
ãy chữ và số hiện ra trước mặt. Là địa điểm của máy tên xâm nhập hệ thống.
- Địa chỉ này… - Hắn nheo mắt.
- Anh biết tên dê già ấy à? Thái Quốc Lâm? – Nó ngước mặt lên.
- Phải…là Thái Quốc Lâm, nhưng sao em biết? – Hắn reo lên.
- Hừ…là tên nội gián trong công ty đấy. Hắn nắm chức phó tổng của chi nhánh tại Việt Nam…suốt ngày chỉ biết tan gái giống anh thôi. – Nó khinh khỉnh.
- Sao lại lôi anh vào đây?
- Không phải à? Anh nổi tiếng là sát gái nhất cái thành phố này đấy…liệu mà coi chừng! – Nó trừng mắt, lấy ngón tay dí vào trán hắn.
- Nếu vậy em nói tên đó giống anh…Hắn ta dám tán tỉnh em sao? – Hắn suy nghĩ một lúc rồi trợn mắt.
- Tất nhiên, em đẹp thế nên hắn ta mê từ lần đầu gặp. Cái tên phiền phức, cứ vừa bước vào cửa công ty là bị ám, thật không hiểu hắn ta dư đâu thời gian nhiều thế. – Nó hồn nhiên kể tội mặc cho gương mặt hắn đang biến đổi. Cặp lông mày dần chau lại với nhau sát tới mức không thể tiếp tục được nữa. (Chị ấy mà mà ngây thơ kể tội chết liền. Em xin thề đây là hành động có chủ đích, mục đích không hề trong sáng!?!)
- Hắn ta dám làm thế thật?
- Phải…còn có lần em làm rơi chìa khoá xe nên cúi xuống nhặt, anh biết hắn ta làm gì không? Hắn ta chăm chú nhìn vào cổ áo em mới ghê chứ? Em hận thật là lúc đó sao không cho hắn một bạt tay vào mặt về khỏi ăn cháo. – Nó mím chặt môi bực tức.(Ai bảo chị mặc áo sơ-mi mà mở đến 2 cúc đầu?)
- Hắn dám? – Hắn nhướn một bên mày, gương mặt tối thui.
- Anh…anh sao vậy? Anh làm em…sợ đấy! – Nó ngước lên nhìn hắn, da gà từng đợt nổi lên.
- Hừ…làm thế thì không thể tha được. Anh còn chưa nhìn được em thì ai cho hắn ta nhìn chứ? Sau này có mà đến công ty thì anh sẽ đi theo, anh sẽ đưa đón em nên em đừng có hòng mà liếc mắt đưa tình với hắn ta đấy. – Mùi dấm chua bốc lên kím phòng.
- V…vâng… - Nó nuốt khan tự bảo mình ngu ngốc chọc phải tên có tính sở hữu cao này.
Quay mặt lại màn hình, có một khung chữ hiện ran gay giữa với dòng chữ: “Bạn có muốn chặn máy chủ xâm nhập?” Khoé môi hơi nhếch lên, lần này hắn ta chết chắc. Không do dự lấy 1s, nó nhấn lấy ngón tay gõ phím Enter.
- Ngu xuẩn. – Nó mỉa mai.
- Em vừa làm gì vậy? – Hăn nhìn vào màn hình laptop của nó.
- Thì làm việc. Em xoá hết những dữ liệu mà hắn ra lấy được, đồng thời thả virut vào máy hắn. Cho chừa cái tội đi trộm dữ liệu. – Nó bĩu môi.
- Chậc…mà nãy em bảo hắn ta nhìn vào cổ áo em? Thế hắn có thấy gì chưa? – Hắn bỗng dưng lạc chủ đề.
- Hả? Sao em biết? Hắn ta nhìn chứ có phải em? – Nó nghệt mặt.
- Em…thật là…đã biết mình đẹp thì lần sau ra đường phải tìm cách giấu đi chứ? Không lẽ anh cứ phải đi theo dẹp bọn hám gái ấy? – Hắn nhăn mặt không vừa lòng nhưng sau đó lại cúi xuống hít hà mùi hương trên cổ nó.
Thì không biết hắn muốn làm gì nhưng sau đó, tự nhiên khẽ rùng mình. Hắn…đang liếm láp cái cổ nó, cái lưỡi kia đang lướt đi trên nền da nhạy cảm của An.
Hai cánh tay đang ôm nó bỗng dưng luồng vào trong áo, lướt nhẹ trên eo thon khiến người nó nóng bừng. Hắn lại ngước mặt lên nhìn nó, ánh mắt có chút gì đó như mê hoặc.
Phủ lên đôi môi kia một nụ hôn, không dịu dàng, không ngọt ngào mà l...à một chút gì đó cuồng dã, mạnh mẽ khiến tim nó run lên. Đôi môi kia mạnh bạo mút đôi môi nó sưng tấy, đỏ ửng. Từng hành động khiến nó cho dù có là tinh thần thép cũng phải run lẩy bẩy khó kiểm soát bản thân.
Hắn nhanh chóng đè nó xuống ghế sofa, hai tay chống xuống giam nó trong lòng. Đến lúc này nó cũng chẳng biết làm gì, tiếp tục thì chỉ biết cứng đờ chẳng biết đón ra nhận ra sao, đẩy ra thì thật sự bản thân sẽ cảm thấy luyến tiếc lắm nên chỉ biết nhắm mắt lại, để yên cho hắn tung hoành tự do tự tại.
Đôi môi hắn lại từ từ rời môi nó, lướt dần dọc theo cái cổ trắng ngần. Hơi thở nó gấp gáp, đứt quãng, mặt mũi nóng bừng bừng, đỏ gay, ánh mắt mơ hồ nhìn lên trần nhà.
Bàn tay hắn nhẹ nhàng kéo lớp áo hai dây của nó lên rồi cởi nó ra. Hiện dưới đáy mắt hắn là thân hình chuẩn không cần chỉnh với cái áo lót màu đen. Máu trong người hắn sôi lên, bỗng chốc cơ thể trở nên nóng bừng khó kiểm soát.
Môi hắn lướt nhẹ trên phần xương quai xanh của nó, liếm láp. Mùi hương từ cơ thể này khiến hắn bị mê hoặc, một sức hút vô định nhưng lại rất mạnh mẽ.
Sợi dây áo của nó cũng nhờ những động tác dây dưa của hắn mà trôi tuột xuống khỏi vai, vô cùng quyến rũ và nóng bỏng. Đôi môi nhỏ nhắn mím chặt lại để không bật ra những tiếng kêu nhưng bất thành:
- Ưm… - Nó hơi kêu lên, rất nhỏ nhưng lại vô tình lọt vào tai hắn.
Tiếng kêu như chất kích thích tiêm vào trong cơ thể khiến hắn đá bay lí trí vào một xó xỉnh ẩm thấp, chẳng quan tâm tới hậu quả thế nào mà vẫn tiếp tục. Cái lưỡi hắn bắt đầu di chuyển đến trên khe ngực nó, lướt nhẹ. Bàn tay không tự chủ đi chuyển dần theo từng đường cong mềm mại của người con gái trước mặt.
Nó khó khăn kiềm nén, cơ thể nóng bừ