watch sexy videos at nza-vids!
Hotgirls Siêu Quậy

Hotgirls Siêu Quậy

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325393

Bình chọn: 8.00/10/539 lượt.

kia.

“Nhưng lỡ nó quá tầm kiểm soát?”

“Đừng lo…kế hoạch đã xong rồi. Chỉ cần thêm chút thời gian nữa thôi để tìm ra kẻ đứng sau cùng của tất cả.” – Nó hơi cắn môi.

“Sau cùng? Không phải ông ta à? Chị tưởng là Ngô Thái Minh?” – Ropez chợt cau mày.

“Không, chỉ là con cờ chủ chốt thôi. Kẻ đứng sau nguy hiểm hơn nhiều. Kẻ đó trong nội bộ, là người quen nên nắm rất rõ tất cả mọi thông tin. Kẻ đó mối chính là mối nguy hiểm thật sự.” – Nó liếm môi.

“Ok…thế thì tìm ra hắn ra đi. Chị cúp đây, giữ gìn sức khoẻ” – Ropez thở dài.

“Vâng, chị cũng thế.” – Nó nói rồi buông điện thoại xuống.

Từ lúc trở về Việt Nam từ Hawaii cũng được gần một tuần rồi mà nó chẳng thèm đến công ty, chỉ đến trường cho có lệ thôi. Nó đang câu dẫn con mồi, chờ con cá sập bẫy. Có nó xuất hiện ở công ty, con cá đó sẽ đề phòng hơn. Thế thì đành núp ở nhà chờ động tĩnh vậy.

- Ai thế? – Hắn nghịch tóc nó, hỏi.

- Ropez… - Nó tựa người vào lòng hắn.

- Có chuyện gì sao? Nghe giọng em bực bội sặc mùi thuốc súng.

- Cũng chẳng có gì, chỉ là vài vấn đề lặc vặt về việc nguy hiểm đang tăng dần thôi. Bọn chúng bắt đầu lên sẵn kế hoạch cho ngày đó rồi. – Nó bình thản.

- Ngày gì cơ chứ? – Hắn không hiểu.

- “Ngày Tái Gía”. – Nó nhắm mắt lại nói, đó là ngày nó không bao giờ trông mong.

- Ra là nó…thế thì em chẳng có gì phải sợ cả, anh sẽ bảo vệ em bằng mọi giá. Sau khi ngày đó kết thúc, em nhất định sẽ còn sống. – Hắn véo mũi nó.

- Không…đừng nhúng tay vào. – Nó vội mở mắt rồi lắc đầu.

- Tại sao chứ? – Hắn hơi ngỡ ngàng.

- Cuộc chiến đó là của Tứ ma nữ. Hơn hết, còn là của tập đoàn KWT, Trương gia và Vương gia. Nó không phải là của Hoàng gia hay Hoàng Anh. – Nó nhướn mày.

- Nhưng thế thì sao? Chẳng phải nhiệm vụ của Tứ hộ vệ là bảo vệ Tứ ma nữ à? Anh hiểu…anh sẽ không chết. – Hắn mỉm cười.

- Hừ…anh chết cũng chẳng sao. Chết quách đi cho rồi. – Nó dẩu môi.

- Em? – Hắn trừng mắt.

- Đọ mắt à? Anh chơi lại em không? – Nó trừng mắt lại.

- Rồi thôi…anh chịu thua em. – Hắn chào thua.

- Hừ…háo thắng. Anh nghĩ em là ai mà lại chịu để cho anh bắt nạt? – Nó cười mỉa.

- Này…đừng thấy anh nhường mà em làm tới nhé. Nếu cứ tiếp tục thì anh không nhịn nữa đâu. – Hắn hăm doạ.

- Vâng…thế anh tính làm gì? Đừng doạ hôn em đấy nhé! – Nó hơi cười.

- Ơ…sao em biết? Cứ y như đi guốc trong bụng anh. – Hắn nghệt mặt.

- Xì…thích thì cứ việc, em chẳng sợ. Cũng chỉ là một nụ hôn thôi mà.

- Là em nói nhé. Em không biết là mình đang thách thức ai sao? – Hắn nheo mắt cười đểu.

- Tất nhiên là biết…sói háo sắc! – Nó hất mặt.

- Đã biết anh là sói, không sợ bị thịt ào?

- Không. Anh dám làm gì thì coi chừng, em không phải loại con gái để người khác dễ dàng đụng vào đâu.

- Thế à? Nhưng mà biết là em đánh nổi anh không nhỉ? Anh không giống như cách đây 2 tháng, dễ dàng bị em đánh gục đâu.

- Không biết. – Nó nhún vai.

Thấy nó cũng chẳng phản đối nên hắn được nước lấn tới, lật người đè nó nằm ra ghế sofa. Một gương mặt thì gian tà đầy đen tối, một gương mặt thì bình thản vô đối. Cái viễn cảnh này thật quá trái ngược với những gì người khác thường nghĩ và thường thấy. Cũng đúng thôi, đây là hai kẻ khác người mà? Mà trong đó, kẻ bất bình thường nhất lại là nó!

Gương mặt hắn dần cúi xuống, ngày một gần. ...Khoảng cách được rút ngắn, đến mức hơi thở của cả hai phả vào mặt nhau, nóng bừng. Gương mặt bình thản của con người kia dù có là trâu bò cũng bắt đầu thấy ngượng. Chữ “ngượng” không hiện rõ lên trên mặt nhưng lại thể hiện bằng trái tim trong lồng ngực đang chơi trò đánh lô tô.

Hắn nhắm mắt lại, chuẩn bị độc chiếm bờ môi nhỏ kia. Mềm…đó là cảm giác đầu tiên của hắn, tiếp theo là ngọt…một vị ngọt chết người. Tuy nhiên, có vẻ ông trời không tán thành hành động này của hắn nên chỉ vừa mới mút đôi môi đó một lần thì có một âm thanh vang lên khiến hắn bất động:

“Hệ thống bị xâm nhập.”

Giọng nói từ chiếc laptop đặt cạnh đó của nó vang lên cắt đứt tất cả mọi thứ. Sự ngượng ngập cũng theo đó mà tan biến hoá thành nét cứng đơ trên cả hai gương mặt.

Hơi lúng túng, nó đẩy hắn ra rồi nhếch môi cười:

- Làm gì mà đơ người vậy? Lậy giúp em cái laptop đi chứ?

- Hừ…đồ phá đám! – Hắn nhăn mặt cáu gắt nhưng vẫn chịu khó lấy cái laptop bên cạnh đưa cho nó.

- Hừ…cho cái tội, anh thấy chưa? Đến cái máy laptop cũng phản đối việc làm của anh. – Nó cười.

- … - Hắn không trả lời, trong lòng chắc chắn là sang tới ngày hôm sau cái laptop sẽ ra nằm ngoài bãi rác.

Nhận lấy cái máy rồi đặt lên đùi, nó mở laptop ra và bắt đầu làm việc. Hắn ngồi sau dù hậm hực mấy cũng chẳng dám lên tiếng, sợ bị đá bay ra khỏi cửa nên chỉ ngồi ôm nó, hai tay vòng sang cái eo thon thon.

Ngón tay thon dài thoăn thoắt trên bàn phím như múa, ngay lập tức một d