
ào vũng bùn…
…………………
-Tình bạn tuyệt vời đấy đã chết mười năm trước…giờ đây chẳng còn gì cả…
………………….
-… nhất định tui sẽ tìm cho ra cái quyển sách ma thuật … tui sẽ dùng nó
giết cả nhà cậu như Du Thượng đã từng làm với gia đình tui!
-…tui sẽ luyện phép trong quyển sách cấm kỵ đó không có gì ngăn tui được.
………………..
- Tương lai là sự lựa chọn của chúng ta ở hiện tại, nếu do dự ta sẽ đánh mất tương lai….
Từng lời, từng lời nói hỗn độn vang lên bên tai Du Hạo cùng tiếng mưa
ướt át vẫn buông xòa. Hòa lẫn trong đó là làn gió rít não nề. Mái đầu Du Hạo cúi thấp, vẫn cứ mặc cho những dòng nước mưa rửa sạch thân thể từ
đầu đến chân, cuốn trôi hết những điều phiền muộn và nỗi đau âm ỉ.
***************
Buổi chiều, Lục Song Song nhẹ nhàng từ cửa sau bước vào khu nhà gỗ tìm
Du Hạo. Con bé thấy không yên tâm nên đến xem thử anh chàng thế nào. Vừa đặt chân vào thì nó gặp ngay Du Phương với vẻ mặt lo lắng.
-Song Song, em mới đến hả?
-Dạ… mà có chuyện gì sao chị, em thấy chị rất sốt sắng!
Du Phương thở ra mệt mỏi:
-Thì A Hạo đấy, chẳng biết nó nghĩ gì mà dầm mưa suốt cả buổi trưa bây giờ thì phát sốt nằm liệt giường kìa!
-Sao cơ…!?- Song Song ngay lập tức chạy vụt vào bên trong nhà gỗ.
Du Phương hơi bất ngờ trước phản ứng đó của cô em gái này.
Rầm!! Trúc Lam và Trúc Lâm giật mình quay lại, cả hai chị em ngạc nhiên
khi thấy Lục Song Song, một cô gái lạ xuất hiện ngay trong nhà gỗ.
-Ơ, cô đây là…
Trúc Lâm chưa kịp nói hết câu thì Song Song bước nhanh đến bên giường
đặt tay lên trán Du Hạo đang nằm ngủ ngon lành, dường như xem thử tình
hình thế nào.
Cùng lúc Du Phương đi vào và đưa mắt sang hai chị em cô hầu:
-Trúc Lam, Trúc Lâm ra ngoài một lúc đi nhé… à chuyện gặp cô bé này cả
hai khoan hãy nói cho mẹ tôi biết, còn nữa bảo Tiểu Thanh với A Thiên là đừng lo lắng, cũng đừng qua nhà gỗ, nói chúng vài giờ sau hãy qua thăm
anh trai!
Hai cô hầu vâng lời, rời khỏi nhà gỗ. Cửa đóng lại, Du Phương đảo mắt
trở lại Lục Song Song, con bé ngồi xuống bên cạnh mắt cứ nhìn Du Hạo với vẻ mặt vô cùng lo lắng…
-Em đừng lo quá, nó đã hạ sốt rồi, mới vừa ngủ!!
-Cậu ta sao lại như thế, tưởng dầm mưa thì sẽ giải quyết được mọi chuyện chắc… lúc này phải biết giữ gìn sức khỏe chứ, cứ làm người khác lo
lắng…
Du Phương im lặng, do bận suy nghĩ về điều gì đấy. Có vẻ như cô gái xinh đẹp từng trải này đã phát hiện ra một vấn đề.
***************
Ở bãi đất trống, Linh Tinh cất tiếng hỏi:
-Chân Đen, sao mày lại nỡ xuống tay với Mắt Đỏ vậy? Dù gì hắn cũng là bạn lâu năm của chúng ta!
Chân Đen cười khịt, buồn cười vì cụm từ “bạn lâu năm”:
-Linh Tinh, mày có biết Mắt Đỏ là một kẻ rất gian trá, hắn cũng có tham
vọng… chuyện gì sẽ xảy ra nếu như hắn có sức mạnh ngang hàng với chúng
ta, không chừng lúc đó, hắn cũng sẽ ra tay trừ khử hết lũ Dạ Ma ở cái
bãi đất trống này cho xem. Tao chỉ ra tay trước, ngăn chặn hậu quả mà
thôi!
Xù Xì đặt thân hình độ sộ lên phiến đá, chân gác chéo ra vẻ uy quyền:
-Chân Đen nói rất đúng, tao chả ưa cái gã Mắt Đỏ, hắn chết là đáng. Dù
gì hắn cũng là Dạ Ma ở nơi khác làm gì có cái quyền được hưởng sức mạnh
ngang hàng với chúng ta… Bất cứ lợi ích gì cũng chỉ có Dạ Ma ở bãi đất
trống chúng ta mới được hưởng, mi rõ chứ!
Lông Xám xua tay liên tục, vì thấy nhàm chán với cuộc tranh luận này:
-Thôi, thôi chúng mày dẹp chuyện này đi cho tao nhờ… Chân Đen mày là đứa thông minh nhất ở đây, theo mày tiếp đến chúng ta nên làm gì?
-Làm gì à?- Chân Đen bật dậy, hắn rất thích bàn về chuyện tương lai- Bây giờ chúng ta đã có thứ chúng ta cần vì vậy việc đầu tiên là phải tìm
cách trừ khử cái gã chủ nhân đã, hắn chính là chướng ngại vật cần loại
bỏ ngay lúc này… sau đó chúng ta mới tính sổ với nhà họ Du!!
-Diệt trừ gã chủ nhân? Sao mày không để gã xử nhà họ Du luôn như thế là tiện đôi đường!- Xù Xì góp ý.
-Không, tao không nghĩ như thế nữa… khi nào gã còn sống thì chúng ta
chẳng thể làm được gì, với lại tao đang muốn có một thứ nên mới cần tiêu diệt gã chủ nhân càng nhanh càng tốt… Đó là quyển sách màu xanh đen lần trước, tao chắc rằng nó rất, rất thú vị vì gã vô cùng xem trọng nó!
-Ừ, tao cũng tò mò lắm, biết đâu đó là quyển sách chứa đựng sức mạnh ma
thuật thì sao, nhưng để tiêu diệt gã thì hơi quá sức với chúng ta!
-Tao biết, tao sẽ không ngu dại mà đánh trực diện vào gã mà sẽ… tìm yếu điểm của gã đã, như vậy ra tay sẽ nhanh gọn hơn.
Lông Xám nhíu mày:
-Yếu điểm của gã chủ nhân đó ư?
-Con người hay ma quỷ đều có yếu điểm, tao không tin là gã không có!-
Chân Đen lia mắt sang Linh Tinh, trông khi tên ma đang cố gắng nuốt từng chữ của hắn- Mày, có nhiệm vụ tìm hiểu về yếu điểm của gã chủ nhân. Giờ đây đã xuất hiện vào ban ngày rồi thì việc tìm hiểu càng dễ dàng hơn!
Đ