XtGem Forum catalog
Học Viện Danh Giá

Học Viện Danh Giá

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 328452

Bình chọn: 7.5.00/10/845 lượt.

Tử, có một vết bớt hình
sao biển.

– Sau tai cậu có gì này Tử Nhi? Uầy, hình dạng sao biển á? Kì lạ quá đi~

– Kệ! Cũng dễ thương chứ bộ!

Sư Tử khó chịu giật mạnh tay mình khỏi Song Ngư, đồng thời lùi lại
vài bước. Hết nắm lấy cái cổ tay bị nắm chặt, Sư Tử lại sửa lại phần tóc bị Song Ngư vén lên ban nãy. Trước khi cô kịp nói điều gì, Song Ngư
đứng cách đó khoảng chục bước chân đã lên tiếng trước.

– Cậu… thực sự là Tử Nhi.

– Rốt cuộc cậu đang nói về điều gì vậy Song Ngư? Cậu nói cứ như thể chúng ta đã quen nhau từ trước vậy.

Nói đến đây, đầu Sư Tử chợt đau nhức. Nhận thấy điều đó, sự lo lắng
dấy lên trong lòng Song Ngư, không chỉ vì, cô có lẽ là Tử Nhi mà thôi.
Nhưng trước khi cậu kịp chạy lại, Sư Tử đã vừa hít thở vừa nói.

– Xin lỗi, tớ, không thể nhớ được, trước đây, đã từng gặp cậu, hay không! Hoàn toàn không nhớ ra…

Trong lòng dâng lên một sự thất vọng nặng nề. Giờ thì dù thế nào, cậu cũng có thể chắc chắn, Sư Tử chính là Tử Nhi. Cậu mừng, rất mừng và
hạnh phúc vì cô vẫn còn sống, một cách khoẻ mạnh. Nhưng lại thất vọng
khi cô chẳng có vẻ gì là nhớ ra cậu.

Sư Tử chẳng hiểu sao, khi nhìn vào đôi mắt màu cafe kia, cô lại đọc được một nỗi buồn vô hình nào đó, và điều đó khiến Sư Tử thấy không thoải mái chút nào. Lấy lại sự bình thản vốn có, cô lên tiếng hỏi Kỷ Sơn.

– Ba à, hôn phu của con, là Song Ngư sao?

Kỷ Sơn không trả lời câu hỏi của con gái. Đối với Sư Tử, và cả bản thân ông cũng biết rằng, im lặng đồng nghĩa với chính xác.

Theo phản xạ thường tình, khi biết mình bị bắt hứa hôn với một người
mà họ không yêu, người ta sẽ nổi giận hoặc kịch liệt phản đối. Nhưng
trong số đó không có Sư Tử, cô là ngoại lệ. Sư Tử chưa từng quan tâm
mình sẽ lấy ai, vì bản thân cô chưa từng quan tâm đến cái thứ mơ hồ mang tên tình yêu.

Đưa mắt nhìn Song Ngư, người con trai mà Kỷ Sơn bảo sẽ là chồng tương lai của cô, Sư Tử hoàn toàn bình thản, bình thản đến lạ. Đảo mắt một
vòng, Sư Tử chợt vừa quay người vừa nói.

– Tuỳ ba, ba muốn sao cũng được. Con không quan tâm. Xin thất lễ, con có việc bận, con xin phép đi trước.

Sư Tử bước ngang qua Nhật Nam. Hai anh em họ nói với nhau gì đó một lúc. Sư Tử khẽ gật đầu rồi bước đi.

Song Ngư theo phản xạ lập tức chạy đến toan giữ cô lại. Nếu Sư Tử
thật sự là Tử Nhi, cậu hoàn toàn không muốn cô rời đi như thế một lần
nào nữa, như trước đây khi cô rời bỏ cậu. Nhưng còn chưa kịp nắm lấy bàn tay kia, Song Ngư đã bị Nhật Nam giữ lại. Cậu quay phắt ra sau nhìn
bằng đôi mắt khó hiểu, nhưng Nam chỉ khẽ lắc đầu.

– Nhật Nam. Cậu biết gì đó, đúng không?

Làm nhiệm vụ của một người im lặng quan sát từ nãy đến giờ, lúc này Thiên Yết chợt lên tiếng.

Kim Ngưu lén nhìn sang Thiên Yết. Vẻ mặt lạnh lùng hơn mọi khi, đôi
mắt cứ như sâu thăm thẳm. Cô có lẽ không hoàn toàn hiểu cậu, đó là lẽ
đương nhiên. Nhưng, ít nhất lúc này, cô biết, cậu đang rất đau khổ.

Nam xoay nửa người, đối diện với Thiên Yết, đồng thời bỏ tay khỏi
Song Ngư. Lướt mắt nhìn Thiên Yết và tụi nó một lượt, cậu biết rõ có
giấu cũng chẳng được gì nữa. Nghĩ vậy, Nam chậm rãi gật đầu. Nhìn Song
Ngư, lại lia mắt sang nhìn Thiên Yết, giọng của Nam đều đều vang lên.

– Con bé, thật sự chính là Tử Nhi. Là cô bé năm xưa hay chơi cùng các cậu, đồng thời là vị hôn thê từ thuở nhỏ của Song Ngư.

Dù đã nghe Kỷ Sơn nói ban nãy, và bây giờ còn nghe cả Nhật Nam nói,
nhưng Thiên Yết vẫn không thể tin được. Hai lỗ tay cậu lùng bùng, lồng
ngực thắt chặt một cách đau đớn.

– Tớ không hiểu chuyện gì hết, nhưng, làm ơn hãy kể đi được không, Nhật Nam?

Giọng Xử Nữ vang lên một cách kiêng dè. Tụi nó trừ Song Ngư và Thiên Yết quay sang nhìn cô bạn lớp phó, rồi lại nhìn sang Nam.

Thiên Hạt nhìn Nhật Nam chằm chằm. Trong tim cô len lỏi cảm giác rất khó chịu nhưng lại không hiểu tại sao.

Nhận thấy bầu không khí căng thẳng đến ngột ngạt, ông bà Hoàng đứng
dậy rời đi. Bản thân họ cũng đã biết lí do khi Kỷ Sơn ban nãy đã kể cho
họ nghe.

Tụi nó hoàn toàn không để ý đến Hoàng Chủ tịch và Chủ tịch Phu nhân
vừa rời đi. Vì lúc này, toàn bộ sự chú ý của tụi nó đều dồn hết vào Nhật Nam.

Nam còn chưa biết phải mở lời thế nào, thì giọng nói trầm đã vang lên một cách nghiêm nghị của Ngài Chủ tịch đáng kính của Vũ Gia đã vang
lên.

– Ta sẽ kể tất cả. Dù sao, cũng chẳng giấu được nữa.



Cô tiểu thư độc nhất của tập đoàn nhà họ Vũ là một thiên tài. Dù chỉ
mới bốn tuổi, cô bé đã thông thạo tiếng Anh và có khả năng học một ngôn
ngữ chỉ vỏn vẹn trong mười lăm phút. Lại rất thông minh. Cô tiểu thư
thiên tài của Gia tộc Leo nổi bật với đôi mắt màu xanh thẫm kì lạ, con
gái của Kỷ Sơn và Cát Linh, Vũ Sư Tử.

Con trai duy nhất của Gia tộc Pisces, là một thần đồng lập dị. Có khả năng ghi nhớ mọi thứ dù chỉ nhìn sơ qua chưa đến một giây và sẽ không
bao giờ quên, cậu ấm nhà họ Hoàng chỉ là một cậu bé mới lên năm dễ nhận
ra