thịch thịch thịch…*
nó cảm nhận được tim mình và hắn như đang cùng chung một nhịp đập.
– anh làm gì vậy?- nó đỏ mặt đẩy hắn ra.
– từ nay anh sẽ theo đuổi em, đồ ngốc!- hắn mỉm cười ấm áp cúi xuốg nhìn nó.
– ý anh là… là sao?- nó run run.
– ngốc! là yêu đơn phương! cho đến khi em đón nhận tình cảm của anh- hắn ghé sát mặt nó.
– đừng…. đừng có mà đùa.- nó bất giác xao xuyến không làm chủ được.
– Linh!!- là tiếng anh nó.
– anh hai!- nó không làm chủ được mình mà lao về phía anh nó.
– về cẩn thận nhé!- hắn vẫy vẫy tay, mắt hắn ánh lên chút tổn thương
nhìn theo bóng dáng nhỏ bé của nó chạy về phía người con trai kia “khó
chịu thật”- hắn chợt nhủ thầm.
*****
Trên đường về nhà…
– đến bao giờ em mới có thể tự lo cho bản thân mình được nhỉ?-nó nói
bâng quơ. Hôm nay nó không ôm lấy anh nó nữa mà tự níu vào yên xe.
– … -anh nó vẫn yên lặng, trong mắt anh nó ánh lên chút đau thương. Con đường về nhà bỗng không còn tiếng nói cười.
Vừa về đến nhà, nó thoáng thấy bóng dáng một người con gái – là Yến- Nó cười nhạt nhưng lòng thì thắt lại.
– hai anh em giờ mới về tới đó hả- Yến mỉm cười giơ giỏ đồ ăn lên khoe.
– đợi có lâu không?sao không vào nhà?ba mẹ Huy hôm nay không phải trực mà. – anh nó hỏi Yến.
– đâu có lâu, Yến đợi Huy với bé Linh về rồi vào luôn, vào một mình ngại lắm-Yến cười tít.
Nó chỉ lặng yên nhấn chuông cửa.
– về rồi đó hả? ồ Yến đó hả con, càng lớn càng xinh nhỉ- mẹ nó mở cửa rồi choàng lấy Yến mà khen tấm tắc. Nó vẫn vậy, cứ lặng lẽ bước vào
nhà.
– ồ Yến, lâu rồi mới qua chơi, con bé xinh mình nhỉ-giờ đến lượt Ba nó.
Nó cảm thấy mình như không khí vậy, lạc lõng thật.
– Bác cứ để con chuẩn bị bữa tối cho cả nhà, bác nhé- Yến giành phần làm bếp.
– ừ! Con với bác cùng làm-Mẹ nó thích thú cười. Nó cũng vào phụ mẹ nó