Mình Yêu Nhau Lại Từ Đầu Được Không Em

Mình Yêu Nhau Lại Từ Đầu Được Không Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324092

Bình chọn: 8.00/10/409 lượt.

tình yêu trong sáng nhất thời thiếu nữ.

Diệp Trí Viễn suy nghĩ một cách nghiêm túc, rồi nói bằng vẻ vô tội:
nh và Lộ Ngữ Nhụy chưa bao giờ thắm thiết cả, chuyện rất đơn giản, sau
khi anh chuyển trường, thì cô ấy cũng nhận ra rằng cô ấy thích anh, thế
là cô ấy quay sang theo đuổi anh. Lúc ấy, em cũng biết đấy, anh không hề tỏ ra vui vẻ với cô ấy, hơn nữa, anh thực lòng rất thích em. Vì thế, em mới chính là mối tình đầu của anh, là người yêu đầu tiên của anh.”

Trái tim của An Hạ Dao phút chốc trở nên rất xốn xang, nhưng cô vẫn
nhìn và nói với Diệp Trí Viễn bằng vẻ giận dữ: “Không thắm thiết, thế mà sao anh lại hôn cô ấy? Diệp Trí Viễn, không lẽ anh tùy tiện như thế
sao?”

Diệp Trí Viễn vỗ vào đầu, nhíu mày nhìn An Hạ Dao, nói với vẻ rất
nghiêm túc: “Anh thực sự chưa hề hôn cô ấy, nếu cứ nhất định nói rằng
có, thì đó là vào ngày mà chúng ta chia tay nhau, cô ấy đã thổ lộ với
anh, nhưng anh không nhận lời, cô ấy liền nhào tới, hôn anh, anh sững
sờ, rồi đẩy cô ấy ra và cũng đã giải thích rõ ràng với cô ấy. Cô ấy cứ
tưởng rằng, anh ở bên em là cố ý chọc tức cô ấy, nhưng thực ra không
phải vậy. Anh là chú ngựa không bao giờ nhai lại loại cỏ đã từng nhai,
cho dù có dâng đến tận miệng.” Nói xong, anh dừng lại lấy hơi, rồi nhìn
An Hạ Dao với vẻ oán trách: “Ai ngờ, khi anh bước xuống cầu thang thì
nhìn thấy em,” Diệp Trí Viễn vừa xấu hổ vừa tức giận, dừng lại một lúc,
“Em đang ôm nhau với người con trai khác An Hạ Dao, em là cô gái của
anh, ngoài anh ra, bên cạnh em không thể có người con trai khác, vì thế
anh giận điên lên và không kiềm chế được nữa, nên đã nói ra những lời
không nên nói và làm những việc không nên làm…” Diệp Trí Viễn nói đến
đây thì nhìn thấy vẻ thiếu tự nhiên trong ánh mắt của An Hạ Dao, bèn
hỏi: An Hạ Dao, không phải là em nhìn thấy cảnh Lộ Ngữ Nhụy hôn anh mà
cho rằng anh có tình cảm với cô ấy, nên mới cố tình cắm sừng cho anh đấy chứ?”

An Hạ Dao đau khổ nhắm mắt lại, gật đầu, vừa giận lại vừa thấy buồn cười, chân tướng sự thật lại như thế này sao?

Diệp Trí Viễn cũng thốt lên: “Không ngờ, chúng ta chia tay nhau chính là vì những chuyện lạ lùng như thế.” Nói xong, cả hai đều cảm thấy nuối tiếc vì đã bỏ lỡ mười năm.

“Diệp Trí Viễn, chuyện cũ 10 năm trước, coi như chúng ta đã giải
thích rõ ràng, chuyện cũ hãy cho nó lùi vào quá khứ.” Trong lòng An Hạ
Dao cũng thầm thốt lên, nhưng chuyện quan trọng lúc này vẫn chưa được
giải quyết, vì thế cô nhìn Diệp Trí Viễn: “Về chuyện tối hôm qua, cho
anh một cơ hội để giải thích.”

Diệp Trí Viễn nhìn An Hạ Dao, gật đầu: “Chuyện anh và em chia tay
nhau vì một lý do hết sức lạ lùng đã giải thích rõ ràng rồi, nhưng anh
muốn nói với em về chuyện của Lộ Ngữ Nhụy. Cũng là để biện hộ cho tất cả những việc anh đã làm ngày hôm qua. Cuối cùng, tha thứ hay không, tùy ở em.”

“Nói đi.” Mặc dù An Hạ Dao rất không muốn nghe chuyện về Lộ Ngữ Nhụy, nhưng, nếu đã có liên quan đến chuyện ngày hôm qua thì cô không thể
không kiên nhẫn lắng nghe.

“Sau khi chia tay với em, anh thực sự bị tổn thương, vì thế đã giận
dữ chuyển trường, Lộ Ngữ Nhụy cũng đi theo anh, và cứ bám riết lấy anh.” Diệp Viễn cảm thấy đầu hơi đau, nhưng vẫn nói: “Cô ấy đã theo đuổi anh
đúng ba năm, thậm chí cha mẹ anh cũng biết chuyện này. Nhưng anh không
làm thế nào để từ bỏ em, quên đi quá khứ giữa chúng ta, em là mối tình
đầu đẹp nhất của anh, anh không cam tâm chịu để em bỏ rơi như thế. Vì
thế lần cuối cùng từ chối cô ấy, anh đã nhẫn tâm nói rằng, suốt đời này
anh chỉ yêu một mình An Hạ Dao, và sẽ không yêu bất cứ cô gái nào khác,
thế là cô ấy đã quyết định cắt cổ tay tự tử.” An Hạ Dao trợn tròn mắt,
cô thực sự sửng sốt khi nghe tin này.

Diệp Trí Viễn vẫn chậm rãi nói: “Vết thương trên cổ tay cô ấy rộng
tới 5 phân, khi được người khác phát hiện thì đã hôn mê, sau này dù đã
được cấp cứu nhưng vì não bị hôn mê do mất máu, cô ấy đã bị mất một phần trí nhớ.” Diệp Trí Viễn lấy lại hơi, “Cô ấy nhớ chuyện chuyển trường,
nhớ các bạn học, nhớ anh, nhưng cô ấy đã quên rằng cô ấy đã rất yêu anh
và tự sát vì anh, cũng quên cả chuyện anh và em đã từng yêu nhau. Cô ấy
đã coi anh như anh trai. Anh cảm thấy rất áy náy, dù gì cô ấy cũng đã tự sát vì anh, song, đó chỉ đơn thuần là sự áy náy, chứ không có tình
yêu.” Diệp Trí Viễn vội vàng giải thích, dường như anhợ An Hạ Dao sẽ lại hiểu lầm.

An Hạ Dao há hốc mồm kinh ngạc.

Diệp Trí Viễn tiếp tục nói: “Bác sĩ nói, cô ấy rất dễ bị kích động,
nếu bị sốc, nhớ ra chuyện gì, có thể cô ấy sẽ lại tự sát, vì vậy mà anh
đã nhanh chóng đưa cô ấy ra nước ngoài. Mấy năm qua, cuộc sống của cô ấy cũng khá ổn thỏa và đã có một vị hôn phu rất yêu cô ấy.” Diệp Trí Viễn
dừng lại một lúc: “Anh luôn rất sợ sẽ gây sốc cho cô ấy, sau đó khiến cô ấy nhớ ra chuyện gì, khiến cô ấy lại tiếp tục theo đuổi anh, hoặc sẽ
lại tự sát, vì thế gần đây, khi cô ấy từ nước ngoài về nghỉ, anh đã lén
đưa cô ấy đi chơi, và cũng không dám nói cho cô ấy biết chuyện anh sắp
kết hôn với em.”

Diệp Trí Viễn nhìn


Old school Easter eggs.