The Soda Pop
Kí Ức Của 1 Người Lính Trinh Sát Sư 307

Kí Ức Của 1 Người Lính Trinh Sát Sư 307

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3210024

Bình chọn: 8.00/10/1002 lượt.

về hướng khẩu DKZ, hầu như lúc này tiếng
đạn hỏa lực của hai bên đều như nhau. Tại sao d2 không tấn công hỏa lực trong
khi nhìn rất rõ vị trí của chúng… tôi cứ thắc mắc và nhấp nhỏm… theo tiếng đạn
địch bắn…

Pháo
binh chi viện lần hai, hình như không phải từ hướng SCH e95 mà từ hướng đường
126, khi nghe tiếng nổ tôi mới biết là 155 của QK bắn từ Phum Chang Ha lên.

Khoảng
ba mươi hay bốn mươi quả được bắn trong đợt này với tốc độ chậm (sau này anh em
d3 kể lại là pháo bắn để tạo thế cho anh em d3 áp sát trận địa địch), khi pháo
nổ tôi còn thấy rõ vũ khí của địch bay lên không trung (nhưng không biết súng
gì). Trong lúc pháo ta bắn, địch vẫn còn bắn về hướng d3 các loại hỏa lực của địch…
Dứt đợt pháo 155 các loại hỏa lực, xung lực d3 nổ rộ và có tính áp đảo (hai b của
c11 đã tiến sát địch) cận chiến đã xảy ra… phía sau địch đưa hỏa lực ra sát bờ
hồ bắn lại ta, nhũng bóng áo đen nhấp nhô phía trước, d trưởng d2 hai lần gọi về
e95 cho đợi hình d2 tấn công… Bỗng có tiếng xe… xa… xa… gần… gần… bụi mù theo
trục đường đất đỏ… Pháo tăng bắt đầu nổ… những đường đạn súng máy trên M113 bắn
cày vào trong Phum, cả Phum bây giờ là tầm bắn của đội hình tăng… Hai phát pháo
hiệu hướng ngoài Phum lóe lên… bộ phận c5 d2 bắt tín hiệu với đội hình tăng và
áp sát theo tăng đánh trực chỉ vào Phum cùng với bộ binh c2 d1 trên tăng…

Đội
hình địch dồn hết về phía sau bờ hồ, chúng đang bám vào các thân cây khô ngã đổ
ở mép hồ để tránh đạn và phản lại ta. Thủ trưởng Nho hét to trong máy (tôi
không nghe rõ ông nói gì), và ra lệnh cho khẩu DKZ bên cạnh ông, phát hỏa vào đội
hình địch, 12.7 và cối 82 cũng bắn như mưa vào bờ hồ trước mặt, những thân người
đổ xuống, tung lên nhìn rất rõ… bộ binh d2 bắn các loại xung lực về hướng địch,
nhiều thằng chưa kịp quay mặt về hướng d2 đã bị bắn hạ, một cảnh hỗn loạn dọc
theo triền hồ. Toàn bộ địch dồn về phía sau hầu như bị d2 tiêu diệt gần hết,
nhiều thằng ráng bám lên phía trên bị anh em d3 hạ gục.

Các
cánh quân hợp lại nơi giữa Phum: D2 từ bắc vòng xuống, d3 từ nam vòng lên

Không
khác gì trận ở Bokev, trận địa chỗ nào cũng có thịt địch, có nơi thịt và đất trộn
chung thấy mà khiếp, anh y tá c10 d3 ói ngay trận địa…

Phía
sau bờ hồ xác địch nằm vắt trên những thân cây khô, cắm đầu xuống nước, bị nhiều
nhất là do cối 82 của d2.

Ta
thu dọn chiến trường như sau:

Thu
của địch hai cối 82 (hư do pháo) một bộ phận của súng 12.7, một nòng DKZ.

Bắt
sống một tên, cùng hai tên bị thương.

Xác
địch còn nguyên đếm được chín mươi mốt tên (còn lại ước chừng cũng khoảng hơn
mười tên).

Phía
ta:

dBb3:
hi sinh sáu, bị thương chín.

C2
dBB1: bị thương một.

dBB2:
bị thương hai (c5 hướng mặt đường bị cối địch).

C13
e95: hi sinh một bị thương ba (bị địch phản cối cách 5, 6 m).

Trên
đường về tôi tranh thủ kiếm mớ lá giang, về nhà anh lính tăng hùn hai hộp cá
cơm của Hà Lan (loại 100 g cá nhỏ nhỏ bằng ngón tay), thành nồi canh chua.

Bữa
cơm nhớ đời ở thị trấn Chhep. Lại một tử địa của địch ở vùng Đông bắc.



ĐÊM DỪNG CHÂN Ở CHHEP.

Đêm
9/ 1, trăng gần rằm… phải nói trăng giữa mùa khô đẹp kì lạ… trời không chút mây…
có lẽ mây cũng sợ cái lò lửa của ban ngày nên cũng chạy đâu mất.

Nằm
phía sau đội hình d3 cùng đơn vị tăng, tôi cùng bác tài xế mắc võng cạnh nhau
tâm sự chuyện đời… Bố lôi ra bao Tam Đảo mới cứng, chút trà còn sót lại trong
ngăn buồng lái, tôi xuống bếp kiếm tí nước sôi… giữa đường gặp bố TMT 95… nhìn
nhau cười cười… tôi còn lạ gì… chờ em năm phút Thủ trưởng nhé.

Hãm
trà xong, ông chỉ làm một ngụm, rồi nhón lấy mấy điếu Tam Đảo… vẫn cứ câu nói nghìn
thu không đổi “Không có thuốc tớ đánh đé… được!” rồi lặng lẽ về SCH 95.

“Bữa
cơm chiều nay sao đầm ấm thế… mấy chục anh em cả tăng và trinh sát, chung nhau
một nồi canh chua lá giang + cá hộp… ngon quá, vừa thổi vừa húp sột sột… mấy
ông c10 d3 cũng chạy sang... cho em miếng nước canh. Biết tôi còn lá giang c
trưởng c10 cho anh nuôi nấu nồi canh chua lá giang + ốc bươu (ốc bươu đã xào
xong chờ chia cho các B), chiều nay trên đường truy kích địch dọc bờ hồ các
lính ta kiếm cũng khá ốc bươu, con nào con nấy to bằng cái bát bộ đội, và thêm
mấy con cá lóc bông bằng cổ tay dọc bờ bãi lầy… chỉ cần có thêm chút canh,
không khí tự nhiên khác ngay… lâu lắm rồi còn gì nữa… bát canh chua trên đường
chiến dịch giữa mùa khô… quý cả ngàn vàng.

Bất
chợt tôi nghĩ đến bát canh chua quê nhà… cũng với lá giang và chút mắm ruốc tự
tay mẹ làm… sôi lên… nhấc xuống bếp… dọn lên… cả nhà quây quần bên mâm cơm chiều…
bữa cơm gia đình đã vắng mặt con.


giang quê mình cũng mọc trên những ngọn đồi nắng cháy gió lửa miền trung, vị chua
của nó mang theo hơi biển, vị mặn của muối quê mình, còn mang cả vị ngọt tình
yêu của mẹ… lá giang gắn bó với mọi người từ lúc ấu thơ, đến khi lìa xa cõi đời,
chỉ biết mỗi lá giang…


em…

Những
buổi chiều lên đồi hái lá giang… những