XtGem Forum catalog
Làm Dâu Nhà Ma

Làm Dâu Nhà Ma

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 327324

Bình chọn: 7.00/10/732 lượt.

ích?- Song Song cũng bắt đầu lo.

-Nhưng mục đích ấy là gì?

Du Hạo và Song Song nhìn nhau trước câu hỏi đó.

-Lẽ nào… cậu ta muốn trả thù cậu nên đã tiếp cận Tiểu Phi? Không được tớ phải đi nói cho Tiểu Phi biết!

Song Song toan đứng dậy thì Du Hạo nắm tay con bé giữ lại:

-Đừng, Song Song… hiện tại chúng ta vẫn chưa rõ mục đích thật sự của AJ, nếu cho Phi Phi biết chuyện này thì sẽ lộ ra chuyện trước đây của tớ và cô ấy… rất có thể Phi Phi sẽ lấy lại ký ức, tớ không muốn điều đó xảy
ra!

-Vậy phải làm gì, lẽ nào để mặc như thế?

Du Hạo nghĩ ngợi rồi hỏi:

-Hiện giờ mối quan hệ của họ chỉ là bạn, đúng không?

Lục Song Song liền nhớ lại cái đêm sinh nhật của Yến Phi, lúc cô bạn thân ôm lấy AJ… Song Song đảo mắt đáp:

-À ừ… họ là bạn….

-Nếu vậy thì khoan hãy lo lắng, có thể AJ chỉ muốn kết bạn với Phi Phi…
chứ không có mục đích gì cả, với lại Phi Phi cũng đã rời nhà họ Du rồi
AJ không thể tiếp cận Phi Phi vì trả thù được, chẳng ích lợi gì!

-Hy… hy vọng thế!- Song Song cắn môi, nghĩ rằng việc không hề đơn giản
như vậy vì sự thật nó biết rằng mối quan hệ của AJ với Yến Phi hoàn toàn không hẳn chỉ là bạn bè.

Vài giây sau, Du Hạo cất giọng:

-Cậu cứ tỏ ra bình thường trước mặt AJ, đừng để lộ gì hết… bên cạnh đó
cậu hãy để ý đến cậu ấy… trước khi tớ tìm hiểu rõ về cái chết của bố tớ
và gia đình AJ… chúng ta đừng làm gì cả…

-Thôi được, nhưng nói trước nếu thấy có điều gì không tốt sẽ xảy ra với
Tiểu Phi thì tớ mặc kệ chuyện ân oán giữa cậu với AJ, mặc kệ cả chuyện
cậu sẽ thế nào khi Tiểu Phi lấy lại ký ức… tớ sẽ cho Tiểu Phi biết về
AJ!

Reng! Reng! Điện thoại lại kêu. Song Song tắt máy, rồi quay qua cậu bạn:

-Thôi tôi phải về… mà cậu định sẽ tìm hiểu cái gì về cái chết của gia đình AJ… còn cả bố cậu nữa?

-Tớ muốn tìm hiểu về sách ma thuật và “thứ quyền năng cấm kỵ” gì đấy… chắc chắn chúng có liên quan đến sự cố không may đó!

-Cậu sẽ làm gì để biết về chúng chứ?

-Tớ sẽ nghĩ cách, dù gì cũng phải cố gắng thôi…- Du Hạo nhún vai.

Song Song chán chường:

-Chẳng biết chuyện gì đang xảy ra cho tất cả chúng ta nữa… vậy cậu cố gắng nhé, tôi về! Mai tôi sẽ lại đến!

Du Hạo gật đầu. Lục Song Song xoay bước bỗng chân bị trượt vì đất trơn
thế là con bé chới với ngã nhào ra phía sau. May thay Du Hạo nhanh chóng đưa tay đỡ lấy người Song Song, cậu đã giữ được cô bạn. Sau mấy giây
trấn tĩnh, Song Song hoàn hồn, thở ra nhẹ nhõm vì mình đã không bị ngã
cái oạch xuống đất. Xong, con bé đưa mắt nhìn trở lại và bất ngờ khi bắt gặp gương mặt Du Hạo thật gần, chưa bao giờ gần như thế… Du Hạo vừa đỡ
cô gái vừa cười thân thiện:

-May thật, nếu tớ mà chậm một chút thì chắc cậu ngã đau rồi!

Mắt Song Song tròn xoe, nụ cười của anh chàng này đúng là trông như thiên thần. Lúc trước sao nó không phát hiện ra nhỉ?

-Song Song, cậu không sao chứ!?

Song Song bất động, toàn thân cứng đơ, mắt mở to không chớp, cái khoảnh
khắc vừa rồi lúc Du Hạo cười và hỏi câu hỏi đó thì ngay lập tức con bé
lại bắt gặp một hình ảnh quen thuộc mười năm trước…..

“-Cậu không sao chứ?

Cậu bé cứu Song Song mỉm cười hỏi. Song Song lau nước mắt, nhìn. Dù khi
ấy trời tối, ánh trăng không đủ để thấy rõ mặt cậu ta, nhưng nó chắc
chắn rằng cậu ta đã cười rất tươi… như một thiên thần!”

-Song Song, cậu bị gì hả, sao im lặng thế?

Song Song sực tỉnh, mau chóng đẩy nhẹ cậu bạn ra, bảo:

-Không sao, cám ơn!

-Thế à, tốt quá!

Song Song chẳng biết sao lại bắt đầu thấy bối rối. Đúng lúc, giọng Du Phương vang lên:

-A Hạo, em nói chuyện với ai vậy?

Du Hạo xoay lại, Du Phương, Du Thanh với Du Thiên đang hướng mắt về phía cậu và Song Song.

***************

Trong phòng khách, ba người nọ chờ đợi Du Hạo nói rõ về việc có cô gái lạ mặt xuất hiện trong vườn nhà.

-Thật ra đó chính là Lục Song Song, bạn thân của… Phi Phi!!

-Bạn của Tiểu Phi sao?- Du Phương ngạc nhiên- chẳng phải em đã lấy ký ức của những người biết về nhà họ Du ư?

-Đúng… nhưng Song Song là một cô gái thông minh, cô ấy không biết đã dùng cách nào đó để lấy lại ký ức.- Du Hạo thở dài.

-Và cái chị đó đã đến tìm gặp lại anh?- Du Thiên nghiêng người.

Du Hạo gật đầu. Du Thanh bấy giờ mới lên tiếng:

-Vậy sao anh không lấy ký ức của chị Song Song đó một lần nữa?

-Bé Thanh, nếu anh lấy ký ức của Song Song một lần nữa thì cô ấy sẽ nhớ lại nữa cho xem, nên đành để vậy thôi!

-Thế Song Song gì đó có nói với Tiểu Phi về việc trước đây?

Du Hạo nhìn chị cười gượng:

-Em bảo cô ấy đừng nói cho Phi Phi, em không muốn Phi Phi lấy lại ký ức!

-Anh không thấy làm vậy là quá đáng sao?

Ba người nọ kinh ngạc vì câu nói ấy của Du Thanh. Cô bé mười lăm tuổi đứng dậy:

-Việc chị Song Song đó lấy lại ký ức chứng