Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Nàng Lem

Nàng Lem

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323904

Bình chọn: 9.00/10/390 lượt.

áp phích, bâng khuâng hỏi anh.

-Em buồn sao? Đừng khóc nhé!

-Em.. em sao phải buồn chứ hahah chả phải anh Nam Phong rất thích đùa sao? Em chỉ bị hoang tưởng bởi trò đùa của anh ấy thôi. Thật là… em ngốc quá mà hahaa

Tôi nói mà từ khóe mắt đã có một giọt nước mắt lăn dài. Tôi vẫn cố cười, cười bản thân ngốc nghếch! Tại sao Nam Phong có thể để ý tới đứa như tôi chứ haha ít nhất cũng phải có thân hình bốc lửa thì anh còn liếc nhìn một xíu, tôi thì chả có gì hết ngoài sự vụng về, ngu ngơ.

-Em đừng nghĩ gì hết! Nếu không ai.. anh chỉ nói là nếu.. không ai yêu em thì em hãy để anh có được trái tim bé nhỏ của em được không? Anh hứa anh sẽ trân trọng nó.

Gia Khang quay người tôi sang đối diện với anh. Tay áp má lau giọt nước mắt vụng về kia rồi kéo tôi sát vào anh.. trao nhẹ một nụ hôn ấm áp, đầy chất tình. Tôi đầu óc rỗng tuếch, hai tay buông thõng. Vẫn là một Gia Khang dịu dàng, luôn luôn là một nơi để tôi dựa dẫm từ khi quen anh. Anh cũng yêu tôi phải không? Tôi nên đáp lại tình cảm của anh hay vẫn tin vào cái tình yêu mập mờ kia? …

[Biệt thự Gangnam..'>

-Hai người họ thật buồn cười! Bây giờ cả hai cùng biến mất!

Từ Vi ngồi trên ghế sofa, giọng trách móc.

-Chị đừng có nói vậy! Bảo Nhi có thể bị chị lừa ý.. nhỡ bạn ý bảo chi đợi nhưng chị không nghe thì sao?

Tiên Tiên trong lòng nóng như lửa đốt. Cô biết tính con bạn thân của mình hơn cả mẹ đẻ nó! Dễ tin người nên thế mà T.T Nhưng sao tới cả điện thoại cũng tắt máy là sao?

-Ai cho cô nói tôi như vậy? Bạn cô là gì mà tôi phải làm trò dối trá?

-Là bạn gái của anh Nam Phong.

Bảo Minh thấy Từ Vi đang dần lộ bộ mặt gian xảo nên lên tiếng. Minh Anh thấy thế nên lên giọng:

-Cậu nói lại cho tôi. Có lẽ cậu không biết gì? Đây là Hạ Từ Vi, chị ấy đã là bạn tâm giao với Nam Phong từ năm họ 10 tuổi rồi. Bảo Nhi chỉ là qua đường thôi..

“Chát”

Cái tát giáng xuống mặt Minh Anh, cô ta ôm má. Mắt nảy lửa nhìn sang người vừa làm vậy với cô.

-Trương Minh Anhh! Tôi cấm cô.. cấm cô không được nói Bảo Nhi như vậy! Anh Nam Phong anh hãy ba mặt một lời luôn đi. Anh yêu Bảo Nhi hay cái chị tâm giao vớ vẩn kia?

Tiên Tiên đã bộc phát bản chất dữ dằn của cô. Cô là đứa rất lươn lẹo nhưng lại cực kì đề cao bạn bè, nhất là Bảo Nhi. Ai xúc phạm Bảo Nhi cũng là xúc phạm cô nên không thể dung tha. Cái tát ban nãy có lẽ còn quá nhẹ…

-Bây giờ không phải lúc lôi việc đấy ra bàn cãi. Mấy người câm lặng hết cho tôi.

Nam Phong đứng cạnh cửa sổ. Từ khi về tới biệt thự, anh lặng im tới đáng sợ. Nét mặt mang sự giận giữ không ai dám hỏi han hay bén mảng tới gần. Anh nói giọng đanh cứng hết mức, ai nghe cũng phải mím chặt môi lại.

-Vậy là Bảo Nhi đã nghĩ đúng. Tôi thật thương cho Bảo Nhi vì đã gặp phải người như anh đấy thiếu gia Trương Nam Phong ạ. Bảo Minh, lấy đồ dọn sang khách sạn khác thôi.

Tiên Tiên cũng thất vọng khi nghe thấy câu trả lời mà cô không mong muốn. Cô và Bảo Minh về phòng dọn đồ đạc để chuyển đi…

-Gia Khang..

Tôi nhìn ra xa, ánh mắt vô định. Gia Khang quay sang nhìn tôi.

-Anh có chắc chúng ta cũng sẽ là một cặp trời sinh như hai anh chị ấy không?

-Nếu không thì anh sẽ biến thành có. Chúng ta sẽ còn đẹp hơn họ.

Gia Khang choàng tay lên vai tôi, kéo tôi sát lại gần anh. Chúng tôi là một cặp mới yêu, vài ánh nhìn của người qua đường nghĩ vậy.

8h30′ P.M…

Sau khi về trung tâm thương mại, Gia Khang lấy xe và chúng tôi trở về nhà…

-A! Họ kia rồi.

Tiên Tiên tay kéo vali, Bảo Minh cũng cầm theo vali của tôi và cậu ấy. Tôi vừa bước xuống xe, thấy họ thế liền hỏi:

-Sao vậy? Chúng ta chuyển khách sạn sao?

-Đúng! Đừng hỏi gì thêm nữa.. Cứ làm như tớ thôi. Gia Khang, mở cốp xe cho em!

[The Shilla Hotel..'>

-Chuyện là vậy đó. Cậu đừng yêu Nam Phong nữa.

Tôi sốc hơn cả khi nghe Tiên Tiên kể lại câu chuyện. Thật đúng là quá quắt mà. Sao lại có thể lấy người khác ra làm trò tiêu khiển cho bản thân như vậy chứ? Trương Nam Phong, tôi phải ghét anh thôi!

-Chúng ta lên phòng thôi.

Bảo Minh đưa chìa khóa phòng cho Tiên Tiên. Khách sạn này cũng thuộc dạng village nên 4 người chúng tôi ở chung một khu nhưng chìa khóa cửa phòng khác nhau.

…Cùng lúc đó… biệt thự Gangnam..

-Tại sao em làm vậy với tôi? Tôi khiến em phải suy nghĩ sao?

Ánh mắt xa xăm, một người con trai trong chiếc áo khoác dạ dài, hai tay đút túi quần. Anh nhớ tới ánh mắt của Bảo Nhi nhìn anh khi vừa về tới cửa.. ánh mắt trách móc và đầy tức giận anh.. anh khiến cô phải nhìn anh như vậy sao?



Sau khi chuyển sang khách sạn khác, Nam Phong và Bảo Nhi dường như đã có một khoảng cách con tim khá xa…

-Mày nghĩ đâu là tao?

Tôi nhìn lên bầu trời đầy sao, tay lắc lắc cốc trà sữa mà Bảo Minh mới mua cho tụi tôi. Tiên Tiên khoác vai tôi, tay chỉ về một ngôi sao mờ ở r