XtGem Forum catalog
Nếu Một Ngày Anh Hỏi... Em Là Ai?

Nếu Một Ngày Anh Hỏi... Em Là Ai?

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3210454

Bình chọn: 9.00/10/1045 lượt.

ròn mắt nhìn theo bóng dáng Kiệt đang bước ra cửa canteen. Gần như Đan không thể thở được, hi vọng ngập tràn trong lòng.

“Nhớ lại rồi???”

+ Thôi thôi, tới lượt mình rồi kìa. Mất ăn bây giờ *Huyền vội lảng sang chuyện khác*

“.... Về học chờ anh nhé...” - Đan mông lung.

+ Tớ không đói, tớ lên lớp trước... *Đan thẩn thơ*

+ Ê... Đan !!

Huyền ỉu xìu, đầu tiên là Hương tìm Chi, rồi Ân tìm Trung, giờ thì Đan cũng đi theo tiếng gọi của thần tình yêu. Còn có Huyền là vẫn “cô đơn”
một mình. Mấy chục thằng người yêu đời đời kiếp kiếp nối đuôi nhau đến
rồi lại ròng ròng nước mắt bị đá bay đi. Vẫn chỉ có 1 mình Huyền, chẳng
kẻ nào thay thế được Nam trong lòng Huyền. Thật buồn.

Nam, lúc này
hắn ở đâu, làm gì, có nhớ tới Huyền không? Huyền muốn nói với Nam rằng:
Huyền luôn cần Nam bên cạnh, dù cho Nam bị Vân phản bội bao nhiêu lần,
Huyền đều có thể chờ Nam quay lại. Đan còn có thể chờ Kiệt nhớ ra Đan,
làm sao Huyền lại không thể chờ đợi Nam chứ. Quan trọng là Nam có quay
lại không.

+ Ha...ha ha Mình yêu hắn quá rồi. Thật điên rồ *Huyền cười nhạt bỏ đi*

.................................

Lại thêm 1 ngày học thả hồn theo mưa của Đan. Bài vở đâu chẳng thấy chỉ thấy Đan ngồi thừ người, suy nghĩ viển vông đủ thứ. Tiếng chuông vừa
vang lên, Đan vác cặp chạy thẳng ra ngoài trong khi cô giáo còn đang
giảng dạy, học sinh ngồi ghi chép.

Chiều tối sớm hơn bình
thường, màn mưa phùn dày và bay nhẹ bao trùm khắp nơi. Kiệt đứng sẵn ở
dưới chân cầu thang, thấy Đan ra là hắn mỉm cười.

+ Này, hôm
nay anh làm sao thế? Có phải anh nhớ ra gì không?? *Đan hỏi gấp gáp, cả
buổi học chiều Đan chỉ muốn hỏi Kiệt câu đó*

Bất ngờ Kiệt lấy
con gấu bông trắng to gần bằng Đan ra, ấn nhẹ vào người Đan làm Đan chao đảo vài bước. Mải hỏi chuyện Kiệt mà Đan không để ý Kiệt giấu con gấu
bông sau lưng nãy giờ.

+ Con gấu này là sao?

+ Em có lấy nó không? *Kiệt nghiêm mặt*

+ HẢ? Không hiểu.

+ Nó là quà anh muốn tặng Vân nhưng Vân không cần, em có lấy thì giữ
lại, còn không anh sẽ vất đi *Kiệt dứt lời nắm tay con gấu định ném*

+ LÀM GÌ HẢ !! *Đan quát, tay giữ khư khư* Dù là quà anh định tặng Vân
*Đan thất vọng* Nhưng tôi sẽ lấy con gấu. Việc quái gì phải vứt bỏ con
gấu vô tội này. Chỉ vì nó từng được mua làm quà cho cô ta ư?!!

+ Nó vốn là quà tặng Vân em cũng lấy à. Tại sao em phải làm thế? *Kiệt nheo mày khó hiểu*

+ Vì *Đan đưa mắt nhìn Kiệt* Không phải tôi ...dùng đồ của người khác,
tôi biết trân trọng những thứ đáng trân trọng, đối với tôi, không cần
cầu kì hay khoa trương gì hết, tôi đâu có đòi hỏi gì ! *khẳng định đầy
tự tin*

Kiệt bật cười khúc khích, hắn đưa tay xoa đầu Đan.

+ Em hơi ngốc, không việc gì em phải làm thế cả *hắn cười đùa nhưng ẩn sau là sự xót xa buồn bã*

+ Vân có mắt không tròng mà. Cô ta lúc nào chẳng dẫm đạp lên những thứ
đáng quý, bởi lẽ cô ta đâu có thấy cái đẹp đẽ của chúng đâu. Ha ha *cười 1 cách nham nhở, khinh thường*

+ Con gấu này không phải tặng Vân nhé, anh mua nó để tặng em *Kiệt thú nhận*

+ *ngạc nhiên* Tự nhiên tặng tôi? Anh không sợ bị Vân yêu dấu...*đưa
bàn tay lên cổ kéo 1 đường, biểu thị “đầu rơi máu chảy” * Hồ li chín
đuôi xưa nay vẫn ăn thịt người liên tục.

+ Đừng nói vậy *Kiệt nhăn nhó*

+ À, xin lỗi. Tôi không nên XÚC PHẠM bạn gái của anh.

+ Không phải. “Đừng nói vậy” vì anh làm gì thì Vân cũng không có quyền can thiệp vào.

+ Cái... cái gì *choáng*

+ Ai dà !! Lạnh quá *run cầm cập* Vào rạp chiếu phim ngồi cho ấm nha *Kiệt cười*

+ Ơ. Sao lại? Mà tôi sẽ ôm con gấu to đùng này sao?

+ Ra ngoài cổng anh sẽ để nó tạm vào trong xe.

Kiệt kéo Đan chạy 1 mạch trên sân trường, màn mưa nhẹ rơi lên đầu 2
đứa. Kiệt mở cửa trước cho Đan, xong xuôi hắn mới chạy sang bên, ngồi
vào chỗ và khởi động xe.

Đến rạp chiếu phim, Kiệt dừng xe.

+ Chờ anh chút.

Đan gật đầu lia lịa, chịu khó đứng ngoài chờ Kiệt mua vé. Đan chợt nhận
ra, rằng việc đi xem phim với Kiệt thật giống 1 buổi hẹn hò. Mặt Đan lại đỏ bừng như gấc. Có vài cô gái cũng đứng gần đấy chờ bạn trai, họ càm
nhàm điều gì đó về Đan. Chắc tại Đan chưa kịp thay bộ đồng phục cấp 3.
Nói ít thì thôi, nói nhiều đâm ra bực mình. Đan nguýt từng đứa 1 cái sắc nhẹm. Thế là bầu không khí bình yên quay về. Con đường dẫn tới rạp
chiếu phim khá hẹp, từ bên này Đan có thể nhìn thấy chiếc TV lớn của chủ cửa hàng nọ đang mở tin thời sự trong ngày. Đan bước lên vài bước, bị
hấp dẫn.

- Sáng nay dưới chân cầu AA có 3 thanh niên bị trói,
ngất xỉu. Một người dân gần cầu AA cho biết đã thấy khoảng 3 chiếc xe
thể thao và 2 chiếc xe đen đỗ lại dưới chân cầu khá lâu. Cảnh sát nghi
ngờ đây là 1 vụ trả thù của các nhóm xã hội đen, hoặc....

Đan
chăm chú nghe tin, mấy người khách trong cửa hàng đó cũng dừng lại nhìn
lên màn hình. Những người