XtGem Forum catalog
Hoa Hồng Giấy

Hoa Hồng Giấy

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3217273

Bình chọn: 10.00/10/1727 lượt.

nữ sinh không am tường thế sự.

- Mời cô ngồi. - Ông Lưu cố nói thật mềm mỏng, như sợ sẽ làm cô sợ.

Bạch Nhạn khom người cảm ơn, đợi ông Lưu ngồi xuống trước rồi cô mới ngồi, khiến người ta cảm thấy cô được giáo dục rất tốt, rất lễ phép.

- Hôm nay chúng tôi tìm cô chỉ là thủ tục thông thường thôi, cô đừng căng thẳng. - Ông Lưu nói.

- Vâng! Mời ông cứ hỏi! - Bạch Nhạn chăm chú nhìn thẳng ông ta.

Ông Lưu chép miệng liếc ông Cao, dường như không biết phải hỏi thế nào.

- Cô và Khang Kiếm ly hôn từ bao giờ?

- Sau lễ Quốc khánh! - Bạch Nhạn đáp.

- Cô… có biết trước đó anh ta có bạn gái không? - Ông Lưu khó nhọc mở miệng, câu hỏi này nghe sao vớ vẩn vậy nhỉ?

Bạch Nhạn cúi đầu thở dài:

- Tôi biết. Chính vì tôi mà anh ấy mới chia tay với cô ta. Họ bắt đầu yêu nhau khi Khang Kiếm còn ở trên tỉnh, ở bên nhau mấy năm liền.

- Hả? – Ông Lưu trợn tròn mắt, không biết phải nói gì thêm. Cô gái nhỏ này trông đâu giống một kẻ thứ ba?

- Thực ra tôi cũng vô tội. - Bạch Nhạn ngước mắt lên, ánh mắt bị một màng sương bao phủ - Mẹ tôi và bố Khang Kiếm là bạn cũ, hai chúng tôi là do bố mẹ định duyên. Mẹ Khang Kiếm bị bại liệt, anh ấy rất hiếu thảo, vì không muốn làm mẹ đau lòng nên mới đồng ý kết hôn với tôi và chia tay với cô giáo Y.

Mồm ông Lưu và ông Cao há hốc ra thành hình chữ O, ông Lưu chớp mắt, nửa ngày trời mới rặn ra được một câu:

- Vậy… cô có biết anh ta tặng nhà và xe cho cô ta không?

Hỏi câu hỏi này, ông ta thấy mình đầy tội lỗi.

Bạch Nhạn cắn môi, mười ngón tay xoắn vào nhau hồi lâu rồi mới gật đầu:

- Tôi biết. Vì yêu anh ấy nên cô giáo Y mới theo đến tận Tân Giang. Anh ấy cảm thấy có lỗi với cô ấy nên mới mua nhà, mua xe để cuộc sống của cô ấy được thoải mái và ít chịu tổn thương hơn.

- Căn nhà đó không phải là số tiền nhỏ đâu. - Ông Lưu nheo mắt lại, đăm đăm nhìn Bạch Nhạn - Tiền này ai trả, cô có biết không?

Bạch Nhạn cười chua chát, hàng mi dài khẽ chớp, một giọt nước mắt trào ra khỏi bờ mi rợp:

- Sau khi kết hôn tôi mới biết, số tiền đó là dùng ngôi nhà mới của tôi để thế chấp.

- Hả? - Ông Lưu và ông Cao sửng sốt.

- Lúc kết hôn chúng tôi làm mấy chục bàn tiệc, lại mua một căn nhà mới, chỗ tiền đó một phần của bố mẹ anh ấy cho, cũng có phần tích lũy của anh ấy từ sau khi đi làm, nhưng cũng đã tiêu gần hết. Anh ấy lại còn tặng nhà tặng xe, lấy đâu ra tiền? Anh ấy giấu tôi mang giấy tờ nhà đi thế chấp cho ông chủ của tập đoàn Hoa Hưng, nhờ ông ta ứng trước món tiền đó.

- Đem giấy tờ nhà thế chấp cho Hoa Hưng?

Bạch Nhạn lau nước mắt, rút trong túi xách ra một tờ giấy đưa cho ông ta.

- Đây là biên lai Hoa Hưng viết. Khang Kiếm giấu rất giỏi, nhưng có ngày tôi vẫn phát hiện ra, sau đó, tôi... cảm thấy sức chịu đựng của mình có hạn nên đã yêu cầu ly hôn. Tôi có thể chấp nhận quá khứ của anh ấy, nhưng tôi không thể chấp nhận việc trong cuộc sống hôn nhân có quá nhiều dấu vết của một người phụ nữ khác.

Ông Lưu cầm tờ giấy lên, giấy trắng mực đen, chữ ký xiêu vẹo của Hoa Hưng, con dấu đỏ chói của tập đoàn Hoa Hưng, rất thật, không thể giả được, thời gian ký văn bản là ngày 20-9.

- Xe và nhà hình như tháng 5 đã có, tại sao văn bản này lại để ngày 20-9? - Ông Lưu sắc bén phát hiện ra điều bất thường.

- Tôi cũng đã hỏi anh ấy, anh ấy bị ép, bất đắc dĩ phải tiết lộ rằng thực ra ban đầu anh ấy muốn âm thầm kiếm tiền để trả nợ, nhưng không ngờ việc cưới xin tiêu tốn quá nhiều, không nghĩ ra được cách nào khác, lại không dám đùa giỡn với sự nghiệp của mình nên đành đem nhà đi thế chấp.

Ông Lưu và ông Cao đưa mắt nhìn nhau, lời giải thích như vậy rất hợp tình hợp lý! Không hề làm trái nguyên tắc, căn hộ cải tạo lại diện tích hơn 200m2, tính theo giá thị trường cũng hơn hai triệu nhân dân tệ, đủ để thế chấp cho một căn hộ độc thân và một chiếc xe thể thao. Khang Kiếm thật sự bị vu oan ư? Anh ta vô tội? Không thể nào, Hoa Hưng sao dám khai bừa. Nhưng chứng cứ rành rành, không tài nào bới móc được.

Ông Lưu lắc đầu:

- Bạch Nhạn, chuyện này tạm gác sang một bên. Tôi hỏi cô một chuyện nữa, ngày 24-9, có phải cô đã từng mang hai triệu nhân dân tệ tiền mặt ra khỏi văn phòng Hoa Hưng?

Bạch Nhạn chớp đôi mắt to tròn, chậm rãi gật đầu:

- Đúng thế!

- Đó là tiền gì?

- Là tiền Hoa Hưng hối lộ cho Khang Kiếm!

Tóc trên đầu ông Lưu và ông Cao dựng đứng hết cả lên, ông Lưu đứng phắt dậy:

- Cô khẳng định đó là đưa hối lộ?

Bạch Nhạn gật đầu một cách nghiêm túc:

- Hoa Hưng nói cảm ơn Khang Kiếm đã giúp đỡ ông ta suốt mấy năm qua, lại giúp ông ta trúng thầu công trình trung tâm thương mại, ông ta không biết tôi thích cái gì nên tặng tiền để tôi thích mua gì thì mua. Tôi và ông ta không thân thiết, chỉ vì tôi là vợ của Khang Kiếm nên ông ta mới đối xử tốt với tôi như thế, thế chẳng phải hối lộ Khang Kiếm là gì?