Insane
Luôn Có Người Đợi Anh

Luôn Có Người Đợi Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324775

Bình chọn: 7.5.00/10/477 lượt.

có vướng mắc, liệu bố mẹ cậu còn để bụng
chuyện này không? Cậu có nắm chắc về điểm này không?”

Liên
Gia Kỳ nhấn mạnh lại một lần nữa. “bác gái, bố mẹ cháu không hề coi
trọng việc môn đăng hộ đối, còn vướng mắc giữa hai nhà chúng ta đã là
chuyện trước đây, họ sẽ không để bụng chuyện đó. Cháu có niềm tin
và chắc chắn về điều này. Họ nhất định sẽ chấp nhận Điền Điền ạ.”

“Được rồi. Nếu đã như vậy, khi nào cậu định đưa Điền Điền về gặp bố mẹ cậu?”

Liên Gia Kỳ cười cười. “Trên thực tế, tối qua cháu đã nói với mẹ cháu chuyện này rồi. Bà biết cháu có bạn gái, cũng giục cháu dẫn về nhà ra mắt ạ.
Chủ nhật tuần sau là sinh nhật mẹ cháu, bà hy vọng hôm đó cháu có thể
dẫn bạn gái về nhà cũng ăn bữa cơm. Thế nên, nếu bác cho phép, Chủ nhật
tuần sau cháu muốn đốn Điền Điền đến nhà cháu chơi.”

Tối qua, sau khi Liên Gia kỳ tạm biệt Điền Điền thì về nhà nghỉ ngơi. Vì anh vừa từ Hồng Kông về nên bố mẹ đều khó tránh khỏi kinh ngạc. Hơn nữa, người
làm mẹ như bà Liên nhận ra con trai mình có điểm khác với thường ngày.
Thần sắc anh rất tươi tỉnh, trên môi luôn nở nụ cười mang theo những sợ
tơ tình và mật ngọt. Cảm xúc này bà chỉ thấy hồi anh và Tạ Uẩn Nhã yêu
nhau. Từ sau khi Tạ Uẩn Nhã bỏ đi, đã lâu lắm rồi bà không thấy nụ cười
đó. Thế nên bà chắc đến tám chín phần là con trai bà đã có tình yêu mới. Điều này khiến bà rất vui. Bà luôn hy vọng con trai có thể nhanh chóng
tìm được cô gái mới để bắt đầu lại từ đầu.

Bà Điền Quyên hài lòng gật đầu: “Được. Tôi không có vấn đề gì.”

Thấy mẹ gọi Liên Gia Kỳ lên lầu, trái tim Điền Điền cứ như treo lơ lửng. Có
có thể cảm nhận được rằng mẹ cô không tán thành quan hệ giữa cô và Liên
Gia Kỳ, sợ tình yêu của họ sẽ sớm tan vỡ. Đến lúc đó thì chẳng ai giúp
nổi, e là sẽ vô cùng khó khăn. Thật không ngờ, kết quả lại ngoài dự liệu của cô. Cô và Liên Gia Kỳ vừa bắt đầu quen nhau thì đã sắp qua được của phụ huynh hai nhà. Trái tim cô như buồn xuôi gió, căng tràn niềm vui.



Hoắc Khởi Minh
luôn bị giày vò về việc có nên liên lạc với Long ca hay không. Hôm đó,
sau khi có ý nghĩ dạy cho Liên Gia Kỳ một bài học ở câu lạc bộ tennis,
người đầu tiên anh ta nghĩ đến là Long ca. Nếu muốn trút giận, tìm hắn
ta chắc chắn sẽ là sự lựa chọn tốt nhất.

Nhưng thủ đoạn của
hắn có phần quá tàn độc. nếu đánh cho Liên Gia Kỳ một trận giống như ba
kẻ lừa đảo hôm trước thì sợ rằng phiền phức cũng không ít. Liên Gia Kỳ
không phải là kẻ chịu câm miệng chịu thiệt. Sau chuyện đó, chắc chắn anh ta sẽ báo cảnh sát điều tra. Hoắc Khởi Minh chỉ muốn ăn thịt cừu chứ
không muốn gặp rắc rối.

La Thiên Vũ cũng khuyên anh ta: “Bỏ
đi. Các em gái của mày trước đây, bây giờ có đến mấy cô đi theo người
khác. Mày quản nhiều như thế làm gì. Đương nhiên tao biết người khác thì không sao, Điền Điền đi lại với Liên Gia Kỳ khiến mày khó chịu nhưng
tìm Long ca để dạy cho Liên Gia Kỳ một bài học không giống như đối phó
với ba tên kia. Cậu ta mà báo cảnh sát, ngộ nhỡ điều tra ra mày, lúc đó
mày sẽ gặp phiền phức lớn đấy.”

Hoắc Khởi minh cũng biết điều này nên vẫn chần chừ chưa quyết định. Không cho Liên Gia Kỳ biết mặt
thì anh ta không cam lòng, luôn nuốt không trôi cục tức này. Nhưng nếu
thật sự trả thù thì anh ta lại sợ gặp rắc rối. kế sách nào vẹn cả đôi
đường đây?

Vì chuyện này mà Hoắc Khởi Minh đã gây ra phiền
phức lớn. Tối hôm đó, anh ta cùng bố đến một nhà hàng để tiếp một vị
khách từ Mỹ đến. Anh ta cứ ngơ ngẩn như kẻ mất hồn, biểu hiện không tốt
đó khó tránh khỏi bị bố anh ta trừng mắt nhiều lần. trong lòng anh ta
càng cảm thấy không vui, mặt cứ sưng lên, hạm hực uống rượu. Một mình
anh ta uống gần hết nửa chai XO lớn.

Uống đã khá nhiều, dạ
dày bỗng sôi ùng ục. Hoắc Khởi Minh cảm thấy hơi say say liền nói tiếng
“sorry” rồi đứng lên, rời khỏi bàn ăn vào nhà vệ sinh. Rửa mặt bằng nước lạnh cho tỉnh táo rồi anh ta bước ra, đứng ở hành lang châm một điếu
thuốc, định hút xong sẽ quay lại bàn ăn. Vừa hít được mấy hơi xì gà, anh ta bỗng nhìn thấy Điền Điền. Cô từ nhà vệ sinh nữ đi ra, trang điểm cực kỳ xinh đẹp. Mái tóc đen dài bóng mượt được buộc lại bằng một sợi ruy
băng như công chúa. Cô mặc chiếc váy voan màu xanh nhạt, dài đến đầu
gối. chiếc váy nhiều tầng xếp lên nhau như lá sen vừa thanh lịch lại vừa tinh tế. Cả người cô giống như bông sen mới nở đầu hạ, tỏa ngát hương
thơm.

Sau phút sững người, Hoắc Khởi Minh cười mà như không bước đến chào: “Í! Điền Điền, sao cô lại ở đây? Hôm nay cô thật là đẹp!”

Hôm nay là thứ bảy, trước ngày sinh nhật mẹ Liên Gia Kỳ một hôm. Tuy mấy
ngày nay, Liên Gia Kỳ luôn bận rộn với công việc ở Hồng Kông nhưng tối
nào anh cũng nất chấp vất vả bay về thành phố G để gặp Điền Điền, Tối
nay, anh đã đặt trước bàn ở nhà hàng Pháp nổi tiếng này để đưa cô đi ăn. Dụng ý của anh là muốn cô làm quen trước để ngày mai, khi đến nhà anh,
cô sẽ không quá sợ sệt và căng thẳng.

Tối nay, mãi bảy rưỡi, máy bay của Liên Gia Kỳ mới hạ cánh. Sân bay cách nhà hàng này khá gần
nên Điền Điền đến thẳn