Polly po-cket
Không Nhiều Thứ Quan Trọng...

Không Nhiều Thứ Quan Trọng...

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3214162

Bình chọn: 8.00/10/1416 lượt.

ời đấy. – giọng Linh Như vẫn đều đều bình thản – Cứ kệ
đi! Em thấy ổn là được rồi mà.

- Nhưng anh thấy không ổn. – Khánh Nam khó chịu.

- Khi cá cược, em chẳng nói nếu anh thua thì để em tự quyết còn gì Khánh Nam? Rồi đâu sẽ vào đó thôi mà… Đừng có làm quá lên thế… Em không
thích! Vậy nên hãy tôn trọng quyết định của em đi! Em biết ba người vì
em, nhưng lần này để em tự quyết định đi. Đôi khi thử cảm giác bị tẩy
chay cũng tốt.

Linh Như đứng lên hít 1 hơi dài rồi khoác balo lên vai bước xuống cầu thang

- Từ đã em gái! – Khánh Nam lên tiếng.

- Sởn hết cả da gà. – Linh Như rùng mình – Hồi nãy Hoài Trang cũng gọi em là em gái. Ghê quá. Mà gì thế?

- À… – Khánh Nam khẽ nở nụ cười dù cảm giác khó chịu vẫn còn hằn trên mặt – Anh cũng muốn thử cảm giác bị tẩy chay.

- Anh cũng thế. – Tuấn Vũ lên tiếng.

- Tất nhiên sẽ chẳng thiếu chị. – Mai Chi giơ tay cười toe.

Vừa nhìn thấy hai anh em “lang thang” dưới sân trường, Đăng Thành đã lôi cả 2 đi.

- Hai đứa lên phòng họp ngay!

= = = = = = = = = = = =

- Có chuyện gì mà họp sớm thế mày? Tao còn chưa ăn sáng, vừa mới đến
trường mà. – Ngọc Hưng uể oải xoa bụng rồi chợt ngồi thẳng lại ngay khi
thấy mặt Linh Như.

Tuấn Anh và Lê Dũng ngồi cuối bàn khó chịu ra mặt. Tuấn Anh bĩu môi.

- Nổi tiếng quá nhỉ?

Khánh Nam liếc nhìn Linh Như, nó vẫn im lặng ngồi xuống ghế.

- Bên phía học sinh và phụ huynh yêu cầu rút em ra khỏi Hội học sinh,
thậm chí còn có đề nghị đuổi học. – Đăng Thành nói giọng lạnh lùng, thái độ khinh bỉ dành cho nó thấy rõ.

- Và hôm nay chúng ta họp để đưa ra quyết định có khai trừ em hay không à? – Nó hỏi lại 1 cách bình thản.

- Không phải chúng ta. – Tuấn Anh nguýt dài – Chỉ có 9 người chúng tôi thôi.

- Thực ra là 8. – Quốc Trường đính chính và khẽ liếc nhìn Viết Quân đang gục mặt xuống bàn mà ngủ.

- Được thôi! Vậy tôi sẽ ra ngoài! Mọi người cứ họp đi.

Linh Như đứng lên bước ra ngoài, cũng chẳng biểu hiện gì là khó chịu, thậm chí nó vẫn cười cười nhẹ tênh, lại còn vỗ vai Khánh Nam nữa chứ.

- Chúng ta sẽ đưa ra biểu quyết! – Đăng Thành lên tiếng – Ai đồng ý khai trừ nó ra khỏi Hội học sinh giơ tay.

- Khỏi! – Khánh Nam khoát tay rồi đứng lên cắm cái USB vào máy.

Đợi cho máy in chạy xong, cậu đập 1 tờ giấy xuống trước mặt Đăng Thành .

- Đây là đơn xin rút khỏi Hội học sinh của em. Nếu Linh Như không trong
Hội học sinh, em cũng sẽ không tham gia. Và nếu nó chuyển trường, em
cũng không còn là học sinh học viện này nữa. Vậy nhé!

Khánh Nam bước ra khỏi phòng trước con mắt sững sờ của tất cả, USB vẫn còn cắm trong máy.

Bảo Đông đứng lên, tiến về phía máy tính, thay dòng chữ: “Hoàng Khánh
Nam” bằng “Trịnh Bảo Đông” rồi nhấn Ctrl P, Quốc Trường cũng làm 1 hành
động tương tự, thay chữ “Trịnh Bảo Đông” bằng “Trịnh Quốc Trường”.

- Chúng mày làm phản đấy à? – Đăng Thành quát lên khi Bảo Đông và Quốc Trường đặt 2 tờ đơn lên trước mặt cậu.

- Tao thích làm những gì mình cảm thấy đúng. – Bảo Đông nhún vai.

- Em cũng thế.

Hai thằng bỏ ra khỏi phòng theo Khánh Nam.

- Còn chúng mày thì sao? – Đăng Thành hất mặt – Viết Quân! Dậy! – Đang
tức giận nên Đăng Thành không ngần ngại đá mạnh Viết Quân 1 cái.

- Gì cơ? – Viết Quân ngơ ngác.

- Mày có đồng ý loại con bé đó ra khỏi Hội học sinh không?

Viết Quân ngáp ngắn ngáp dài nhìn quanh.

- Khánh Nam đâu?

- Nó, Bảo Đông và Quốc Trường vừa nộp cái này và đi rồi.

Viết Quân hờ hững cầm tờ giấy trên tay đọc lướt qua 1 lượt rồi lại nhìn quanh.

- Mày tìm cái gì thế? – Khương Duy hỏi.

- Nó không photo luôn cho tao 1 tờ à? Chậc! Tao ngại đánh máy lắm! – Viết Quân uể oải bước lại gần máy tính.

- Mày…! – Tất cả cứng lưỡi.

Khánh Nam quay ngang quay ngửa tìm em gái. Chẳng thấy nó đâu.

- Em đây! Làm như kiểu em là trẻ con 3 tuổi dễ bị lạc lắm không bằng.

- Thì anh cũng đang nghĩ thế đây.

Linh Như lững thững đi từ phòng hiệu trưởng ra.

- Em vào đấy làm gì thế?

- Ờ thì xin rút khỏi Hội học sinh luôn cho nhanh chứ sao. Nhưng thày bảo tùy ý kiến của 9 người còn lại. Mà họp xong rồi à? Em nên vào xem kết
quả nhỉ? Nghe anh nói không hay cho lắm.

Khánh Nam còn chưa kịp nói g

ì thì Bảo Đông và Quốc Trường mở cửa đi ra.

- Anh cứ tưởng hai đứa về lớp rồi cơ? Em không định bảo đứng đây đợi Đăng Thành công bố kết quả đấy chứ Linh Như?

- Tất nhiên.

Linh Như ngạc nhiên vì thái độ của Bảo Đông vẫn rất bình thường, Quốc Trường chỉ tỏ ra hơi lạnh lùng 1 chút chứ cũng chẳng thái quá, tỏ ra
mặt như những người kia.

Bảo Đông vỗ vai nó.

- Em yên tâm! Chúng nó chẳng dám làm gì em đâu.

- Ừ. – Quốc Trường hùa theo – Ở đây thì đa số phải phục tùng thiểu số.

- Em không hiểu. Mấy người nói thế