Học Viện Danh Giá

Học Viện Danh Giá

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 328360

Bình chọn: 9.00/10/836 lượt.

y yêu
thương và cho Tử Nhi những điều tốt đẹp nhất. Người chủ động cho con gái hứa hôn cùng Tiểu Ngư cũng là chủ ý của Cát Linh. Không phải cô thiên
vị cho con trai của bạn thân, bởi mẹ Tiểu Yết cũng là bạn thân cô thôi.
Chỉ là chẳng hiểu sao, Cát Linh cảm thấy Tiểu Ngư có gì đó có thể cảm
hoá được con gái cô. Bởi vì, Tử Nhi dù cười bao nhiêu, nhưng chưa bao
giờ thực sự vui vẻ.

Lúc này, nhìn con gái vừa nói chuyện một cách vui vẻ vừa giải toán nâng cao gì đó với Tiểu Ngư, Cát Linh khẽ mỉm cười.

Đôi đồng tử màu xanh thẫm của Tử Nhi chỉ toàn phản chiếu hình ảnh của mấy bài toán nâng cao trong quyển sách, hoàn toàn không để ý đến việc,
Tiểu Ngư thỉnh thoảng lại liếc nhìn mình.

Cái điện thoại bỏ trong túi của Tiểu Ngư reo lên, cậu bé nhận cuộc
gọi rồi áp vào tai. Nhận thấy người gọi là thằng bạn, Tiểu Ngư rời mắt
luôn khỏi quyển sách. Tử Nhi tò mò cũng nhoài người áp tai vào điện
thoại mà nghe trộm.

Nghe một lúc mới biết chuyện bận của Tiểu Yết là phải vào thăm một
người bà con vừa nhập viện, nên cậu sẽ đến trễ một chút. Chỉ là đến trễ, không phải không đi, Tiểu Yết chắc nịch như vậy.

Đúng lúc đó, chợt một chấn động khiến bàn tay của Tiểu Ngư buông ra,
đánh rơi luôn cái điện thoại đang cầm xuống. Chấn động đó cũng khiến cho Tử Nhi mất thăng bằng, ngã nhào vào người Tiểu Ngư.

Cát Linh hoảng hốt bỏ quyển sách xuống, vừa tiến đến bên hai đứa trẻ, cô vừa hỏi lớn với người tài xế.

– Có chuyện gì vậy?!

– Bà chủ, không hay rồi! Phanh xe gặp trục trặc gì đó, không thể dừng xe lại được!!

Qua cái giọng kinh hãi kia của người tài xế, Cát Linh càng thêm hoảng sợ. Ngẩng đầu nhìn ra ngoài, đôi mắt đen láy của cô lộ rõ tia kinh sợ.
Trước mặt họ, từ ngã tư kia, một chiếc xe tải đang chạy qua. Cứ thế này
sẽ đụng phải mất. Nghĩ vậy, Cát Linh vội vàng quay sang hai đứa trẻ. Tử
Nhi đang được Tiểu Ngư ôm chặt, dường như cậu bé cũng nhận ra sự nguy
hiểm. Cô nhào đến, choàng tay ôm lấy hai đứa trẻ.

Người tài xế nọ vội vàng bẻ lái để tránh mấy chiếc xe đang vội nhường đường và bóp kèn inh ỏi, nhưng trên hết là chiếc xe tải trước mặt kia.
Có lẽ do bẻ lái quá đột ngột, khiến người trong xe ngã hẳn về một phía
theo lực.

Tiểu Ngư vẫn ôm chặt Tử Nhi trong tay, răng cắn chặt môi đến bật máu. Ban nãy vì va chạm mạnh vào cửa xe, tay cậu bé có sượt qua một thứ gì
đó khiến nó rỉ máu. Dù vậy, Tiểu Ngư nhất quyết không buông cô bé ra.
Cát Linh cũng không ngoại lệ, cô cũng ôm chặt hai đứa trẻ trong vòng
tay.

Chiếc xe sượt qua bờ ngoài của chiếc xe tải tạo ra một chấn động
mạnh, sau đó mất đà mà chệch hướng, sau đó tông vào một gốc cây đại thụ
bên đường mà mất thăng bằng khiến chiếc xe bị lật ngược.

Người đi đường bắt đầu nhận thấy sự bất ổn, ùa ùa chạy đến bao quanh
mà bàn tán xì xào. Xen lẫn giữa rừng ánh mắt hiếu kì là những ánh mắt lo lắng tột độ. Một số người vội vàng chạy đến chỗ chiếc ô tô bị lật kia
một cách hoảng hốt.

oOo

Tiểu Yết đang ngồi trong xe trên đường đến sân bay, đôi mắt kinh hãi
nhìn trân trân vào màn hình điện thoại. Rõ ràng là đang nói chuyện với
Tiểu Ngư, chợt một loạt những âm thanh chán động như tiếng sụp đổ vang
lên không ngừng. Dù cho cậu bé có gọi tên hai người bạn bao nhiêu lần,
đáp lại vẫn chỉ là những âm thanh đáng sợ ấy. Không lâu sau đó thì cuộc
gọi bị ngắt từ đầu dây bên kia. Trong lòng Tiểu Yết dâng lên sự lo lắng
kèm sự hoảng sợ tột độ mà trước giờ, cậu bé chưa từng có…

oOo

– Đ-Đau quá, Tiểu Ngư…

– T-Tớ nhất định… nhất định tớ sẽ đưa cậu ra khỏi đây!!!!

– Tiểu Ngư… Cát Linh… mẹ… mẹ Linh…

– Tớ nhất định đưa cậu ra mà!!!!!

Ở một đống đổ nát của một tai nạn lật xe vừa xảy ra, một cậu bé với
cơ thể dính đầy máu, có cả máu cậu và không phải của cậu, đang quỳ sụp
bên ngoài, đôi tay trẻ con cố hết sức kéo cái cửa xe móp méo vì vụ tai
nạn kia ra. Bên trong chiếc xe, là một cô bé khác, bị mắc kẹt nửa thân
người bên trong. Những giọt máu tươi từ đầu, từ trán, từ tay chân không
ngừng chảy và thấm đỏ cả cơ thể nhỏ nhắn của cô bé.

Tiểu Ngư vừa cố hết sức để lôi cái cửa xe không tòn vẹn bị dính chặt
kia ra để cứu Tử Nhi còn đang mắc kẹt, vừa không ngừng hét lên cầu xin.
Cậu thực sự hối hận rồi, lẽ ra thay vì đọc mấy quyển sách kia, hay giải
mấy bài toán ngu ngốc, cậu phải tập thể lực chứ. Bản thân Tiểu Ngư cũng
biết, tập cấp mấy, thì sức lực của một thằng nhóc sáu tuổi không tài nào có thể lôi cái cửa xe dính chặt bởi mấy chỗ móp méo kia ra được. Nhưng, cậu phải làm. Cậu phải cứu Tử Nhi ra khỏi đó!!!!

Những người hiếu kì bu đầy xung quanh bắt đầu cảm thấy thương cảm. Họ chạy tới, cố sức kéo Tiểu Ngư khỏi đó.

– Cậu bé, rời khỏi đó đi! Chỗ đó rất nguy hiểm!!

– Thả tôi ra!! Thả ra mau!!!

Cậu bé cố hết sức vùng vẫy khỏi đám người lạ mặt. Vấp té, Tiểu Ngư
vẫn cố hết sức bò lại chỗ chiếc xe lật ngược. Bàn tay với ra, nắm lấy
bàn tay dính đầy máu của cô bé còn đang kẹt bên trong chiếc xe thông qua lớp cử


XtGem Forum catalog