
rí cao, dừng quân nghỉ
và nấu cơm (mỗi người mang một ruột tượng gạo 7 kg), kinh nghiệm chiến trường
không nên dừng chân ở gần suối, vì dễ bị chúng tấn công dồn ra suối và đánh hai
bên.
Càng
về sát biên giới Thái là những cánh rừng khộp, rừng già, và đường đi không bằng
phẳng, hầu như phải leo đồi liên tục. Theo ta phán đoán, thời gian cuối mùa mưa
1979 địch đã củng cố lực lượng, dùng lực lượng dân chạy theo chúng hay bị thúc
ép phải theo, vượt biên giới mang vác vũ khí chuyển vào trong nội địa. Quan sát
theo dõi thì thấy nhận định của ta là chính xác, dọc theo các con suối vẫn còn
dấu vết của chúng để lại, cơm chúng vứt lại có chỗ chỉ vừa lên mốc xanh (khoảng
một tuần), đội hình rất đông vì đường chúng đi mòn nhẵn, có cả dấu chân voi, ngựa
đi thồ hàng, càng lên sát biên giới mức độ càng rõ hơn.
Thấy
tình hình có vẻ không ổn, bộ phận trinh sát (khoảng hơn hai mươi người) điện
xin ý kiến của SCH e95. Trinh sát nhận được lệnh: đội hình bộ binh không bám
theo đường 69 nữa, chuyển hướng nhập cùng bộ phận trinh sát về hướng biên giới…
đêm thứ ba của cuộc truy quét, hai cánh nhập lại và dừng chân trên con đường
mòn chaỵ từ biên giới về, khu vực này chúng đi rất nhiều, đường mòn ngang dọc,
có cả những nơi chúng bỏ lại các loại đạn, mìn. Đội hình bộ binh ở lại phục
kích, và trinh sát vẫn đi dọc theo biên để theo dõi tình hình.
Ngày
thứ năm của đợt truy quét, mũi trinh sát phát hiện có địch tại một Phum nhỏ gần
với nông trường Anlongveng (Phum Kouk), dấu chân chúng rất mới, nước đọng lại
trên dấu chân đó vẫn còn đục, linh tính cho biết rằng lực lượng chúng ở đây
cũng khá đông. Sau khi thống nhất với anh Bửu b trưởng trinh sát e95, chúng tôi
lui đội hình về sau khoảng vài kilômét, nơi không có dấu vết chúng qua lại, và
báo cáo tình hình về SCH e95. Lúc này bộ phận trinh sát cách đội hình d1 gần 20
km (tức gần một ngày hành quân), chúng tôi triển khai đội hình ẩn vào các khu rừng
sâu, giữ bí mật và chờ ý kiến ở nhà.
Đêm
đó sau ca gác đầu (khoảng chín giờ) những ánh đèn pin quét sáng loáng qua lại
cách ta chỉ chừng 300 m, tiếng dấu chân qua lại rất rõ, những tiếng động, âm
thanh lộn xộn đang bao quanh, ánh đèn pin càng lúc càng nhiều, chứng tỏ rằng
khu vực này chúng rất chủ quan.
PRẾT - VI - HIA MÙA KHÔ 1979.
Đầu
tháng 4/ 1979, sư đoàn 307 bước vào giai đoạn củng cố lực lượng và xây dựng thế
phòng thủ chiến lược. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ phối thuộc cùng f309 giải
phóng và truy quét tàn quân địch ở Mundunkiri, trung đoàn 94 về lại đội hình sư
đoàn 307, sư đoàn 309 bằng đường không và đường bộ đã lật cánh sang MT479 cùng
với e726 của Đắc Lắk (hay Gia Lai?), thay thế khu vực này là sư đoàn 2 chủ lực
quân khu 5, đơn vị có truyền thống “cho thuê” chi viện cho các mặt trận ngoài
Quân khu 5, vừa nghi binh rút khỏi đội hình Quân đoàn 4, về nước bằng đường
không lẫn đường bộ, sau đó vòng lại truy quét chiến trường Đông bắc, qua ngõ Quốc
lộ 13 Tây Ninh – Stungtreng – Vonsai – Konhek (đơn vị của các bác Hungnt E1F2,
Vutrieuduong E1F2) đồng thời với việc tăng cường lực lượng từ hậu phương sang
như sư đoàn 315 (đơn vị của bác dongminhkh) được bố trí đến bờ sông Mê Kông,
trung đoàn 20 CANDVT tăng cường cho tỉnh Preah Vihear, các đoàn chuyên gia được
thành lập từ đoàn 5501 đến đoàn 5504. Đoàn 5504 phụ trách địa bàn tỉnh Preah
Vihear, căn cứ đoàn bộ ở thị xã Kulen và Phnom Thbeng, chịu trách nhiệm từ
Rovieng giáp với lực lượng của QK7 (tỉnh Congpong Thom) và đến núi Hồng của
f302 QK7. Bản đồ tác chiến của mặt trận 579 ở Phòng Tham mưu f307, chằng chịt
các kí hiệu di chuyển và bố trí quân, tình hình chiến trường lúc đó yêu cầu
tính khẩn trương cao độ của toàn MT579.
Tiểu
đoàn 210 (e20 CANDVT) được đưa vào thay thế cho d1 e95, trấn thủ chùa Preah
Vihear, đội hình d1 e95 được chuyển về địa bàn Phum Kamtuot (c1 ở hướng đông,
c2 do quân số còn ít tăng cường thêm c4 bố trí tại Phum Char, c3 bố trí ở ngầm
Saem là giao lộ của đường 69 và 120, khối d bộ bố trí trong Phum Kamtuot). Có sự
thay đổi lớn về nhân sự trong thời gian này, Thiếu tá Ma Thanh Toàn e trưởng
e95 (sau này là Tư lệnh QK2) cùng một số cán bộ cấp trung đoàn, tiểu đoàn về nước
đi học và chuyển vùng, đội ngũ cán bộ cấp b,c cũng về Hòa Cầm - Đà Nẵng học trường
quân chính của Quân khu 5, đội ngũ này cuối năm 1979 đầu năm 1980 trở lại đơn vị,
thay thế các vị trí do sự thuyên chuyển. Trung đoàn 95 thành lập thêm d10 để bảo
vệ khu vực e bộ (d trưởng đầu tiên là Trịnh Minh Hổ sau này là Chỉ huy trưởng
BCHQS tỉnh Bình Định). Lực lượng trinh sát Sư đoàn lúc này mới thực sự tập
trung, chốt ở phía bắc f bộ f307 tại giao lộ 120 và 69 (ngầm Saem), suốt cả
hành trình chiến dịch bị chia năm xẻ bảy, anh em trong toàn đơn vị bây giờ mới
tập trung, chăm lo củng cố xây dựng đơn vị, trong sư đoàn chỉ có C trinh sát là
không có ai thuyên chuyển, vì quân số còn ít, cơ bản sử dụng cán bộ tại chỗ,
anh em hầu hết là lính mới nhập ngũ các năm 1977, 1978. BCH đến tháng 9/ 1979 mới
bổ sung hoàn chỉnh đủ bốn người, từ các đơn vị của d3