XtGem Forum catalog
Hoàng Hậu Nghịch Ngợm Và Vương Phi Ngây Thơ

Hoàng Hậu Nghịch Ngợm Và Vương Phi Ngây Thơ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 326242

Bình chọn: 7.00/10/624 lượt.

do ngươi dụ dỗ vào con đường bất lương"

-"Cậu làm như bọn họ hành nghề ăn trộm ăn giật gì của ta dậy" Y nói

-" Không liên quan tới cậu"

-"Nàng dù sao cũng là người của trẫm, trẫm hứa với ngươi sẽ đối tốt với nàng" Chàng tha thiết nhìn nhỏ, nhỏ cúi mặt thẹn thùng, cô há miệng
nhìn, y lấy tay đẩy miệng của cô ngậm lại rồi nói

-"Đúng đấy Jenny
đừng có chia cắt họ, tớ không muốn bọn họ giống tomeo và lulaet đâu" Y
gật gù nói, "bốp" một quả ổi nằm gọn trên đầu y

-"Là romeo và giuliet"

-"Kệ nó ai quan tâm, miễn có o và et là được rồi" Y xoa xoa đầu bất mãn nói

-"Tớ không dễ dàng thế đâu tớ muốn xem thử anh ta đối tốt thế nào với Lan, như thế tớ mới yên tâm" Cô dễ chịu nói

-"Ừ vậy có phải tốt không, nhưng mà cậu nói cong chúa vậy cậu tì
sao...chẳng phải cậu cũng có boy friend rồi sao" Y nhếch nhếch lông mày
vẻ mặt gian manh nói, cô đỏ mặt hứ rồi tức giận quay mặt đi nơi khác

-"Cậu có bạn trai rồi hả, ai vậy?" Nhỏ hứng hở nói

-"Ảnh đó" Y cười tươi chỉ vào mặt Tư Kì Phong

-"A, thật là handsome nha, chúc mừng cậu Jenny" Nhỏ cười tít mắt trong
khi đó cô đỏ mặt tía tai, hắn bước đến ôm trọn cô vào lòng

-"Hu" Y mếu máo

-"Cậu sao vậy" Nhỏ lo lắng hỏi

-"Ai cũng có đôi có cặp hết còn có mình tớ à, lẻ loi cô đơn tớ buồn tớ tủi"

-"Tội khong? Tội chưa xử á, dẹp cái mặt ấy qua một bên đi" Cô làm giọng an ủi sau đó đanh đá nói, hai người lại như thế mà cãi nhau chí chóe, 1 người ôm ấp vợ mình, yêu thương dỗ dành, 1 người đứng đó đầu đuôi hiểu
gì chết liền, hai người một nam một nữ ồn ào lấy trứng nói và đá giận
ném vào nhau không để ý gì đến một người tuấn mĩ bất phàm đang mang cơn
tức giận mang chữ "ghen" to tướng mặt mày càng ngày càng tối tăm đến
đáng sợ, ánh mắt như có hàng ngàn viên đạn trong khẩu súng khổng lồ, cứ
thế mà nhìn hai người họ cãi nhau vô cùng là" thân thiêt"

-"Ha ha ha ha ha ha aha ha ha.......Các...ngươi....ha ha..mau giết
ta...đi...a ha ha ha" Cô cười khẩy nhìn ả,không có ai trên gương mặt lấy một chút biểu tình thương lấy ả, trừ một người đó là nhỏ, nhỏ có chút
xót xa khi nhìn thấy ả như thế, ả quằn quại cười đến muốn chết, ả cứ thế đứng lên rồi ngả lăn ra sàn, gập bụng lại mà cười ngoặt nghẽo, nhỏ nhăn mặt, ánh mắt lương thiện chớp động từng chút một

-"Jenny như thế
này đủ tồi, làm ơn mà dừng lại đi" Nhỏ nắm lấy cánh tay cô, yếu ớt nói,
nhỏ có thể hiểu được Jenny tức giận thế nào về việc nhỏ bị thương, nhỏ
cũng không thể tha thứ được nhưng là lúc nhỏ bị đánh nhưng bây giờ nhỏ
lại muốn cầu xin cho ả, nhỏ lúc này là đồng tình thương ả, cô quay người nhìn nhỏ, ánh mắt có chút khó hiểu

-"Cậu điên à, ả ta cho người
đánh cậu ra nông nỗi này, phải có người dìu mới đi được, coi như là gần
thành tàn phế luôn rồi đó, nói tớ tha cô ta xin lỗi nha tớ không làm
được" Cô lạnh tanh nói

-"Jenny tớ tất nhiên là đồng ý với cậu nhưng cậu không cần dùng biện pháp nói quá lên như thế chứ, đánh ở lưng đâu
có liên quan đến chân tay đầu mà tàn phế" Y lí thuyết nói

-"á, cậu ăn gì mà đạp tớ hoài vậy" Y nhảy cẩng lên ôm lấy bàn chân vô tội của mình

-"Thế thì cậu nên im miệng lại đi"

-"Jenny tớ xin cậu đó, được không, tớ không muốn đâu...hu hu tha cho cô ta đi" Vừa nói vừa khóc từng giọt nước mắt quệt một đường dài lên gương mặt bầu bĩnh với đôi môi chúm chím mếu máo càng làm cho người ta đau
lòng

-"Lan Nhi đừng khóc, nàng khóc sẽ làm tổn hại đến sức khỏe đầy" Chàng hốt hoảng ôm nhẹ lấy nhỏ mà tưng chút vỗ về

-"Jenny cô nương mau đưa thuốc giải cho ả ta đi, Lan Nhi mới tỉnh dậy
vết thương lại thế này cứ để nàng khóc sẽ tổn hại đến sức khỏe mất"
Chàng lạnh lùng nói

-"Jenny hoàng thượng nói đúng đầy nàng mau đưa
thuốc giải cho ả đi, dù sao chũng ta cũng là khách ở đây" Hắn ấm áp nói, cô chẹp miệng rồi gật đầu, xòe tay đưa trước mặt y

-"Gì"

-"Thuốc giải"

-"à, đây nè"

-"Cái bản mặt lúc nào cũng ngu ngơ thấy ghét"

-"Ủa lạ nha, tớ đâu có làm gì cậu sao cậu ăn cứ đâm thọc tớ hoài vậy" Y nhăn mặt, lông mày nhếch lên rõ rệt, khóe miệng mếu máo đến phát tội

-"Uống đi" Cô bước đến gương mặt vẫn hiện rõ vẻ tức tối đưa thuốc vào miệng ả ta, ả mau chóng nuốt xuống rồi lăn ra bất tỉnh

-"Hả, gì nữa đầy" Cô lắc đầu quay lại nhìn y đang ngồi uống trà một cách thông thả

-"Tiến Vinh cậu cho cô ta uống lộn thuốc rồi hả"

-"Bậy bạ"

-"Chớ không phải a, ông là chuyên gia đó, chẳng phải lúc ông bị đau
bụng lại vớ nhầm vào đống thuốc trợ tim của papa ông sao, kết quả ông
ngất xỉu được đưa vào bệnh viện vì bị sốc thuôc" Cô hồi tưởng mà không
ngừng cười đến toét miệng, y nhíu mắt nhìn cô

-"Hừ, cậu đúng là
thích đâm thọc nhỉ, lần này không có chuyện đó đâu, vì cô ta cười nhiều
quá nên mới mệt mà xỉu giống cậu mấy trước đi xem kịch của trường đó" Y
nhếch môi cười trả thù

-"Cậu..." Cô tức đến thở hồng