
ô sợ hãi như thế.Cô quay sang Chi :
- Chi im
lặng đi! - cô la Chi rồi lại quay sang nó - nếu em thích như vậy thì cứ
ngồi nhưng nếu Nam vào em sẽ phải chuyển chỗ khác đấy nhé!Cô xin em
đấy..
Cô bé vào chỗ ngồi thản nhiên trong khi Chi đang hậm hựcvà rất bực mình vì thái độ ngang ngược của người bạn mới này
- Bạn mới giới thiệu về mình đi bạn mới ơi!
- Bạn tên gì vậy?
- Có bạn trai chưa?
- Nhìn bạn quen lắm ? chắc gặp ở đâu rồi.
- Người ta mới về nước mà mày gặp ở đâu,bộ you mơ hả ? Thiên thần người ta ai khơi khơi cho ba gặp mà quen hả khùng quá chết đi cho tao nhờ nge !
- ##%^&*&&^%$###$%^*%
Cái lớp như cái chợ, tụi con trai nhoi nhoi hơn vịt đực, cô nhóc gỡ kiến ra, đứng lên
- Chàocả lớp - giọng cô bé nghẹn lại, làm cả lớp ngạc nhiên - Mình vừa từ Mĩ về, Năm nay 18 tủi, mình tên
nhóc này là ai ? liệu con nhóc lạ hoắc này có đem lại một luồn sinh khí mới cho hắn không ? chờ .đợi..
- Do có việc đột xuất nên mình chuyển về Vn để học tập mong các bạn giúp đỡ cho mình nhiều nhiều nhé
Cô bé cất giọng nói oanh vàng lên mọi người lắng nghe như bị hớp hồn.
dễ thương đến thế mà còn ăn nói dịu dàng thì còn thằng nào không si mê
chứ
- Mà bạn tên gì vậy ?
Nó cười nửa miệng không biết cô bé này muốn gì nữa mà cứ ra vẻ th1ch thức cái bọn con trai trong lớp :
- Các bạn muốn biết tên mình lắm hả ?
- Đương nhiên ! Sao lại không vào lớp không biết tên sao mà gọi được nhỉ ?
- Nhưng tên mình xấu lắm ! Nó tỏ ra vẻ ngượng ngùng ..
- Tên xấu cũng có là gì bạn đã đẹp quá rồi nên tên bạn cũng sẽ đẹp thôi hahahaa. Bạn nói đi
- MìnhHọ TRỊNH
- Aaaaa.. Bạn cũng họ Trịnh à ? Lại thêm một người nữa hả trời
- Lót chữ VỸ.TênTHIÊN THIÊN
-
- ThiênThiênhả?
- Họ Trịnh
- Lót Vỹ
- Tên Thiên hả
- Trịnh Vĩ Thiên ThiênKhông lẽ.
- Trời .không thể ..không thể nào có chuyện đó đượckhông thể nào
Chào các bạn ; mình từ Mỹ mới chuyển về VN .. mình tên là : Trịnh.Vỹ..Thiên.. Thiên
Cả lớp nhau nhau lên khi nghe cái tên đã thành huyền thoạikhông lẽ nào đó lại là nólà nó sao ??
- ThiênThiêncócó phảilàlà màykhôngThiên.
Con nhóc mỉm cười ra nước mắt, ôm chầm lấy con bạn. Con Chi như không tin vào mắt mình nữa.
- Tao đây, là tao đây, con bạn điên khùng của mày đây !
Liên Chi đẩy nó ra, nhìn nó từ đầu tới chân.
- Có thật mày là Thiên Thiên không?
- Phải, là tao, chúa đánh lộn chúa quậy chúa không làm bài và ăn hàng số một - con nhóc vừa nó vừa làm động tác minh hoạ
Đúng là nó rồi, đây đúng là nó rồi. Chi ôm chầm lấy nó khóc huhu. Nó
bây giờ quả thật khó mà nhận ra. Nó trắng hơn trước rất nhiều, tướng
thon thả hơn, tuy khuôn mặt không thay đổi gì nhưng nhìn kute hơn xưa
nhiều.bao nhiêu ký ức bao nhiêu nỗi nhớ nhung sau một năm 3 tháng bổng
tràn về bên đây.
Con Chi đứng đấy nhìn nó như chết trân. Hai hàng
nước mắt mỏng manh đang từ từ tuôn trào xuống ướt cả đôi gò má của
nó..đây là thật. hay đang mơ tại sao chứ.. mày đã trở về thật sao.. Có
phải không.. mày là Thiên. Là Thiên Thiên của tao.
Mày đã trở về. huhuhu
Cả lớp trong không khí yên lặng để lắng nghe những giọt nước mắt, những tiếng nấc nghẹn ngào sau bao nhiêu ngày xa cáchChi lấy lại bình tĩnh
mới nói chuyện được với nó :
- Vậy mà tao cứ tưởnghuhu, bấy lâu nay mày ở đâu ? Sao không báo cho tao biết, mày ác lắmhuhu, tao nhớ mày lắm biết không hả?
- Tao xin lỗi, tại bận quá nên không liên lạc gì được, mà thồi, đợi hết giờ rồi xuống căn tin đi tao kể mày nghe
- Uhm
Chuông reo, cả lớp nãy giờ im lặng cho hai tụi nó tâm sự, bây giờ nhào
lên ôm chồm lấy nó. Ai cũng mừng hết sức. sụt sùi với tụi trong lớp xong Chi kéo nó xuống căn-tin
Cả căn tin ai cũng nhìn nó, đâu ai biết
nó là con bé đã từng vang bóng một thời ở đây. Mấy đứa con trai nhìn nó
mà đi đụng bàn đụng ghế ngã chỏng queo rầm rầm
- Mày nói đi, một năm trời mày ở đâu, bệnh của mày.
- Tao sang Mĩ sau khi tao tỉnh dậy thì biết mình đang ở bên Mĩ. Ông
quản gia cũ của cha mẹ tao "ăn cắp" tao đem qua đó. Hồi đó giờ ổng vẫn
quản lí công ty và luôn tìm tao, nhưng không gặp. khi ổng dò ra tung
tích thì tao đã sắp ngủm rồi hihi.
- Rùi ổng đưa mày qua Mĩ chữa bệnh hả?
- Uk, nhưng hầu hết các bác sĩ đều lắc đầu, mém nữa là tao không gặp được mày rồi.
- Rồi sao nữa? - Con Chi nôn nóng hỏi dồn.
- Ông ấy đưa tao tới gần cả chục nước, cuối cùng khi tới Canada thì tao được cứu.
- Rồi sao mày trở nên như thế này. Mày khác quá đến cả tao còn nhìn
không ra mày nữa mà. Mày giống như một con người hoàn toàn khác. Không
phải là Thiên Thiên mà tao quen biết lúc trước nữa. Chuyện gì đã xảy ra
với mày vậy ?
- Tại tao thay máu, mà chắc máu này của một ng