
br/>
I close my eyes and the flashback starts-
I'm standing there, on a balcony in summer air.
I see the lights; see the party, the ball gowns.
I see you make your way through the crowd-
You say hello, little did I know...
That you were Romeo, you were throwing pebbles-
And my daddy said "stay away from Juliet"-
And I was crying on the staircase-
begging you, "Please don't go..."
And I said...
Romeo take me somewhere, we can be alone.
I'll be waiting; all there's left to do is run.
You'll be the prince and I'll be the princess,
It's a love story, baby, just say yes.
So I sneak out to the garden to see you.
We keep quiet, because we're dead if they knew-
So close your eyes... escape this town for a little while.
Oh, Oh.
Cause you were Romeo - I was a scarlet letter,
And my daddy said "stay away from Juliet" -
but you were everything to me-
I was begging you, "Please don't go"
And I said...
Romeo take me somewhere, we can be alone.
I'll be waiting; all there's left to do is run.
You'll be the prince and I'll be the princess.
It's a love story, baby, just say yes-
Romeo save me, they're trying to tell me how to feel.
This love is difficult, but it's real.
Don't be afraid, we'll make it out of this mess.
It's a love story, baby, just say yes.
Oh, Oh.
I got tired of waiting.
Wondering if you were ever coming around.
My faith in you was fading-
When I met you on the outskirts of town.
And I said...
Romeo save me, I've been feeling so alone.
I keep waiting, for you but you never come.
Is this in my head, I don't know what to think-
He knelt to the ground and pulled out a ring and said...
Marry me Juliet, you'll never have to be alone.
I love you, and that's all I really know.
I talked to your dad -- go pick out a white dress
It's a love story, baby just say... yes.
Oh, Oh, Oh, Oh, Oh.
'cause we were both young when I first saw you
Nhịp nhàng mà êm ái, nhỏ cứ thế thả hồn vào bài hát, cả chính điện nín thở đắm chìm im lặng, hai người hòa hợp nhảy với nhau thật ăn ý, điệu nhảy van nhẹ nhàng
nhưng cũng đầy táo bạo, hắn lửa khí cao chùn chùn nhưng cũng phải ngây
ngất bởi dáng vẻ xinh đẹp của cô, nếu kia là hắn không phải y thì tốt
quá,hắn ghen tị tại sao hai người lại nắm tay nhau như thế, y thì đưa
tay giữ chặt eo cô, tay cô đặt lên vai y cứ thế bước chân vô cùng đều,
cô ngã người y đỡ lấy, dợm từng bước, ai cũng lác mắt, kết thúc bài hát
là không khí im lặng bao trùm, y cùng cô nhún một cái chào khán giả, một tràng hoan hô kịch liệt diễn ra, chúng phi tân như tức giận cả một bọn ú ớ ngồi đó không biết làm sao
-"Lan Nhi tuy không hiểu nàng hát gì nhưng giọng nàng thật sự là rất hay, thật là uổng tiếc khi đến bây giờ ta mới đươc nghe"
-"Ưm, Lan sẽ thường xuyên hát cho Tuân nghe được không" Nhỏ trìu mến nhìn chàng
-"Đúng là thành công mĩ mãn mà"
-"Ờ hơ...Jenny tui nghĩ là tui có chuyện rồi"
"BỐP" liền sau đó là một cú đấm tức giận của hắn đấm thẳng vào gương
mặt mĩ mạo của y, nhỏ trợn mắt hốt hoảng nhìn, cô đơ người nhìn hắn, sau đó hét lớn
-'Tư Kì Phong chàng làm cái trò quái gì thế"
-"Nàng im đi" Cô thân thiết với y như thế tim hắn không hiểu sao đau lắm, tại sao cô không hiểu
-"Chàng dám lớn tiếng với thiếp"
-"Thế thì sao, hừ" Hắn nói rồi quay ngoắc người bỏ đi, triều đình kẻ
nào cũng xầm xì to nhỏ, olamf cô càng bực thêm, nhỏ đứng tại trận táy
máy không biết làm gì, cứ ngồi im ru ngước mắt nhìn.Y được vài người dìu dậy, lau vết máu bên khóe miệng
-"Chông của cậu ghen rồi" Nói đoạn cũng quay ,mặt mà bỏ đi
-"2 cái người này" Cô bực tức dậm chân xuống đất, khoát tay mím môi nói.
-"Chàng rốt cuộc là làm sao đây" Cô bực tức nhìn người đang nằm nghiêng
vờ ngủ trên giường, gươg mặt đủ các loại sắc thái, cô hít lấy một hơi
rồi thở ra một hồi dài
-"Được rồi, thiếp làm sai gì, chàng đừng có
giả vờ nữa, nếu như chàng còn tiép tục như thế, thiếp bỏ đi cho xem" Vờ
đứng dậy bước vài bước đã bị hắn nắm lấy tay kéo người cô lại đối mặt
với hắn
-"Nàng thật không biết"
-"Biết chết liền
-"Nàng tại sao lại như thế...." Hắn nói bằng giọng hờn dỗi làm xém nữa là cô té ngã ra đất
-"Chàng nói như thế là thế nào" Cô khó chịu nhíu mày, thật sự là cô đã
đoán biết được lí do nhưng muốn chính hắn thừa nhận, trong lòng cô đang
hoa lá nhảy múa tung tăng sắc màu phơi phới tươi sáng. Tiệc tàn, cô lập
tức tạm biệt cặp oan gia nhà Tuyết Lan rồi thẳng tiến đến gian phòng của hắn, bước vào đã thấy một thân bạch y n