
không được đi theo người lạ! nói
không chừng wing đã thực sự chuyển địa điểm săn mồi sang Việt Nam! – ba
nó nghiêm túc làm bầu không khí thật sự bị bao trùm bởi nỗi sợ hãi, nó
ôm lấy mẹ nó mà run cầm cập, ba nó trước giờ ít khi suy luận sai điều
gì…
– để con đi.. đi đóng hết cửa sổ lại.. – mặt nó cắt không còn giọt
máu, nó thực sự rất sợ wing! trong mắt nó thì gã ta là một tên quỉ đội
lốt người! hắn đã giết tổng cộng 9 cô gái và điều kì lạ là dù có lật
tung hiện trường lên thì cảnh sát cũng không tài nào tìm ra được chút
manh mối nào, điều đó chứng tỏ gã ta thật sự không phải là người tầm
thường…
– không sao đâu con! theo như ba biết thì tên đó chỉ gây án ở những
nơi hẻm vắng hay đường tối chứ chưa bao giờ có tiền lệ đột nhập vào nhà
để gây án cả! con cũng biết hắn là tên tội phạm nổi tiếng khôn ngoan và
bằng chứng là đã hơn ba năm trời mà người ta vẫn chưa thể biết hắn là ai chứ nói gì đến bắt hắn! như vậy suy ra chắc chắn hắn thuộc nhóm tội
phạm trí thức! mà tội phạm trí thức thì thật sự vô cùng khó bắt! chính
vì vậy nên hắn ta sẽ không ngu ngốc mà tự chói mình vào rọ đâu! – ba nó
lập luận chắc chắn làm nó yên tâm hơn.
– vậy nếu hắn đã thực sự đã rời Anh và đến Việt Nam thì sao hả ba?- nó vò vò tay lo sợ.
– điều đó là không thể tránh khỏi.. thời gian sẽ trả lời.. nếu như
vẫn còn những vụ án như vậy tiếp diễn thì khi đó ta có thể chắc chắn là
hắn đã thực sự đổi địa điểm săn mồi… – ba nó trầm ngâm.
– oa anh hai! – nó giật mình hét toáng lên vì anh nó bất ngờ xuất hiện ở sau lưng.
– sao? hai đã làm gì đâu?-anh nó nhún vai vô tội.
– làm em suýt truỵ tim đây nè! – nó nhăn nhó phân bua.
– … – anh nó nhướn mày không hiểu, bình thường nó đâu phải đứa dễ bị giật mình! rõ ràng là có chuyện gì đó khá đáng sợ đây!
– là wing.. – ba nó nhấc gọng kiếng.
– wing? Ý ba là sao? – anh nó sốt sắng.
– con lên mạng xem thử bản tin đi rồi sẽ hiểu! – ba nó suy tư.
– vâng! – anh nó lấy điện thoại ra tra tin tức, nó ngồi chống cằm
hóng hớt đọc theo, lâu lâu lại ê a đọc lớn một từ tiếng anh dài ngoằng
rồi nhăn nhó vì nó chả hiểu gì, cứ mỗi lần như vậy là anh phải ngừng lại giải thích cho nó rồi mới tiếp tục đọc – bờ sai chồ pát (psychopath) –
nó ngạo nghễ đọc lớn từ tiếng anh ở gần cuối tin tức – *bóc*-anh nó dừng lại búng cái chóc vào trán nó.
– sao vậy? em có đọc sai đâu! – nó ôm trán cãi bướng.
– còn bảo không sai! phải đọc là “sai cồ pát” – anh nó cố gắng đọc thật rõ cho nó nghe.
– vậy còn chữ “p”(psychopath) ở đầu vứt đi đâu? – nó chu mỏ bướng bỉnh.
– chữ “p” là âm câm! – anh nó nhịp tay lên bàn ngạo ngễ.
– ơ.. hứ! -lúc này nó mới chịu thua.
– mẹ! psychopath là gì? – nó không thèm hỏi anh nó mà quay sang mẹ hỏi khẽ.
– đi mà hỏi anh con kìa! ban nãy cãi dữ dội lắm mà! – mẹ nó ranh mãnh đùa giỡn nó.
– mẹ này! hứ! ba! psychopath là gì hả ba? – nó giận dỗi quay sang ba nó.
– là rối loạn nhân cách! đây là một bệnh về thần kinh..-ba nó ôn tồn.
– người ta nói wing bị psychopath là sao ba?- nó nghiêm túc.
– à.. đó chỉ là phỏng đoán thôi con ạ! Các chuyên gia phân tích hành
vi và tâm lý tội phạm đặt ra giả thuyết như vậy là bởi vì theo suốt quá
trình vụ án đều có cùng một kiểu hiện trường và nạn nhân cũng đều là nữ! sau khi giết chết nạn nhân thì gã sẽ bắt đầu tết tóc cho nạn nhân rồi
cắt bím tóc ra quấn lên cổ nạn nhân, cuối cùng là để lại “chữ kí” đại
diện cho hắn là hình đôi cánh! từ tất cả những điều trên có thể suy đoán rằng đó chính là thú vui của hắn và hắn coi đó như những tác phẩm nghệ
thuật vậy! có bằng chứng còn cho thấy hắn đã chụp lại xác của nạn nhân
rồi tung lên mạng kèm theo dòng bình luận: “thật là đẹp!”, như vậy thì
rõ ràng là rối loạn nhân cách vì chỉ những kẻ có sở thích bệnh hoạn như
vậy mới có thể giết người mà không chớp mắt! – ba nó siết chặt tay.
– tóc… tóc bím á?- nó bập bẹ với cái lưỡi muốn líu lại.
– ừ.. sao? à…. – ba nó àppjt tiếng rõ to khi nhớ ra nó rất thích thắt bím.
– anh hai…… từ mai hai nhất định phải trở em đi học! cả học thêm cũng phải trở em đi! không được đi với chị Yến đâu nhá!- nó ôm cứng lấy lưng anh nó dụi mặt hùi hùi vào lưng anh nó, mắt nhắm tít lại sợ hãi.
– ơ cái con bé này! vậy Yến phải vứt đi đâu? người ta là cặp là đôi đấy! – mẹ nó nhăn nhó vỗ đùi.
– mặc kệ! anh hai! hai nói đi chị Yến với em anh chọn ai!- nó chống nạng bướng bỉnh.
– hờ.. -anh nó cười đểu vuốt tóc mái nó xuống làm che hết cả khuôn mặt của nó rồi quay lưng đi như đúng rồi.
– anh haiiiiiiiiii!!!!!!!! – nó hất ngược tóc rồi hét tướng lên dí theo.
– ôi zời ạ… – ba mẹ nó nhìn nhau lắc đầu ngán ngẩm.
– của em!- nó nằm dài choáng hết cái ghế ở phòng anh nó.
– hừm.. – anh nó quay lưng bỏ qua chỗ giường.
– của em!- nó phóng vèo qua nằm chắn ngang chiếc giường một cách lì lợm.
– hưm.. – anh nó thở hắt bước ra khỏi phòng