XtGem Forum catalog
Học Viện Danh Giá

Học Viện Danh Giá

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 326520

Bình chọn: 7.5.00/10/652 lượt.

nó ở cạnh, Xử Anh lại
khiến nó bị sự ích kỉ của bản thân làm lu mờ, và cô hoàn toàn chưa bao
giờ biết nắm bắt nó.

– Em… xin lỗi, vì luôn chỉ biết, ganh tỵ với chị…! Em rất vui, vì Xử Nữ là chị gái em, và em có một gia đình yêu thương mình…!!

Xử Nữ chưa từng nhận ra, những gì cô làm lại khiến người em gái này
phải chịu nhường ấy đau khổ. Có lẽ, chuyện đến nước này, phần nào cũng
là lỗi do cô cả.

Chợt, điện thoại của Xử Nữ reng lên. Bỏ tay khỏi Xử Anh, cô thò tay vào túi, lấy điện thoại mà áp vào bên tai.

– Tớ nghe đây Ma Kết. Cậu nói gì chứ?!! T-Tớ đến ngay!!!

Xử Anh đưa tay quệt vội mấy giọt nước mắt, khẽ nghiêng đầu nhìn chị
bằng đôi mắt khó hiểu. Khuôn mặt Xử Nữ, trở nên nghiêm trọng đến căng
thẳng.

– Song Ngư và Sư Tử… Dù sao, chúng ta cần phải đến bệnh viện ngay!!

oOo

Xử Nữ và Xử Anh tức tốc đến bệnh viện, cũng là nơi ban nãy nhóm Cự
Giải đưa Song Tử vào. Rẽ ở chỗ cuối hành lang, hai chị em họ nhìn thấy
tụi nó, đang ngồi trước căn phòng cấp cứu đang sáng đèn.

– Có chuyện gì vậy?! Nè!!

Trước bộ dạng thểu não kia, sự lo lắng của Xử Nữ càng dâng cao hơn.
Lúc này, khi nhìn một lượt, cô phát hiện ra, nhóm đi tìm Sư Tử và Song
Tử, quần áo của họ dính đầy máu. Một cảm giác bất an tột cùng dâng trong Xử Nữ, cô vội chạy đến chỗ Ma Kết.

– Ma Kết!! Nói tớ nghe, có chuyện gì?! Song Ngư và Sư Tử đâu rồi?! Là ai đang ở trong đó???

– Chị à!

Kim Ngưu ngước đôi mắt thẫn thờ nhìn Xử Anh rồi Xử Nữ. Chuyện của họ
có vẻ đã giải quyết xong, mà cô cũng chẳng còn ác cảm với cô gái kia
nữa. Dù sao lúc này, tâm trí Kim Ngưu đâu còn nghĩ đến chuyện đó nữa.
Đến cả việc chẳng thấy Khánh Đăng và Thiên Hạt đâu, tụi nó cũng chẳng
muốn nghĩ đến nữa.

Ma Kết để mặc cho Xử Nữ lay mình thế nào, cậu vẫn im bặt. Mỗi lần
nghe cô gọi mình, cậu càng hụt hẫng hơn, viễn cảnh lúc đó lại hiện lên,
như một nỗi ám ảnh mà cậu không muốn nghĩ đến. Đôi mắt sáng suốt ngày
nào trở nên đục ngầu.

– Ma Kết!!!

– Cậu để yên cho Ma Kết đi!! Cậu ấy đã áp lực lắm rồi!!

Xử Nữ lúc này nhìn sang người vừa phát ngôn, bộ quần áo kia cũng dính đầy máu tươi. Cô vùng vằng đi lại, hai tay đặt trên vai Bạch Dương.

– Vậy thì cậu nói đi!!

Đôi mắt Bạch Dương lia đi chỗ khác. Cậu nhìn sang Nhân Mã đang cúi gầm mặt, cố che đi khuôn mặt sầu não và đôi mắt đỏ hoe.

– Lúc bọn tớ chạy đến, chỉ nhìn thấy mỗi Ma Kết và Thiên Yết… cùng
với Song Ngư… nằm bất động dưới đất với vũng máu của chính mình…

– Cái… gì…?

Xử Nữ dường như không tin vào tai mình. Song Ngư bất tỉnh, nằm trên
vũng máu, bảo cô tin thế nào?! Cả Xử Anh đứng đằng sau cũng vậy. Chỉ mới vài giờ trước, cậu ta còn cười nói cơ mà. Đến lúc này, cô không còn
nghĩ đến tại sao, mình lại lo lắng cho tụi nó nữa rồi.

Xử Anh cắn chặt môi dưới, cố ngăn không cho nước mắt chảy ra, cô hỏi mà giọng lạc đi.

– Còn… Sư Tử thì sao…?

Một không khí im lặng bao trùm. Bạch Dương và Thiên Bình nhìn nhau.
Dù hai cậu nằm trong nhóm tìm kiếm họ, thì lúc đến nơi, hai người đã
không thấy Sư Tử đâu rồi. Dù cho có hỏi Ma Kết và Thiên Yết bao nhiêu
lần, hai cậu vẫn chỉ im lặng với khuôn mặt tuyệt vọng.

Tụi nó cũng im lặng. Điều duy nhất mà tụi nó biết, là bên trong căn
phòng cấp cứu lạnh lẽo kia, Song Ngư đang trong tình trạng rất nguy
kịch.

Thiên Yết đứng dựa vào tường, cả cậu và Ma Kết đều không có ý định
trả lời. Nãy đến giờ, họ chưa mở miệng dù chỉ một lần. Hai cậu vẫn còn
nhớ như in, khoảnh khắc bi kịch lúc đó. Dù cho ép bản thân nghĩ rằng đó chỉ là tưởng tượng, thì đó vẫn
là một cơn ác mộng hiện thực mà không một ai có thể chấp nhận.



Vượt qua khỏi cánh rừng, điều đầu tiên Ma Kết và Thiên Yết nhìn thấy là một cảnh tượng màu máu đau thương.

Nằm dưới đất là Song Ngư, trên người khắp các vết thương nặng nhẹ,
nằm trên vũng máu của chính mình. Còn bên ngoài vực thẳm kia,là Sư Tử
đang rơi xuống.

– Sư Tử!!!

Thiên Yết vội vàng chạy tới. Cậu nằm hẳn dưới đất, vươn tay ra mà cố
chụp lấy bàn tay nhỏ nhắn kia. Cậu dùng toàn bộ sức lực mà giữ lấy.

– Bám chắc vào!! Tớ sẽ kéo cậu lên!!!

Sư Tử có thể cảm thấy, bàn tay mình đang được nắm lấy, và cả giọng
nói kia. Dù vậy, con mắt phải của cô vẫn đục ngầu một cách vô cảm, không hề có ý định nắm lấy bàn tay Thiên Yết. Nếu cứ như vậy, cậu sẽ không
thể kéo cô lên được. Mà Ma Kết, lại đang bị đám người kia cản trở.

– Sư Tử!! Cậu có nghe tớ nói không?? Sư Tử!!

Đến lúc này, Sư Tử mới ngẩng đầu lên nhìn Thiên Yết. Khuôn mặt cậu đỏ ửng lên vì dùng sức quá nhiều, thở hồng hộc. Con mắt cô vẫn vô cảm,
nhưng đan xen sợ hãi. Nếu cứ như vầy, Thiên Yết cũng sẽ rơi xuống mất.
Cô không muốn, có thêm bất kì người nào phải hi sinh vì cô nữa. Quá đủ
rồi!! Sư Tử chợt mỉm cười.

– Làm ơn hãy buông ra, Tiểu Yết! Và hãy cứu Tiểu Ngư! Tớ xin cậu!!

Đôi mắt màu khói mở to. Sư Tử, đã nhớ lại từ lúc nào?