Forget Me Not

Forget Me Not

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 327451

Bình chọn: 10.00/10/745 lượt.

/>
- Đừng có đùa với tôi!

Dương Vỹ cười khi thấy thái độ tức giận của cô. Lưu Ly thật dễ
bị kích động, anh ta vẫn giữ chặt lấy tay cô, ánh mắt đen thẳm nhìn chăm chăm
vào cổ tay cô một chút rồi cất tiếng.

- Lưu Ly! Cổ tay em có một vết sẹo từ khi nào? Lưu Ly khựng
người lại. Dương Vỹ nhìn cô bình thản.-Em đã cắt cổ tay tự tử sao?

Lưu Ly cười, nụ cười thật cay đắng nhưng có phần bất cần. Cô
nhìn anh với ánh mắt xa lạ, rồi rút mạnh tay mình ra.

- Anh muốn tôi chết đến vậy sao? Anh sẽ không được như ý đâu.
Tôi nhất định sẽ sống và đi khỏi đây.

Lưu Ly vẫn như trước, chưa bao giờ chịu chấp nhận số phận. Ngay
từ nhỏ cô bé đã tỏ ra mạnh mẽ trước tất cả mọi chuyện, dù có vấp ngã cũng biết
tự đứng dậy, luôn khiến mọi thứ phức tạp đau đớn trở thành đơn giản, Lưu Ly
không yếu đuối mong manh như vẻ bề ngoài. Dương Vỹ nhìn cô, ánh mắt đen thẳm có
gì đó phức tạp, rồi anh cũng nhếch môi cười và quay đi. Nhưng Lưu Ly đã gọi
giật lại.

- Dương Vỹ! Anh dừng lại, nhưng không quay ra sau. Có một điều cô
vẫn luôn muốn biết.- Tại sao anh giết pappy?

Tại sao? Câu hỏi này cô bé đã hỏi anh bao nhiêu lần rồi? Dương
Vỹ im lặng. Lưu Ly vẫn kiên nhẫn đợi câu trả lời. Đến bây giờ cô vẫn không
hiểu, đến bây giờ cô vẫn không tin, Dương Vỹ lại có một ngày giết ba cô. Gia
đình cô đã cưu mang anh từ khi còn nhỏ, ba con cô cũng coi anh như một người
ruột thịt trong nhà. Vị trí của ba cô cũng giao cho anh rồi, anh đã có tất cả
mọi thứ mà anh muốn rồi. Vậy tại sao lại cố tình giết hai ba con cô?

Dương Vỹ không quay lại nhìn Lưu Ly, cô không biết được anh đang
nghĩ gì, cô chỉ nghe được một tiếng cười nhàn nhạt.

- Khi nào em chết, anh sẽ nói cho em biết.

Rồi anh bước đi. Lưu Ly vẫn nhìn theo, đôi mắt trong veo có gì
đó thất vọng và buồn bã.

- Đến lúc đó. Không cần nữa.

Lưu Ly đi đến ngồi xuống mép giường, cô mệt mỏi nằm ngã lưng ra
sau. Dương Vỹ thực ra đang nghĩ gì? Lưu Ly biết anh ta không đơn giản chỉ dừng
lại ở việc giết cô. Nếu muốn giết cô thì anh ta đã làm từ lâu rồi, nếu muốn dày
vò cô hay khiến cô phải đau đớn anh ta cũng có thể hành xử cô như lúc anh ta đã
làm với kẻ thù. Nhưng Dương Vỹ không làm vậy. Dường như Dương Vỹ muốn Thành
Phong là người giết cô.

Lưu Ly gác tay lên trán nghĩ ngợi, Thành Phong hận ba cô, cô có
thể hiểu được. Bây giờ ông ta nhắm vào cô, cũng không đáng ngạc nhiên. Điều khó
hiểu ở đây là tại sao Dương Vỹ lại tiếp cận ông ta? Anh ta muốn gì ở Thành
Phong? Chắc chắn Dương Vỹ không có ý tốt khi bắt tay hợp tác với người đàn ông
này. Dương Vỹ muốn hạ ông ta và chiếm lấy thị trấn này cho riêng mình sao? Lưu
Ly hơi nhíu mày. Có thể lắm. Thành Phong là người nắm giữ một nửa quyền lực và
tài sản ở thị trấn, Dương Vỹ hiểu nếu đấu trực diện thì anh ta chưa chắc giành
được phần thắng và thương vong sẽ rất lớn, vậy thì chỉ còn một cách như cách mà
anh ta đã làm với ba con cô, khiến ông ta mất cảnh giác sau đó sẽ ra tay.

Lưu Ly thở dài. Cô thấy thất vọng.

Hai ngày trôi qua Lưu Ly không đến lớp, Đám Hoa Thiên và Anh
Thảo cảm thấy có gì đó bất an, họ không ngừng gọi điện cho cô bé, nhưng điện
thoại của cô đã mất tín hiệu. Hai ngày đó tới nhà Hổ Phách tìm Lưu Ly đều được
mấy người giúp việc cho biết cô bé bị bệnh đang ngủ trên phòng không để cho họ
lên thăm. Gia Huy cảm thấy có gì đó không ổn. Dường như sau khi Hổ Phách sang
Anh đã có chuyện gì không hay xảy ra cho Lưu Ly.

Hổ Phách ở Anh cũng cảm thấy có gì đó bất thường, tất cả tài
khoản của cậu đã bị Tử Minh đóng, rắc rối ở công ty chủ cũng không phải chuyện
to tát gì khó giải quyết, cậu cảm thấy dường như Tử Minh cố ý đưa cậu sang Anh
và giam lỏng cậu ở đây. Cậu gọi điện về cho Lưu Ly, cô bé cũng không bắt máy,
mỗi lần liên lạc với Tử Minh đều được người giúp việc cho biết anh ta rất bận
không thể nghe máy. Đúng lúc cậu sắp phát điên lên thì cậu lại nhận được điện
thoại của Kiến Văn.

- Hổ Phách! Cậu hãy về đây ngay đi! Nghe giọng nói có vẻ lo lắng
của đứa bạn, Hổ Phách cảm thấy có gì đó bất an, cậu vội vã hỏi lại.

- Lưu Ly đã xảy ra chuyện gì rồi? Tớ không gọi được cho con bé.

- Lưu Ly không đi học đã hai ngày nay, bọn tớ tới nhà cậu nhưng
Tử Minh không để bọn tớ gặp cô bé. Vì cảm thấy anh ta có gì đó bất thường nên
Đức Duy và Gia Huy tối qua đã lẻn vào nhà cậu điều tra, rốt cuộc là Lưu Ly
không hề có ở đó.

Hổ Phách đứng bật dậy, cậu cảm giác như tim mình đang đập loạn
lên vì lo lắng.

- Tử Minh đã đuổi con bé ra khỏi nhà sao? Kiến Văn! Mau nói cho
tớ biết các cậu đã biết những gì rồi?

Im lặng trong vài giây. Kiến Văn trả lời một cách khó khăn.

- Anh Thảo cho tớ biết cô ấy gọi điện về nhà và được báo tin: Thành
Phong đang chuẩn bị kết hôn. Ông ta sắp cưới Lưu Ly làm vợ. Hổ Phách, dường như
Lưu Ly đã bị ông ta bắt về cái thị trấn chết tiệt kia rồi.

- Khốn kiếp! Hổ Phách gào lên. Cậu nắm tay đấm rầm vào tường rồi
bật dậy đi ra ngoài.- Các cậu chuẩn bị đi, tôi sẽ về nh


pacman, rainbows, and roller s